Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Chương 36: Ngồi vững



Đường Xuân Minh không cười nổi, ca nhi Đường gia này, đúng là có một người, nói đến Đường gia, ở thôn Bình Sơn này còn nhà nào nữa, không phải là nhà hắn mới tách ra lập hộ đấy sao? Đường Xuân Minh trừng mắt nhìn môi ma kia, Hoa môi ma nhìn ánh mắt lạnh như dao của Lý Phong cũng không sợ nhưng lại run rẩy,  ca nhi này sao lại nhìn mình như vậy.

Tề chưởng quỹ cũng sửng sốt, ngốc lăng nhìn  Đường phu lang, là đến làm mai cho Đường phu lang sao? Chẳng lẽ không biết Đường phu lang vẫn còn đang thủ hiếu sao?

Ánh mắt của Lý Phong càng thêm thâm trầm không thấy đáy, giống như đang chuẩn bị bão táp, tay nắm lấy dây cương liền kéo một cái, con ngựa kia không biết vì sao lại đột nhiên hí lên rồi đá hậu một cái, con bò vẫn luôn thành thành thật thật giống như là bị kinh sợ không chịu nghe theo điều khiển của phu xe liều mạng chạy về phía trước, hai môi ma bị va chạm xóc nảy không hề phòng bị mà suýt chút nữa bị văng ra, hoảng loạn ngồi xuống ôm lấy bản xe, gương mặt vốn bôi một tầng phấn giờ càng thêm trắng bệch, rít gào bắt phu xe nhanh chóng khống chế xe.

Lý Phong không chút biến sắc  nhảy xuống, con ngựa có vẻ nôn nóng bất an, Lý Phong vỗ vỗ cổ nó một cái rất nhanh liền yên tĩnh lại, quay đầu thân thiết chà chà bàn tay lớn của Lý Phong. Đường Xuân Minh chưa gặp nhiều ngựa, nhưng Tề chưởng quỹ là người đã từng vào nam ra bắc bên người có mang theo gia súc, trong mắt xẹt qua vẻ tán thưởng, lại nhìn về phía hán tử Lý Phong giống như là không liên quan đến mình nhưng khí tức lại vô cùng ngột ngạt khó chịu, trong lúc nhất thời còn không phản ứng được vì sao Lý Phong lại làm kinh hãi hai vị môi ma kia.

Đúng vậy, nhìn thấy con ngựa cùng Lý Phong hành động như vậy, Tề chưởng quỹ có thể thấy, con ngựa này tương thông tâm ý với chủ nhân, vì vậy nếu không có ám chỉ của chủ nhân thì làm sao lại có hành động như vậy.

Nghĩ đến lần trước thiếu gia để cho hắn điều tra về hán tử này, những ngoại trừ phát hiện chuyện năm đó hắn nhập ngũ cùng năm nay mới trở về, thì hầu như không có phát hiện gì, nhưng mà hán tử cùng hắn trở về lại xuất hiện ở phủ Định Châu, trở thành Thiên tổng đại nhân. Dừng lại ở đây, Tề chưởng quỹ không dám tiếp tục điều tra, nhưng trong lòng khó có thể đem người này trở thành hán tử nông thôn được nữa.

Phu xe của hai chiếc xe bò thật vất vả mới khống chế được bò, sau khi nhảy xuống xe liền vội vàng đỡ hai môi ma xuống, cẩn thận mà nhận lỗi, bọn họ cũng không biết vì sao đang bình thường bò lại không thể khống chế được, cũng may không gây ra chuyện lớn gì.

Làm môi ma cái miệng cũng hơn người bình thường, hai người kia liền đem phu xe mắng một trận cho thoải mái.

Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên đã kinh động đến hành xóm xung quanh, đặc biệt là nhà Trương Tú gần đó. Đại Sơn vốn đang làm việc trong sân, liền nhìn thấy có cả ngựa và bò, vội vã ra ngoài xem, chỉ sợ nhà Đường Xuân Minh lại xảy ra chuyện gì, sau đó liền nhìn thấy một màn kinh tâm động phách này.

“Đây là có chuyện gì?” Trương Tú đi từ trong nhà ra, sau khi ra ngoài thì nhìn thấy tình cảnh môi ma đang mắng người, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhìn thấy Đường Xuân Minh cũng đứng ở cổng, liền từ nhà mình vòng qua che chở hắn, lại hướng về Tề chưởng quỹ mà hỏi, nhìn thấy con ngựa bên người Lý Phong trong lòng cũng kỳ quái.

Đại Mao cùng Nhị Mao đang đứng trung bình tấn ở nhà Lý Phong cũng chạy ra, bọn họ càng hiếu kì với con ngựa mà Phong thúc thúc mang về hơn, muốn sờ nhưng lại không dám, còn hai môi ma gì đó, bọn họ một chút cũng không quan tâm.

Thấy có người đi ra vây xem, hai môi ma cũng biết không phải thời điểm  gây chuyện, chỉ đành im miệng, bọn họ còn có nhiệm vụ quan trọng, trong lòng thầm mắng một tiếng xúi quẩy, hi vọng chờ đến khi làm chuyện quan trọng không bị chuyện xúi quẩy này làm ảnh hưởng.

