Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 235



A Hoàn thì hớn hở nhào vào lòng mẫu thân, vừa thân mật vừa tự hào nói: “Cha mẹ, con vừa mới giúp A Xuân tỷ tỷ nấu ăn, ngon lắm đó ạ…”

Xương Vương cười nói: “Sao con biết được là rất ngon?”

A Hoàn cười xảo trá, ngoắc ngoắc tay với phụ thân mình. Xương Vương càng cười to hơn, phối hợp cùng con trai chơi một trò chơi nhỏ, hắn liền ngồi xổm xuống đất.

Chỉ thấy A Hoàn đưa mấy đầu ngón tay đến bên cạnh tay hắn, nhỏ giọng nói: “Vừa nãy ngón tay con có chạm vào khoai tây nghiền, con đã l.i.ế.m thử một ít rồi, mùi vị rất ngon! Con vẫn còn chưa l.i.ế.m sạch, cho cha thử này!”

Xương Vương: “…”

Nụ cười của hắn dần biến mất, hắn bắt đầu hoài nghi con trai mình đã học được những gì từ Đông Đông rồi vậy?

*

Món ngon cần phải được nếm đúng lúc, mượn cớ này, Xương Vương lấy khăn tay lau ngón tay trỏ còn dính một ít khoai tây nghiền của con trai mình, rồi nhanh chóng dẫn cậu ta ra sân trước.

Xương Vương phi che đi ý cười trên môi, chào hỏi Tạ Thanh Vân, Yến Thu Xuân và những người khác: “Chúng ta cũng đi đi.”

Mọi người gật đầu tán thành rồi nhanh chóng bước đi.

Những món ăn khác trong phòng khách đều đã được chuẩn bị xong từ sớm, may mà đang là mùa hè, phần lớn đồ ăn được nấu ra đều là các món ăn lạnh nên vẫn có thể tiếp tục ăn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 149: 149: “tôi Có Đủ Tiêu Chuẩn Của Cô An Không”

Có điều, sau khi trì hoãn lâu như vậy, hứng thú của mọi người không còn cao như lúc đầu nữa, hàn huyên vài câu đơn giản xong, mọi người đã bắt đầu dùng bữa.

Khoai tây sốt chua cay là món ăn chính nên được bày ở giữa bàn, khoai tây nghiền thì được bày trong một cái bát nhỏ màu trắng, bên cạnh đũa của mọi người, đây cũng là món đầu tiên mà mọi người ăn.

A Hoàn đã lâu không được ăn món do Yến Thu Xuân nấu, cậu ta nhớ kinh khủng, khi có thể bắt đầu ăn, cậu ta lập tức cầm cái thìa lên, múc một thìa khoai tây nghiền bỏ vào miệng.

Ôi…. Khoai tây nghiền mềm mềm mang theo hương vị sữa quen thuộc, dư vị còn đọng lại trên đầu lưỡi, một ít vị mặn và một ít vị cay càng làm tăng thêm vị ngon cho nó.

Nhưng giữa môi và răng lại có thêm hương vị của mấy hạt ngô và hạt cà rốt, khiến cho vị không còn như ban đầu nữa mà là ngọt dịu hơn một chút. Hạt ngô bị cắn ra, nước bên trong hạt trào ra và độ giòn của cà rốt khiến cậu ta thích thú.

Rõ ràng là các đầu bếp trong phủ đều đã học hỏi kỹ thuật nấu nướng của A Xuân tỷ tỷ, thậm chí còn từng làm món cơm chiên hạt ngô cho cậu ta, đều là dùng ngô để làm nguyên liệu, nó làm cậu ta đột nhiên nghĩ đến nhưng khi ăn vào mùi vị lại hoàn toàn khác.

Tham Khảo Thêm:  Chương 33

Cậu ta cảm thấy quả nhiên vẫn là đồ ăn do A Xuân tỷ tỷ nấu sẽ ngon hơn!

“Cha, có ngon không?” Cậu ta hài lòng nở nụ cười, ánh mắt mong chờ nhìn phụ thân, muốn cùng với phụ thân chia sẻ niềm vui khi được thưởng thức món ngon.

Xương Vương vừa nuốt thức ăn trong miệng, hài lòng gật đầu: “Ngon lắm, A Xuân tỷ tỷ của con nấu ăn thật là giỏi, nhìn thì đơn giản, nhưng nấu lên lại ngon đến không ngờ.”

“Đúng vậy!” A Hoàn cười đắc ý.

Yến Thu Xuân không ngờ rằng trong khoảng thời gian trở về nhà, A Hoàn lại trở nên hoạt bát hơn rất nhiều, lúc ở Tiêu phủ, mặc dù được Đông Đông dẫn đi cùng, nhưng đó dù sao cũng không phải là nhà mình, người trước mặt cũng không phải là cha mẹ mình nên cậu ta vẫn luôn thận trọng, nhưng hiện tại đã trở về bên cạnh cha mẹ, cảm giác an toàn tăng mạnh, bản tính bên trong cũng đều lộ ra hết.

Nàng tươi cười nhìn cậu ta, A Hoàn cũng chú ý tới ánh mắt đang đặt lên người mình, đưa mắt nhìn lại thì bắt gặp ánh mắt của nàng, cậu ta nhất thời đỏ mặt.

Đông Đông khẽ cười, cảm thấy A Hoàn vẫn còn quá nhút nhát nên rất niềm nở chào hỏi: “Bá phụ, món khoai tây sợi này cũng rất ngon, người ăn thử đi!”

Xương Vương sững người, rốt cuộc ai mới là chủ nhà đây?

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Nhưng mà sự nhiệt tình của đứa trẻ này làm hắn không nỡ phụ lòng, cầm đũa vươn tới gần món khoai tây sợi sốt chua cay.

Vừa rồi là nếm thử món khoai tây mềm vào bụng xong, giờ lại xuất hiện thêm khoai tây sợi sốt chua cay.

Nhưng khác với món khoai tây bào sợi xào do đầu bếp trong phủ làm, món khoai tây sợi sốt chua cay này có vị chua nhẹ, lại còn hơi cay, kèm theo đó là vị giòn của khoai tây, một chút bột cũng không có, ăn vào vô cùng ngon miệng.

Lúc ăn khoai tây nghiền, hắn vẫn chưa nghĩ đến việc muốn ăn cơm.

Nhưng khi ăn món này, hắn ăn liền một mạch, tay bưng bát cơm lên ăn lúc nào không hay, một ngụm cơm trắng với dư vị ngọt nhẹ ăn kèm với khoai tây sợi sốt chua ngọt cũng là một điều rất tuyệt.

Ăn xong, gắp đũa thứ hai của hắn lại trực tiếp đưa thẳng qua.

Thoáng nhìn thấy Đông Đông và A Hoàn đang nhìn mình, Xương Vương cười nói: “Sao vậy? Còn sợ ta không thích sao?”

“Khụ khụ!” Hai người vội vàng thu hồi ánh mắt, cũng cầm đũa lên theo để gắp thức ăn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.