Yến Thu Xuân vội vàng đi theo, nàng vô cùng hứng thú hỏi: “Diêu quản gia, mọi người hái được những loại nấm nào vậy?”
“Có nấm sò, có nấm ô nhỏ…” Diêu quản gia vừa nói vừa nghĩ, nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của Yến Thu Xuân, ông ấy hối hận nói: “Cô nương rất hứng thú phải không? Mưa nhiều nên nấm mọc lên rất nhiều, lúc đó lão nô sẽ sai người đi hái về nhưng tiếc rằng bây giờ trời trở lạnh, nấm cũng càng ngày càng ít nên cô nương không được thấy cảnh đó.”
Nấm không thường xuyên xuất hiện trên bàn ăn của các nhà quý tộc, chúng mọc và lớn lên trong sương mù sau cơn mưa. Chúng có giá khá rẻ lại dễ dàng chế biến, chuyện tốt ở thôn trang như vậy mà nàng lại không biết, thật đáng tiếc. Nấm cổ cũng là mọc hoang, không phải nhân tạo, để có hương vị đó, nàng đã nghĩ đến loại hải sản tươi ngon nhất! Yến Thu Xuân kìm nước miếng, dài giọng nói: “Không sao, sang năm Diêu quản gia đưa ta qua đó, chắc chắn còn có thể ăn được nhiều loại ngon.”
Nàng còn chưa dành dụm đủ tiền, nàng còn muốn kinh doanh nhiều lắm, năm mới sắp đến rồi, nửa đầu năm sau cũng không thể hoàn thành được mục tiêu, nếu vậy lấy tiền đâu ra mà làm việc lớn!
Hiếm khi có một vị tiểu thư quý tộc lại có khẩu vị như vậy, Diêu quản gia ngẩng đầu cười, chắp tay nói: “Được, lão nô sẽ ghi nhớ!”
Trong lúc vừa đi vừa nói chuyện, cả hai đến nhà bếp từ lúc nào không hay. Phòng bếp đã được thu dọn sạch sẽ, có năm người đang bận rộn trong đó, một người đang g.i.ế.c gà, một người đang rửa rau, nhìn thấy Yến Thu Xuân và Diêu quản gia đi tới, họ đều tạm dừng việc đang làm và nhìn Yến Thu Xuân với ánh mắt lo lắng. Cô nương này ăn mặc sang trọng, nhìn là biết không cùng đẳng cấp với bọn họ, nhất định là chủ nhân, không biết nàng vào bếp làm cái gì?
Trong lúc mọi người đang suy nghĩ, Diêu quản gia vội nói: “Vị này là Yến cô nương, nghe nói ở đây có nấm tươi nên tới xem một chút, Vân Nương, ngươi đi theo Yến cô nương, nghe nàng phân phó.”
“Vâng.” Người được gọi là Vân Nương là một nữ tử khoảng ba mươi tuổi, sau khi hành lễ, bà ấy đi theo Yến Thu Xuân.
Yến Thu Xuân gật đầu nở một nụ cười rồi đi đến nơi đang để nấm. Nấm này thực sự rất tươi, nấm còn rất ẩm, khẩu phần không lớn nhưng có đủ loại, điều khiến nàng ngạc nhiên nhất chính là có món nấm miệng mà nàng thích nhất khi ăn thịt nướng! Yến Thu Xuân bắt đầu hái, khi miệng nấm được lấy ra, thực sự có hai cây nấm đầu khỉ ở phía dưới! Thật là hạnh phúc! Nấm đầu khỉ là một trong tám món ngon của núi rừng! Hôm nay thật là may mắn, nàng cảm thấy mình còn chưa bắt tay vào nấu đã ngửi thấy mùi thơm của nấm rồi! Chọn ra những cây nấm thích hợp, Yến Thu Xuân đem chúng rửa sạch, trong lúc đó nàng tình cờ nhìn thấy một thiếu niên đang rửa gà. Người thiếu niên cười bẽn lẽn và đưa nước cho nàng.
Yến Thu Xuân cảm ơn rồi nói: “Thịt gà thì cắt thành từng miếng rồi chần lên sẽ tốt hơn.”
Chàng thiếu niên trẻ gật đầu theo bản năng, sau khi gật đầu, hắn mới nhận ra những gì nàng nói, ngạc nhiên hỏi: “Ngài tự làm sao?”
“Ừ.” Yến Thu Xuân gật đầu khẳng định.
Nàng không chỉ làm mà còn phải làm cho thật ngon. Nguyên liệu tốt như vậy, nguyên liệu chính hiệu như vậy, nếu nấu không ngon, nàng sẽ đau lòng biết bao. May mắn thay, Yến Thu Xuân cũng đã tính nếu đến thôn trang sẽ nấu ăn và nàng cũng định tổ chức một chuyến dã ngoại ở đó nên nàng đã mang theo kha khá nguyên liệu nấu nướng. Thủy Mai mang nguyên liệu vào cho Yến Thu Xuân nấu ăn. Có đầy đủ các loại gia vị như hồi, quế, lá nguyệt quế, ngoài ra còn phải lấy nguyên liệu tại chỗ như hành, gừng, tỏi. Thủy Mai đi theo nàng đã lâu, cũng học được không ít kỹ năng nấu nướng nên hiện tại nàng ấy đang xử lý hành gừng tỏi, còn cậu thiếu niên bên cạnh thì khẩn trương chặt và chần gà, âm thanh vang lên bang bang bang nghe thật giòn tai. Yến Thu Xuân đang chế biến nấm một cách chậm rãi.
Nấm hầm gà với nấm lim xanh là hợp nhất, nhưng trong tình huống đặc biệt, ở đây không có nấm lim xanh, thậm chí còn có nấm tốt hơn nấm lim xanh, điều đó còn tuyệt vời hơn, ngoài ra còn có những loại nấm khác cũng ngon không kém.
Chỉ tiếc là chưa tìm được khoai lang cũng chưa có bún.
Mì không thể thay thế hoàn toàn bún, mì lại dễ nhão nên chỉ còn cách bó tay. Sau khi Yến Thu Xuân xử lý xong nấm, gà cũng được chần và vớt ra, nước còn lại trong nồi sắt lớn cũng được vớt ra ngoài. Sau khi làm sạch nó một lần, chàng trai trẻ đợi sang một bên và nhận mệnh lệnh tiếp theo.
Nhưng vào lúc này, Yến Thu Xuân xắn tay áo và tự mình làm.
Nàng đã cởi áo ngoài, ống tay áo cũng đã cài xong, lộ ra nửa cánh tay, hướng đến bên bếp nhóm lửa, cho dầu vào chảo, chờ dầu nóng, thêm hành, gừng, tỏi, hồi, quế… rồi cho thịt gà vào.