Trần môi ma vẩy vẩy khăn, một lần nữa bò lên trên xe bò, thét to với phu xe: “Còn không mau đánh xe, Triệu gia ở đầu thôn đấy, không được làm lỡ  chuyện tốt của Trầm đại lão gia cùng Triệu tú tài.”

“Yêu, hóa ra Trầm đại hộ thực sự là muốn kết thân với Triệu gia a, đều mời môi ma đến cửa rồi.” Việc này đã truyền một thời gian dài ở trong thôn, mọi người đều đợi xem khi nào thì môi ma tới cửa đây.

“Đúng vậy, nhà của Trầm đại hộ là nhà nào a, không nói đến đất cùng cửa hàng trong nhà, tiểu ca trong nhà càng xinh đẹp tài năng, cùng Triệu tú tài chính là một đôi trời sinh.” Trần môi ma nhân cơ hội khen  một trận.

Hoa môi ở phía sau cũng hướng Trần môi pha phi một cái, hắn cùng Trầm môi ma một người ở phía đông một người ở phía tây là đối thủ một mất một còn, mỗi lần chạm trán đều phải tranh cãi phân cao thấp, ai cũng cảm thấy ngứa mắt đối phương, Nhưng nghề môi ma cũng có đạo đức nghề nghiệp, biết rõ tình huống của nhà Trầm đại hộ này, hắn cũng không khoa trương nói quá câu nào, nhưng mà, nếu như cọc hôn nhân này hoàn thành, bạc vào tay cũng không ít hơn đối phương, nghĩ đến hứa hẹn của vị thiếu gia ra tay hào phóng kia, Hoa môi ma nhất thời hứng khởi lên, bằng cái lưỡi ba tấc không xương của hắn, hơn nữa còn hỏi thăm được tình huống của vị Đường phu lang kia, hôn sự này căn bản không cần hắn phí bao nhiêu sức lực liền có thể hoàn thành.

“Ai, các vị ca nhi, cho ta hỏi thăm một chút, Đường gia ở thôn Bình Sơn này ở chỗ nào vậy, ai nha, ” Hoa môi ma vừa cười tươi như hoa vừa vỗ ký bắp đùi nói, “Chỗ của ta có một cọc hôn nhân tốt đến không thể tốt hơn muốn nói cho hắn đây, các vị chỉ đường chỉ đường cho Hoa môi ma ta đi, sau này ta tìm cho hài tử của  ngươi một người trên trấn để hưởng phúc.”

Mọi người vốn còn đang bàn luận chuyện của Trầm đại hộ cùng Triệu gia, chờ đến khi Hoa môi ma dứt lời, cửa nhà Đường Xuân Minh liền yên tĩnh lại, mọi người đồng loạt đem đầu chuyển đến trên người Đường Xuân Minh.

Đường Xuân Minh vốn còn đang nhìn chằm chằm Lý Phong, đừng cho rằng hắn không biết được nguyên nhân gây ra tai nạn lúc trước là do ai, cái tên gia hỏa này cứ im lặng không nói cái gì cả, giờ xem đi, hiện nay cũng có cả người đến cửa cầu hôn ca rồi đó, tuy rằng ca mang theo hai đứa con cũng không phải là hàng ế a, hừ hừ.

Từ sau khi đoán được Lý Phong có ý với hắn, Đường Xuân Minh vẫn còn đang rụt rè chờ Lý Phong tiến thêm một bước đây, vậy mà người này đều không có một động tác dư thừa nào, vẫn quy củ như trước khiến cho hắn ngứa cả răng, khiến cho Đường Xuân Minh còn thương tâm một thời gian, còn cho rằng hắn tưởng bở a, nói không chừng người ta căn bản không có ý gì với mình cả, chỉ là thấy mình mang thai đến cảm thấy đáng thương mà thôi.

Nhưng mà vừa nhìn thấy tình cảnh lúc nãy khiến cho lòng hắn không ngừng cảm thấy vui mừng, cái miệng đều sắp không nhịn được mà nứt ra.

Nhưng mà hắn cũng rất hiếu kỳ không biết người nào lại mời ma môi đến cửa nhà mình, nghe Tề chưởng quỹ nói vị Hoa môi ma này chính là đến từ trấn trên, trấn Bình An hắn cũng chỉ qua lại với Tề chưởng quỹ của Cẩm Ký, còn những người khác đều không quen biết, sao lại có người biết hắn mà tìm đến cửa? Không cần người khác nói cho vị Hoa môi ma kia biết nhà hắn muốn tìm ở ngay phía sau hắn, Đường Xuân Minh đã mở miệng, “Trong thôn này chỉ có một mình Đường gia nhà ta, nhưng ta hiện còn đang trong hiếu kì, thứ cho không tiếp môi ma được. A Lâm, chúng ta trở lại, Tề chưởng quỹ, xin lỗi, khiến ngươi chê cười.”

“A Mẫu.” A Lâm tóm chặt lấy tay a mẫu, ngửa đầu lo âu nhìn A Mẫu, môi ma  xuất hiện gợi lại một ít ký ức không vui của nó lúc trước, dù cho nó còn nhỏ, nhưng nó không có cách nào quên được tình cảnh ma ma bắt a mẫu phải tái giá, A Mẫu tái giá, đối với tâm hồn nho nhỏ của nó có nghĩa là phải tách ra, hắn còn nhớ a ma cùng đại bá mẫu thường mắng nó là hàng bồi tiền, con ghẻ, phải tặng hắn cho người khác.

