Tổng giám đốc lại lau mồ hôi.
Hả?
Người của chương trình đến rồi à?
Nhưng căn bản ông ta không biết tổ tiết mục “Cuộc sống thư giãn” gì cả! Đó không phải đều là ông ta nói dối gạt người sao?
Không chỉ có người của tổ tiết mục tới, cảnh sát cũng tới! Đi theo người đàn ông mập mạp dẫn đầu tổ tiết mục kia
Một số quần chúng phấn khích không thôi, lên tiếng hô to -. truyện đam mỹ
Đây đều là kiểm tra theo thông lệ! Cảnh sát mỗi tuần đều đến một lần!
“Lúc trước tôi đã đặc biệt hỏi anh cảnh sát rồi, anh ấy nói đây là công trình quốc gia, không thể sai”
“Tư bản đâu! Ông yên tâm đi!”…
Lão tổng giám đốc nghe vậy, cũng yên lòng.
Đúng rồi! Đây là ông ta đặc biệt sắp xếp theo thông lệ kiểm tra a! Vậy những người trong tổ tiết mục này… nhất định cũng là ông ta lên mạng vụng trộm sắp xếp!
Lão tổng giám đốc cảm động đến rơi nước mắt.
Người trước tìm cho ông ta một công việc tốt không nói, còn tặng ông ta một người vợ tốt! Hiện giờ trong lúc nguy cơ, còn tìm diễn viên đến hòa giải giúp mình!
Ôôôi!
Người trước thật tuyệt vời!
Lão tổng giám đốc tùy tiện tiến lên, ôm bả vai một viên cảnh sát.
Tổng giám đốc cố ý tới gần bọn họ, nhỏ giọng nói: ‘Kết thúc ở cửa chờ tôi, tôi mang các anh em xuống tiệm ăn!”
Hai vị cảnh sát trẻ tuổi nhìn nhau, trong phút chốc, rút dùi cui cảnh sát trên người ra, chỉ vào lão tổng giám đốc: “Đừng nhúc nhích!
Lão tổng giám đốc giật mình, tay cầm dùi cui, nhỏ giọng nói:
“Ồ! Đồ chơi này làm rất chân thật nha, chất lượng tốt lắm… Được được được…”
Điện giật màu trắng từ gậy cảnh sát tuôn ra, điện giật đến tổng giám đốc run rẩy một trận, nói cũng không lưu loát, cuối cùng ngã xuống đất, run rẩy một trận.
*
Cảnh sát nhanh chóng bao vây ổ bán hàng đa cấp.
Đây là một hồi bao vây vô cùng thắng lợi – – dù sao đầu sỏ bán hàng đa cấp ngay từ đầu chủ động tới gần cảnh sát, sau đó cũng thuận lợi bị điện giật.
Toàn bộ quá trình không hề áp lực, thuận lợi quá mức.
Còn lại vẻ mặt mờ mịt của quần chúng không biết chân tướng, nhưng còn có một số lớn người sớm biết đây là bán hàng đa cấp, thấy cảnh sát xuất hiện, hốt hoảng chạy trốn.
Trân Tiện Tri từ trong túi lấy ra một cái máy quay camera, giao cho cảnh sát Lưu phụ trách đây là nơi bao vây tiêu trừ ổ bán hàng đa cấp.
Sau khi trải qua sự kiện thôn Lý gia lần trước, Trần Tiện Tri đặc biệt mua một cái máy quay camera, không biết vì sao, anh ta cảm thấy thứ này chắc chắn dùng được, không nghĩ tới lúc này thật đúng là dùng tới.
Có được chứng cứ Trần Tiện Tri cung cấp, thì càng có thể định tội cho băng nhóm tội phạm bán hàng đa cấp lần này.
Đạo diễn Du được cho phép, mang theo một cảnh quay quay lại tình huống ổ bán hàng đa cấp, khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp nhìn thấy tất cả, đều sợ ngây người.
[Trời ạ! Tôi chỉ biết hôm nay có dưa! Không nghĩ tới một quả lớn như vậy!]
[Cười chết, những khách mời này của tổ tiết mục là học sinh tiểu học sao?]
[Em họ tôi trước đó đã bị những tên cặn bã này lừa tiền, đó đều là tiền chữa bệnh cho mẹ nó]
[Đừng bao giờ bỏ qua những kẻ ngoài vòng pháp luật!]
[Tôi vừa rồi hình như nhìn thấy có một người bạn học đại học của tôi qua camera của Đạo diễn Du! Sẽ không phải là cậu ấy cũng bị lừa đến nơi này chứ]]
[Sinh viên đại học dễ tin người, dễ dàng bị lừa tới đây nhất! cẩn thận một chút đi!]…
Tất cả quần chúng tham gia bán hàng đa cấp đều bị cảnh sát khống chế, ép rời khỏi nhà xưởng.
Tổng giám đốc cũng tỉnh lại sau cơn hôn mê do sốc điện.
Ông ta vẫn không thể chấp nhận tất cả, miệng mắng chửi đ ĩnh đạc: “Chúng tôi không phải bán hàng đa cấp, chúng tôi là công trình xóa đói giảm nghèo quốc gia, có văn kiện quốc gia đỏ!”