Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 151



Mà lúc này, bên cửa sổ trên lầu hai kia, tiếng thở hổn hển vừa kiêu ngạo vừa phẫn nộ của một nữ tử vang lên: “Nàng ta có ý gì? Nhìn thấy bản quận chúa còn không chịu hành lễ?”

Yến Thu Huyền vội vàng trấn an: “Có thể nàng không nhận ra chúng ta.”

“Trông bản quận chúa khó nhận ra đến vậy sao?” Nữ nhân vẫn còn tức giận, hơi nhíu mày, nhưng người cũng đi xa rồi, nàng ta cũng không thể lôi người quay lại hành lễ với mình.

Vẫn phải kiêng dè Tiêu gia.

Yến Thu Huyền âm thầm cười lạnh, vậy mà nàng ta thật sự cho rằng ai cũng nhận ra mình, nếu không phải mấy năm vừa rồi, Chu Trạch Cẩn vùng dậy và có chút thể diện trước mặt hoàng đế, chỉ mang thân phận một Vương gia không có tước vị như vậy, ai sẽ quan tâm chứ.

Có điều nàng ta cũng ghét Tiêu gia, hơn nữa nàng ta nhớ rõ, lần đó khi Tiêu gia tổ chức tiệc sinh nhật cho tôn tử, nàng ấy từng gặp nữ tử này, nữ tử này vô cùng xấc xược, vì vậy nhẹ nhàng nói: “Chắc quận chúa không biết, từ trước đến nay Tiêu gia đều như vậy, chúng ta không nên chấp nhặt với bọn họ.”

“A, thật ra bản quận chúa đã nhìn ra rồi, Tiêu gia thật sự không hiểu lễ nghi, năm đó Tam tiểu thư Tiêu gia còn đánh hôn phu của mình trên phố, sau đó thẳng thừng từ hôn, người nhà này thật sự rất tốt!”

Nữ tử nọ cũng chính là muội muội của Chu Trạch Cẩn – Chu Lan Nghi xùy một tiếng, bàn tay đặt trên cửa sổ của nàng ta hơi dùng sức, “bốp” một tiếng, cửa sổ bị đóng lại.

Tham Khảo Thêm:  Chương 91: 91: Xác Nhận Tuyệt Vọng

Nàng ta lập tức ngồi lại xuống ghế, giọng điệu trào phúng: “Hôm nay còn dám thân thiết với Tiết công tử như vậy, tận mắt chứng kiến chuyện này mới nhận ra, thì ra Tiết gia vốn chẳng để bản quận chúa vào mắt!”

Đôi mắt Yến Thu Huyền lấp lánh, tỏ vẻ vô tình nói: “Công tử Tiết gia đã ra ngoài rèn luyện ba năm, hiện tại vừa mới trở về vì thi khoa cử năm nay, tiếng nói của hắn cũng rất có tầm ảnh hưởng, con rể tốt như vậy, đương nhiên sẽ có người sinh ra hy vọng xa vời, chuyện này cũng hết sức bình thường, nhưng xem ra hai người bọn họ cũng không thật sự thân thiết, chẳng qua chỉ là người quen nên chào hỏi vài câu mà thôi, nếu nhị muội có hứng thú, chẳng bằng nắm bắt cơ hội này?”

Chu Lan Nghi mím môi, nàng ta nghe vậy liền hơi phồng má lên, tức giận nói: “Cái gì? Còn muốn bản quận chúa cầu xin hắn?”

“Đương nhiên không phải!” Yến Thu Huyền mỉm cười phủ nhận, nàng ta khéo léo nói: “Tuy nhiên, nếu bỏ lỡ đoạn duyên phận này thì thật đáng tiếc. Nghe nói trưởng tử của Tiết gia sắp nhậm chức ở Cẩm Châu, Tiết gia vốn có quyền có thế, như vậy chẳng khác nào diều gặp gió, có một đại ca như vậy, thành tựu của Tiết công tử sau này chắc chắn không tầm thường, đến lúc đó có khi còn có thể giúp thê tử đổi đời…”. Sự chán ghét trong lòng Chu Lan Nghi hơi d.a.o động, nàng ta vén khăn che mặt, cũng không phản bác lại.

Tham Khảo Thêm:  Chương 188

Yến Thu Huyền thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không nhịn được mà thầm mắng, đồ ngốc!

Hôm nay hai người bọn họ chỉ đi dạo, dù sao Chu Lan Nghi cũng là muội muội của Chu Trạch Cẩn, là tiểu cô tử (*) tương lai của nàng ta, không nên chọc giận, vì thế nàng ấy chỉ có thể liều mạng đi cùng, thật trùng hợp, vậy mà lại gặp được nữ nhân kia của Tiêu gia và công tử Tiết gia Tiết Gia Hà.

(*) tiểu cô tử: em gái của chồng.

Chỉ là sự trùng hợp này cũng có lợi cho nàng ta.

Hiện tại, trưởng tử của Tiết gia đã bước sang tuổi ba mươi, vừa khéo ở Cẩm Châu có một vị trí còn trống, Tiết gia vốn vẫn luôn để ý chỗ trống này, người khác không biết, nhưng là người từng chế.t đi rồi trọng sinh, Yến Thu Huyền biết rất rõ.

Tiết gia đương nhiên sẽ thành công, tuy Cẩm Châu mưa thuận gió hòa, nhưng vì tội ác mà người của Kiều gia gây ra, có quá nhiều chỗ cho trưởng tử Tiết gia làm nên chuyện, và sau đó hắn lập công cho gia tộc Mông Âm, mà cũng chính năm đó, Tiết Gia Hà đỗ Trạng nguyên.

Hai gia đình vốn đã thảo luận về chuyện đính hôn, nhưng cuối cùng lại không thành, cũng tại tính tình vị đại tiểu thư Chu Lan Nghi kiêu ngạo, mới nghe mấy lời đồn đại đã tưởng là thật, cho rằng hắn có hồng nhan tri kỉ, còn chê hắn chỉ là tên mọt sách, nàng ta chạy thẳng đến nhà người ta nói toẹt ra một hồi, hai nhà lập tức cãi nhau ầm ĩ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 63

Không ngờ khi còn đi học, Bát công chúa đem lòng mến mộ hắn, bóng dáng hồng nhan tri kỉ nọ lại chẳng thấy đâu, vì vậy Tiết gia liền dốc sức giúp đỡ Lục hoàng tử.

Phải biết rằng hiện tại Ngũ hoàng tử cùng Lục hoàng tử ngang tài ngang sức, còn cả vị Xương Vương đang có dấu hiệu ngóc đầu dậy, nàng ấy chỉ sợ nếu Lục hoàng tử càng có nhiều hậu thuẫn hơn, ngược lại sẽ có kẻ trở thành ngư ông đắc lợi.

Dù sao đã có rất nhiều chuyện xảy ra ở đời trước, Yến Thu Huyền cũng rất sốt ruột, nàng ấy không muốn bỏ lỡ sự quan tâm lớn của Tiết gia, đó là lý do tại sao nàng ấy lại thuyết phục Chu Lan Nghi như vậy.

Hơn nữa, dù sao cũng chỉ là chuyện tình vô vọng với hồng nhan tri kỉ, không có tính uy hiếp, nàng làm vậy hoàn toàn chỉ vì lợi ích của Chu Lan Nghi.

Yến Thu Huyền nhớ rõ, cô nương kia cũng không phải người Tiêu gia, mà chỉ là họ hàng xa với người Tiêu gia, vì muốn lấy lòng Tiêu gia, nàng làm trù nương ở đó.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.