Nhìn thấy trong mắt con trai bị sương mù sợ hãi bao phủ, Đường Xuân Minh lập tức rõ ràng trong lòng con trai nghĩ tới điều gì, trong lòng thầm mắng một tiếng môi ma chết tiệt, làm gì còn có thời gian suy đoán tâm tư của Lý Phong, dỗ con trai mới quan trọng, “A Lâm đã quên a mẫu nói gì sao, a mẫu vĩnh viễn sẽ không tách khỏi A Lâm.”

Tề chưởng quỹ vốn đang muốn khách khí nói mấy câu, đảo mắt lại nhìn thấy tình hình của hai mẫu tử này, thẳng thắn ngậm miệng lại, tiểu ca nhi nhỏ như vậy tâm tư cực kỳ mẫn cảm, như vậy là do trước đây gặp phải chuyện vô cùng gay go đi, bởi vì đã điều tra, vì vậy hắn biết được đầu năm nay hai mẫu tử này bị ép đến suýt chút nữa phải tách nhau ra.

Tham Khảo Thêm:  Chương 298

“Chết tiệt, ” Trương Tú cũng ý thức được  tiểu A Lâm nhớ đến chuyện gì, thầm mắng đôi ma sao hại người Triệu gia kia, không nghĩ tới tiểu bé con còn nhớ chuyện lúc trước, đau lòng  ôm lấy A Lâm, vỗ lưng dỗ, “A Lâm ngoan a, xem Tú a sao đem người xấu đánh đuổi.”

“Người xấu!” Được A Mẫu bảo đảm lá gan của A Lâm cũng lớn hơn chút, ôm cổ Trương Tú  tức giận  hướng về phía Hoa môi ma bi bô  hô, “Người xấu, đi ra!”

“Đúng vậy, người xấu, không cho phép mang Minh a sao cùng A Lâm đi!” Nhị Mao cũng che ở trước người A Lâm hướng về phía môi ma hô to.

Ngay cả Tiểu Hoa cũng tới tham gia trò vui, hướng về phía Hoa môi ma phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, nếu như chủ nhân ra lệnh một tiếng, nó nhất định muốn xông lên cắn người.

Thôn dân bên ngoài không khỏi cười lớn, Hoa môi ma thế mới biết đươc mình đã gây nên chuyện cười, còn đứng trước cửa nhà người được tìm mà hỏi đường. Nhưng mà làm mai ngoại trừ miệng lưỡi lợi hại linh hoạt ra, còn có một đặc điểm chính là da mặt vô cùng dày, không quan tâm người khác nói cái gì bọn họ nếu như không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, huống hồ hai đứa bé hướng về phía hắn đuổi, hắn đúng là không để vào mắt a.

Đúng là người đến tìm hắn làm mối trước đó cũng không nói cụ thể vị Đường phu lang này lớn lên như thế nào, chỉ nói bên người còn mang theo một tiểu ca nhi cùng một cái thai mồ côi cha từ trong bụng mẹ, trong lòng hắn liền nghĩ những ngày tháng này trải qua cực kỳ khó khăn, dù cho vì bạc mà chạy một chuyến đến đây, trong lòng hắn cũng không nghĩ ra được, người nào lại mắt mù muốn tìm một quả phu muốn cái gì cũng không có lại còn dẫn theo hai cái trói buộc. Nhưng mà hiện tại vừa nhìn thấy trong lòng liền thầm nghĩ, không nghĩ tới là một ca nhi xinh đẹp như vậy, nếu như là một tiểu ca nhi đang chờ gả, bằng vào bản lãnh của hắn tuyệt đối có thể tìm được một nhà khá giả cho tiểu ca nhi này hưởng phúc đi, nhưng đáng tiếc, hán tử chết rồi lại còn dẫn theo hai đứa con, nhưng mà hiện tại cũng không kém, ngay cả như vậy cũng có thể câu tâm của hán tử đi, ngay cả dẫn theo hai đứa con cũng không để ý nhất định phải cưới về.

Thấy Đường Xuân Minh  xoay người muốn đi vào trong sân không muốn tiếp hắn, Hoa môi ma sao có thể buông tha, vội vã kêu to: “Ai ai, không nghĩ tới vị phu lang này chính là người ta muốn tìm, đều do ta có mắt không tròng, nên đánh,” nói xong vỗ mặt mình một cái, “Đường phu lang không cần lo lắng, Hoa môi ma ta làm nghề này trên trấn bao năm, sao lại có thể phạm phải sai lầm bắt người tái giá này, chỉ có điều trước tiên định việc hôn nhân này đã, chờ đến khi ra hiếu liền có thể hoan hỉ vui mừng đem chuyện này hoàn thành, ta nói a người nhà kia chính là người tốt, cả thôn này cũng không có người tốt bằng, nhà kia nói a, hai đứa bé cũng có thể mang tới, hiện nay làm gì còn hán tử tốt hiểu chuyện như vậy nữa … Này này, ngươi người này là muốn làm gì hả, đừng có ngăn cản đường của ta, dù cho muốn nhờ ta làm mai cũng chờ đến khi ta làm xong cọc hôn nhân này của Đường phu lang đã, trước tiên đi sang một bên.”

