[Đại tiểu thư đi hôn trộm người ta ta?]
[Đại tiểu thư đi hôn trộm người ta ta?]
[Đại tiểu thư đi hôn trộm người ta ta?]
Lâm Trà đỏ mặt đứng ngây dại.
Lục Yên Yên hôn xong lập tức đi xem phần bình luận, quả nhiên nó lại một lần nổ tung.
[Tôi đã nói Lục Lâm CP nhất định là thật! Hào môn đại tiểu thư cùng đoá hoa tuyến mười tám của giới giải trí!]
[Nữ với nữ là tốt đẹp nhất! Ai cũng đừng ngăn cản tôi! Tôi muốn ủng hộ đại tiểu thư và Trà Trà!!!]
[Đại tiểu thư cho Trà Trà một trăm vạn tiền lì xì, cho cô đại diện phát ngôn Lam Phong Linh, mỗi lần có hoạt động đều ở bên cạnh vừa rồi còn hôn Trà Trà một cái]
[Đây là tình yêu… Đây là tình yêu… ]…
Lục Yên Yên bẹp một cái này vô cùng có hiệu quả.
Ghép CP mới là thú vui của nhân loại, nhất là một đôi bách hợp hiếm thấy, lượng tiêu thụ của tổ C trong nháy mắt đột biến vượt qua tất cả mọi người!
Liễu Minh Khiêm thầm kín nhìn Giang Minh Khải và Hàn Tử Kỳ một cái.
Giang Minh Khải và Hàn Tử Kỳ: “Đừng nghĩ! Tuyệt đối không có khả năng! Chúng tôi thẳng mà!!!” Ôn Vãn Ngưng cũng y vậy mà liếc mắt nhìn Trần Khải Văn, Trần Tiện Tri và Mạc Tinh Dập.
Mạc Tinh Dập với Trần Khải Văn không biết sát vách đã xảy ra chuyện gì nên trong ánh mắt để lộ ra sự ngu ngốc.
Vẫn là sau khi Trần Tiện Tri nhắc nhở hai người mới bừng tỉnh.
Trần Khải Văn: “Tuyệt đối không có khả năng!!!”
Anh ấy là một người đàn ông thẳng! Làm sao có thể cùng đàn ông hôn một cái! Mạc Tinh Dập rối rắm nửa giây rồi cắn răng nói: “Nếu như, nếu như chị thật sự muốn nhìn…”
Trần Khải Văn:???
Con trai, con tỉnh táo một chút đi! Con bị Ôn Vãn Ngưng hạ mê hồn dược sao? Rốt cuộc con đang suy nghĩ cái gì!
Cuối cùng ý đồ ngăn cản của Trần Khải Văn không thành công vì cuộc thi bán hàng trực tiếp cuối cùng đã kết thúc, tổ C nghịch chuyển đạt được quán quân.
Đội chiến thắng có thể trừng phạt bất cứ thành viên nào của hai nhóm còn lại, Lục Yên Yên hứng thú muốn để cho tất cả những người đàn ông thua cuộc cùng nhảy một điệu của nhóm nhạc nữ đoàn.
Trừng phạt này cũng không nghiêm khắc chỉ là mấy người đàn ông lớn tuổi ở hiện trường đều biết xấu hổ, động tác quá mức nhăn nhó, ngược lại có chút buồn cười.
Chỉ có Giang Minh Khải và Liễu Minh Khiêm là có nề nếp, thấy c.h.ế.t không sợ.
Cắt, nhóm nữ đã là cái gì!
Chuyện xấu hổ hơn nữa bọn họ đã làm rồi…
Chương trình giải trí buổi chiều kết thúc tốt đẹp.
Truyền hình trực tiếp bán hàng vô cùng thuận lợi, khán giả đang thưởng thức các loại biểu diễn kỳ lạ thuận tiện đặt hàng các loại sản phẩm. Mô hình này thậm chí còn hiệu quả hơn so với các loại kêu gọi của người dẫn chương trình trước đây.
Sự liên kết hàng nội địa cũng kéo theo một làn sóng tình cảm, khiến khán giả nhớ tới những ngày từng dùng hàng nội địa.
Cuối cùng, tổ tiết mục cho biết sau khi họ và các thương hiệu hàng nội địa cùng bàn thảo, 2% số lượng tiêu thụ sản phẩm hôm nay sẽ quyên góp cho trẻ em vùng núi như khoản tiền từ thiện, đặt bữa trưa tình thương cho trẻ em ở vùng núi.
Hành vi này lại một lần nữa kéo ra một làn sóng hảo cảm cho những thương hiệu nội địa bị phủ bụi nhiều năm này….
Buổi tối, tổ tiết mục chuẩn bị bữa tối phong phú cho các khách mời. Bởi vì hôm nay mọi người ghi hình truyền hình trực tiếp bán hàng cũng mệt mỏi nên bữa tối là lẩu. Như vậy cũng miễn cho khách mời phải đi nấu ăn.
Trong phòng nhỏ có hai cái nồi sắt bốc hơi nóng, một cái là nồi dâu bò canh đỏ, một cái là nồi cà chua chua ngọt.
Các khách mời nghỉ ngơi một hồi, lúc 6 giờ tối mới lục đục đi tới chuẩn bị ăn bữa tối.