Đường Xuân Minh quay đầu nhìn lại, không khỏi bật cười, A Lâm dám mắng người đủ để chứng minh lá gan của nó to hơn trước đây nhiêu, trong lòng hắn cũng an tâm hơn, tâm tình này sau khi nhìn thấy tình cảnh này, liền cười ra tiếng.

Hoa môi ma muốn cùng  hắn tiến vào sân, không nghĩ tới bị một cái đầu đen đứng trước mặt hắn, không cho hắn lại đây, Hoa môi ma gấp đến mức vừa hô về phía bên này vừa đưa tay đẩy Lý Phong, nhưng Lý Phong là người nào, làm sao lại có thể dễ dàng bị một ma ma đây, dù cho là một ma ma béo, cũng không thể làm gì được hắn.

Trương Tú cùng Đại Sơn cũng vui vẻ a, bọn họ biết được tâm ý của Lý Phong, bình thường không không làm gì không nghĩ tới vào lúc này lại gấp như vậy, một người như vậy lại có thời điểm cản ma ma, thực sự là khác với hình tượng bình thường của mình.

Đường Xuân Minh vừa lau mấy giọt nước mắt của A Lâm bị Trương Tú ôm vào trong lồng ngực vừa nói, “Nhìn ngươi nói, rốt cuộc là  nhà ai, nói chuyện giống như là ta sẽ đồng ý.” Không trách Đường Xuân Minh nghi ngờ, hiện tại Trương Tú  cùng Trầm phu lang bọn họ đã sớm bỏ suy nghĩ tìm một cọc hôn nhân sau khi hắn ra hiếu, những ngày tháng này vừa mới tốt lên liền có môi ma đến cửa, nếu như là người bình bình có thể để ý đến con đường tài lộ của hắn, nhưng mà nghe ngữ khí của môi ma này, hình như đối phương cũng không phải là người thiếu tiền, chuyện này liền kỳ quái.

Đường Xuân Minh làm sao biết Trầm phu lang cùng Trương Tú từ bỏ suy nghĩ đấy là do biết tâm tư của Lý Phong,có sẵn có người tuyển cần gì phải đi nơi khác sắp xếp nữa.

Đường Xuân Minh kỳ quái, Tề chưởng quỹ cũng như vậy, người trên trấn hắn cũng coi như có hiểu biết, không biết Hoa môi ma nói  là cái nhà nào, cái này có thể quan hệ đến chuyện làm ăn của Cẩm Ký cùng đông gia nhà bọn họ, tuy rằng có khế ước nhưng cũng không thể đoán trước được chuyện sau này sẽ thế nào, bọn họ không hi vọng có người ở giữa thò chân vào. Vì vậy Tề chưởng quỹ cũng không kiêng kị  đứng ở nơi đó nghe.

Hoa môi ma cho rằng Đường Xuân Minh thật sự động tâm, những ca nhi tang phu mang theo con cái muốn tái giá kia, lo lắng nhất  còn không phải là vấn đề con cái sao, phu gia chịu cho đem con cái mang tới thật sự là ít có, ca nhi còn không phải nên thiên ân vạn tạ  gả đi sao.

Hoa môi ma muốn đi tới, Lý Phong lại như trước không tha, đi tới chỗ nào liền chặn tới chỗ đó, Hoa môi ma chỉ đành buồn bực  che khăn, yêu  một tiếng liền muốn mở miệng giới thiệu với Đường Xuân Minh về nhà kia, không ngờ Lý Phong lại hắt hơi một cái, mùi hương hạ cấp thực sự là quá kích thích mũi hắn.

Đường Xuân Minh  cũng bị hắn trái một tiếng phải một tiếng yêu kích thích đến nổi cả da gà, môi ma này trên mặt trát phấn tay nắm hoa lan chỉ, bước đi còn lắc trái lắc phải, ngươi nói xem một ca ma có tuổi lại còn có bộ dáng như vậy, không phải là cố ý làm kẻ đáng ghét sao. Phải biết rằng từ sau khi Đường Xuân Minh đến thế giới này phần lớn ca nhi hắn gặp tuy rằng đều có địa vị như phụ nữ trên Trái Đất, nhưng cũng đều là người sang sảng, không có quá nhiều nương khí, khiến người ta nhìn cũng không cảm thấy quá khó chịu, không nói đến Trương Tú cùng Trầm phu lang, chính là Vương Mạc dưới cái nhìn của hắn cũng chỉ là nho nhã mà không có cảm giác nũng nịu, bây giờ hai môi ma này thực sự là làm bẩn con mắt của hắn.

Hoa môi ma âm thầm trừng tên mặt than một chút, tiếp tục cổ vũ Đường Xuân Minh: “Chẳng phải là Lý chưởng quỹ của Mãn Phúc Đường sao, nhà kia thực sự là người tốt a, phu lang đã mất một năm, chỉ để lại một tiểu ca nhi, đang muốn tái giá a, cùng Đường phu lang không phải là ông trời tác hợp thì còn là gì, sau này không còn cọc hôn nhân tốt hơn thế này nữa đâu. Tề chưởng quỹ cũng biết Mãn Phúc Đường đúng không, một tửu lâu lớn như vậy đều dựa vào Lý chưởng quỹ, người như vậy còn có gì không hài lòng.”

Tên Mãn Phúc Đường vừa ra, cả khuôn mặt Tề chưởng quỹ liền đen, mình còn đang ở đây này, Hoa này môi ma này lại đến đào chân tường, thực sự là buồn bực! Hắn không nghĩ tới Mãn Phúc Đường nhanh như vậy liền tìm hiểu được tin tức của Đường phu lang  còn muốn ra một chiêu như vậy, phu lang của Lý chưởng quỹ kia thực sự là chết rồi, cũng thực sự là muốn tái giá, nếu như Đường phu lang thật sự động tâm, chuyện làm ăn sau này của Cẩm Ký thực sự là khó nói.

Nhưng mà trước mắt hắn cũng không thể nói cái gì, chỉ có thể âm thầm theo dõi Đường phu lang, bọn họ đã gia hạn khế ước, Đường phu lang cũng không thể chọn nhà khác, hơn nữa Lý chưởng quỹ kia thực sự là không phải là người tốt gì, trong nhà đã sớm nuôi tiểu thất, lúc trước khi phu lang nhà đó còn sống đã làm ầm ĩ một trận, nhưng là hiện tại hắn không thể nói lời này được.

Đường Xuân Minh cũng nghe rõ ràng, đây chính là người mà tửu lâu Cẩm Ký mang đến, hắn đã nói hắn chỉ im lặng ở trong nhà trồng sau thôi, sao người trên trấn biết hắn mà đến làm mai được, đây không phải là chọn trúng hắn mà là chọn trúng thức ăn của hắn, hừ, khỏi nói hắn chỉ là một chưởng quỹ nho nhỏ, dù cho hắn phú giáp một phương Đường Xuân Minh hắn cũng sẽ không để ý.

Ánh mắt Đường Xuân Minh khiển trách nhìn về phía Tề chưởng quỹ, tin tức này khẳng định là do bọn họ để lộ, đây chính là phiền phức các ngươi tìm cho ta.

Tham Khảo Thêm:  Chương 34

Tề chưởng quỹ tỉ mỉ nghĩ lại, không có khả năng lắm, bọn họ ước gì gắt gao giấu kín chuyện chỗ này, vì vậy ngay từ đầu thiếu gia đã thỏa thuận với Đường phu lang là sẽ đến cửa thu mua rau, chính là vì lo lắng Đường phu lang lộ diện sẽ có người tìm hiểu lý do tìm tới bọn họ, chuyện Đường phu lang là người cung cấp đương nhiên là truyền càng muộn càng tốt, cũng bởi vậy,  những người ở tửu lâu chạy đến chỗ Đường phu lang này bao gồm cả Tiểu Thuận đều là người hắn đã kiểm tra nhiều lần, đặc biệt là Tiểu Thuận là người hắn có thể tin được.

Hai người trao đổi ánh mắt, Đường Xuân Minh liền quyết định gọi vị Hoa môi ma này vào nhà để hỏi rõ ràng, liền mở miệng nói, “Chuyện hôn nhân này của ngươi nói rất kỳ lạ, số lần ta đến trên trấn vô cùng ít, càng không thể biết được vị Lý chưởng quỹ này, ngươi vào nhà nói rõ ràng mọi chuyện đi. Này, cho hắn vào.” Câu cuối cùng là nói với Lý Phong, có lẽ nếu như hắn không lên tiếng, người này dù thế nào cũng sẽ không chịu thả người đâu, ngày hôm nay người có mắt đều nhìn thấy, xem ra sau này lời đồn này liền muốn vững vàng.

Đường Xuân Minh hắc tuyến, cái tên này chẳng lẽ là có chủ ý này? Không nghĩ tới mặt ngoài thành thật như vậy những bên trong lại gian xảo như vậy, hừ hừ.

Lý Phong quay đầu, con mắt đen thẳm kia sâu kín nhìn Đường Xuân Minh một chút, trong lòng Đường Xuân Minh liền run lên, thầm xì một tiếng, giống như là hắn làm chuyện gì  có lỗi với hắn vậy, bát tự vẫn còn chưa so đâu.

Đường Xuân Minh chỉ đành ngạo kiều quay đầu đi vào trong, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt đằng sau như muốn thiêu đốt ra một lỗ thủng.

“Này, tiểu tử ngươi nghe được đúng không, nhanh nhanh tránh ra!”  Hoa môi ma giống như không nghe ra được ý tứ ngầm của Đường Xuân Minh, đắc ý chờ Lý Phong nhường đường.

Lý Phong quay đầu lại, lạnh lùng chăm chú nhìn Hoa môi ma một chút, nhìn chăm chú đến mức Hoa môi ma rùng mình một cái, ánh mắt kia như là chó sói. Cũng may Lý Phong rất nhanh liền tránh đi, bằng không tiếp tục nữa Hoa môi ma này ngay cả đứng cũng không đứng nổi, hiện nay trong lòng vẫn không còn run rẩy đây, vừa vỗ ngực vừa đi đằng sau Đường Xuân Minh.

Trương Tú đi theo Đường Xuân Minh tiến vào, tuy không biết vì sao Đường Xuân Minh lại muốn gọi người vào, tuy nhiên hắn rõ ràng chuyện này chỉ sợ không đơn giản, Mãn Phúc Đường cũng là tửu lâu giống như Cẩm Ký, lần này đánh chủ ý gì hắn cũng có thể thấy được.

Lý Đại Sơn ở phía sau, thấy Lý Phong tránh đường, đi tới vỗ vỗ vai huynh đệ, ngày hôm nay ngược lại khiến cho kiêng kị của hắn đối với Phong tiểu tử giảm một chút, dù cho Phong tiểu tử từng là quan lớn, nhưng mà hiện tại còn không phải là một tiểu tử ngốc sao, Đại Sơn thầm vui vẻ trong lòng, nói, “Ngươi muốn làm thế nào? Lần này có thể đến một lần, sau này nói không chừng còn có người khác thì sao, hiện tại Minh ca nhi cũng không phải là tình cảnh như lúc trước nữa.” Hắn cũng biết được những tháng này Minh ca nhi trải qua rất tốt, người để ý đến hắn cũng nhiều hơn nhiều, ngay cả trong thôn bọn họ cũng có, chỉ là bị Trầm phu lang hai ba câu liền nói trở lại thôi.

Những nhà nổi lên tâm tư kia, không nói đến Minh ca nhi, chính Đại Sơn hắn cũng không lọt nổi mắt xanh, đều là có chút xiên xiên vạo vạo a, chính bản thân mình không có bản lĩnh liền để ý đến tài sản của Minh ca nhi, còn muốn từ chỗ hắn tìm phương pháp, khiến cho hắn đen mặt dọa đi rồi. Nhưng mà những việc này hắn cũng Trương Tú đều không nói đến trước  mặt Minh ca nhi, đỡ khiến người ta tức giận.

Lý Phong quay đầu lại liếc nhìn Đại Sơn, không hề nói gì, Đại Sơn cũng không nhìn ra được có ý gì, không tìm được manh mối. Gãi đầu một cái nhìn về phía chiếc xe ngựa Lý Phong mang về kia, con ngựa kia vẫn đang yên tĩnh chờ đợi, chủ nhân lại đây mới thò đầu nhìn về phía hắn, giống như đang cười nhạo chủ nhân.

Lý Phong không để ý đến nó, đi tới phía sau xe chuyển mấy thứ trong xe ra, Đại Sơn nhìn một chút, hóa ra là mua đồ giúp Minh ca nhi, Phong tiểu tử thật sự là vừa lòng Minh ca nhi không thay đổi chút nào.

Lý Phong nhấc lên mấy cây nhỏ lại cầm lấy một túi vải, xoay người liền hướng về phía sân nhà Đường Xuân Minh, những thôn dân tập hợp lại đây xem náo nhiệt liền trơ mắt nhìn Lý Phong không dừng chân chút nào đi về phía sân nhà Đường Xuân Minh. Đại Sơn nhìn thấy biểu hiện trên mặt những người khác, bên tai lại nghe được lời bàn tán của bọn họ, lại nhìn về phía bóng người Lý Phong, bỗng nhiên tỉnh ngộ, tiểu tử này làm như vậy cũng không sợ Minh ca nhi tức giận? Minh ca nhi vẫn chưa đáp ứng cái gì cả, Đại Sơn lo lắng nhanh chóng đi theo, ca nhi nhà hắn ở bên trong đó, hắn đi vào cũng sẽ không bị người nói lời dèm pha.

&&&

Đường Xuân Minh đau đầu, ngày hôm nay là ngày gì mà mỗi người đều không bình thường a.

Lý Phong nghiêm mặt nói cho Đường Xuân Minh, “Đây là mấy cây đào lấy được từ bên phủ Định Châu, trong túi này là một ít hạt giống không lạ.” Liếc về phía Đường Xuân Minh tuy rằng không cười nhưng ánh mắt vẫn theo dõi hắn, nếu nói như trước đây hắn có năm phần ý tứ, hiện tại lại vô cùng quyết tâm, tuyệt đối không thể  để ca nhi này gả tới nhà người khác, chỉ có thể gả cho Lý Phong hắn, mặc kệ là trâu bò rắn rết gì, đều biến hết đi!

“Là ta đưa tin nhờ tiểu tử Dư Mộ kia đến phủ Định Châu tìm kiếm,” Ánh mắt trong trẻo của Minh ca nhi nhìn sang, Lý Phong lại không tự chủ được bỏ thêm một câu, nói xong lại muốn đánh miệng mình, lắm miệng làm gì, sau khi hắn giải thích ánh mắt của Minh ca nhi càng sáng hơn, sớm biết vậy liền không nhắc đến tên khốn Dư Mộ này.

“A, thay ta cảm ơn Dư Mộ.” Trong lòng Đường Xuân Minh vui mừng, tuy rằng còn không biết trong túi có hạt giống gì, nhưng chỉ cần riêng mấy cây đào này cũng khiến cho hắn vô cùng vui mừng, đươc rồi, dù nói thế nào, Lý Phong này cũng có tâm, ai biết được hắn lại im lặng đưa tin để Dư Mộ tìm kiếm những thứ này.

“Không cần.” Lý Phong khô khốc  trả lời, nhưng Đường Xuân Minh lại không nhịn được cười loan mắt, bởi vì hắn nhìn ra được người này có chút không dễ chịu, mà hắn càng cười người này càng thêm không thoải mái.

Trương Tú cùng Đại Sơn hơi liếc mắt nhìn nhau, cũng vui vẻ, hành động qua lại của hai người này bọn họ nhìn ra được, xem ra Phong tiểu tử này có ý, Minh ca nhi cũng không phải là không có tâm tư, nếu như hai người thật sự thành công bọn họ thật sự vô cùng cao hứng. Tuy rằng Minh ca nhi luôn miệng nói không muốn tìm bố dượng cho A Lâm, nhưng mà Phong tiểu tử đối với A Lâm thực sự là vô cùng quan tâm.

Tề chưởng quỹ mèo già hóa cáo  con ngươi đảo một vòng, sao có thể không nhìn ra được hàm ý trong này, tâm hắn, rốt cục thả xuống hơn nửa. Còn Mãn Phúc Đường, hừ, chờ xem!

Hoa môi ma vô cùng không vui trừng tên mặt than dám cắt ngang lời của hắn một chút, tìm kiếm cái gì chứ, thực sự là đáng giận, lời nghe được một nửa, liền cho rằng Lý Phong chỉ là một tiểu tử nghèo do người sai đến tặng đồ. Vẫy vẫy khăn kéo sự chú ý của Đường phu lang về, liều mạng mà khen Lý chưởng quỹ kia, “ Mãn Phúc Đường này ở trên trấn chỉ có Cẩm Ký mới có thể so được,” Nếu như Tề chưởng quỹ không ở đây nhất định hắn sẽ nói một lời khá, đem Mãn Phúc Đường khen đến trên trời dưới đất chỉ có một mình nhà này là tốt nhất, “Từ trước đến giờ đều vô cùng đông khách, Lý chưởng quỹ đều dựa vào Mãn Phúc Đường mà tích góp từng chút của cải tạo thành gia nghiệp,  trong nhà đều có mấy tiểu nhị sai khiến, nếu như gả đi chỉ cần hưởng thụ được người hầu hạ là được rồi. Bên kia nói, chỉ cần Đường phu lang đồng ý, chỉ cần Đường phu lang đồng ý, lúc gả đi lập tức liền để Đường gia lang quản nhà, sau này nếu như Đường Phu lang lại sinh cho Lý chưởng quỹ một tiểu tử béo, tài sản của Lý gia không phải là đều là của tiểu tử béo sao…”

Nắm đấm của Lý Phong nắm chặt, Đường Xuân Minh nghe được cũng thiếu kiên nhẫn, gọi hắn đi vào ai muốn nghe  những lời này, vừa nghe liền phù phiếm đến đòi mạng, hắn mới không tin hắn có thể làm được, vung vung tay đánh gãy lời của hắn hỏi: “Ta chỉ hỏi một câu, Lý chưởng quỹ này sao biết được ta? Ta đoán, chỉ sợ là ta có hình dáng như thế nào hắn cũng không biết đi, xì.”

Ánh mắt mang theo vài phần châm biếm nhìn Hoa môi ma, Hoa môi ma không biết làm sao, đoán lại thành thật, lúc đang muốn nói cái gì để phủ nhận, lại nghe Đường Xuân Minh nói, “Đi tới thôn Bình Sơn này cũng không biết Đường gia ở chỗ nào, cũng dám nói biết Đường Xuân Minh ta ở nơi này?” Lúc nói lời này còn nhìn Tề chưởng quỹ một chút, tin tức này nhất định là từ phía trấn trên rò rỉ ra ngoài, “Ta chỉ muốn biết, việc hôn nhân này đến cùng là do bản thân Lý chưởng quỹ hay là do người này đứng sau hắn nhờ ngươi nói?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Chuyện này…” Ánh mắt Hoa môi ma lóe lên một cái, khiến Đường Xuân Minh biết mình đoán đúng, cũng không muốn tiếp tục nghe Hoa môi ma này nói người nào, quá bẩn con mắt, đứng dậy tiễn khách, không lưu tình  nói: “Trở về liền nói cho người sau lưng biết, Đường Xuân Minh ta không đến nỗi để cho người khác đến cửa mưu hại, làm ăn vốn là phải nói đến là thành ý, dùng thủ đoạn này chính là khiến cho ta căm ghét, ngươi đi đi.”

“Ngươi… Sao ngươi có thể không biết điều, một ca nhi mang theo con cái như ngươi còn muốn tìm được nhà tốt sao? Lý chưởng quỹ người ta có thể đồng ý ngươi mang theo con cái cũng là để mắt ngươi, bằng không ngươi xem những người ở xung quanh đây làm gì có ca nhi nào mang theo trẻ con mồ côi cha tìm được nhà tốt?” Hoa môi ma đi tới nông thôn từ trước đến giờ đều là được người nịnh hót, nhưng hôm nay mọi chuyện không thuận, trong lòng hắn cũng tức giận.

“Tiểu Hoa…” Đường Xuân Minh tức giận, há mồm liền muốn gọi Tiểu Hoa cắn người.

Nhưng mà có người còn nhanh hơn hắn, thịch thịch tiến lên vài bước liền nhấc Hoa môi ma sắp đến hai trăm cân lên, ung dung bước ra ngoài, cửa viện vẫn chưa đóng lại, một quả cầu thịt liền bị hắn thuận lợi ném ra ngoài, cầu thịt kia phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt.

“Ồ, đây không phải là Hoa môi ma mới đi vào sao? Xảy ra chuyện gì  sao bị ném ra?”

“Giết người rồi! Tên hán tử trời đánh này dám đối với ta như vậy, thôn Bình Sơn các ngươi không ai quản sao?” Hoa môi ma lôi căng cổ họng kêu gào.

Lại không người phụ họa hắn, vốn tưởng rằng thân thủ tên to con Dư Mộ kia rất tốt, nhưng mà hôm nay thấy Phong tiểu tử ung dung liền đem người này ném ra, khiến người ta bất thình lình nghĩ đến lúc trước trên tường nhà đại bá hắn bị tên to con Dư Mộ này đấm một cái thủng một lỗ, chỉ sợ bình thường đều coi thường  Phong tiểu tử.

“Sau này đừng để cho ta gặp lại ngươi, bằng không gặp một lần vứt một lần! Mau cút!” Lý Phong lạnh lùng buông lời uy hiếp.

Ánh mắt lạnh vào vèo khiến cho Hoa môi ma không dám lên tiếng, thực sự là sát thần, nhanh chóng bò lên xe ngựa giục phu nhanh nhanh đi, chờ đến khi đi xa mới quay đầu lại xì một tiếng, “Cũng không biết nhìn lại mình xem như thế nào, chuyện tốt trên trời rơi xuống  lại dại dột đẩy ra bên ngoài, đáng đời thủ tiết cho hán tử chết rồi!” Trong lòng tính toán sau khi trở về thêm mắm dặm muối  chửi bới gia đình này như thế nào, cọc hôn nhân này không thành không phải là do hắn, mà là gia đình này quá không biết điều, tuy là nghĩ như vậy, nhưng đến cùng đau lòng số bạc bay mất, chết tiệt, hắn đem Đường Xuân Minh cùng tên hán tử mặt than kia mắng lần thứ hai, bằng cái lưỡi ba tấc không xương của hắn, sau này hán tử nhà ai còn dám cưới ca nhi như vậy.

&&&

Lý Phong xoay người tiến vào nhà Đường Xuân Minh lần nữa, người bên ngoài nghị luận sôi nổi, nếu như nhìn không ra tâm tư của Lý Phong thì bọn họ cũng sống uổng đi.

Dù cho trước đó trong thôn có lời đồn đãi, nhưng mọi người cũng không tin nhiều, tuy Phong tiểu tử tuổi không nhỏ, nhưng cũng là hán tử chưa kết hôn, sao lại có thể vừa ý Minh ca nhi muốn cưới hắn được,nhưng mà tình cảnh trước mắt này lại cho thấy tâm tư của hắn.

Như Đường Xuân Minh dự đoán, sau ngày hôm nay, những lời đồn đãi này liền ngồi vững, sau này, mặc dù là lời đồn việc hôn nhân của Trầm đại hộ cùng Triệu gia cũng không thể che nổi lòng hiếu kỳ của mọi người.

Lại nói Lý Phong lại trở lại trong sân, Đường Xuân Minh  cũng không để ý tới hắn, chỉ nhìn Tề chưởng quỹ, đây chính là bọn họ rước lấy  phiền phức.

Mặt già của Tề chưởng quỹ đỏ ửng, ngày hôm nay hắn mới biết được, một ca nhi mà ngay cả môi ma cũng có thể khiến cho hắn á khẩu, khó trách những ca nhi ở vào hoàn cảnh của hắn lại không cách nào sống được qua ngày, nhưng hắn lại sống càng ngày càng tốt, hoàn toàn không phải lúc Đại Hổ còn sống có thể so được, trước đây hắn cũng không biết Triệu Đại Hổ lại là người ngu hiếu như vậy, thật sự là nhìn nhầm.

“Đường phu lang yên tâm, ta sau khi trở về nhất định sẽ làm rõ chuyện này cho Đường phu lang một lời thỏa đáng, chỉ hy vọng Đường phu lang không cần như vậy liền trách tội lên người Cẩm Ký chúng ta.”

“Được rồi, ta sẽ chờ  kết quả của Tề chưởng quỹ, ta cũng không muốn lại có thêm kẻ đáng ghét như vậy đến cửa.” Đường Xuân Minh vung vung tay, hắn cũng không phải kẻ hẹp hòi, cũng rõ ràng tin tức để lộ kỳ thực là chuyện sớm hay muộn, hiện tại chỉ là xuất hiện sớm hơn dự liệu mà thôi, đặc biệt là buồn nôn  một cái, nhìn đến sắc mặt của môi ma kia, giống như hắn được lợi lớn lắm, nghe một chút lời kia, người mang theo con cái như hắn chỉ nên cưới một người xiên xiên vẹo vẹo vậy, phi! Hắn càng muốn tìm hán tử khiến cho những ca nhi chưa kết hôn phải ghen tị hắn.

Vừa nghĩ như thế, con mắt vừa liền liếc về phía  Lý Phong, có cần suy nghĩ thêm một chút hay không?

Trong lòng Lý Phong run lên, ca nhi miệng lưỡi bén nhọn này đang có ý đồ gì? Lẽ nào biểu hiện ngày hôm nay của hắn còn chưa đủ?

Tề chưởng quỹ trước khi đi lại nói cho  Đường Xuân Minh một chuyện: “Còn không phải là Cẩm Ký chúng ta không bằng Mãn Phúc Đường nên nói xấu bọn họ, nhưng họ Lý kia thực sự không phải là người tốt, phu lang trước kia của hắn chính là bị hắn tức chết, tiếng xấu nào cũng đều phát ta từ nhà bọn họ, bây giờ, tuy nói hiện tại còn không có gì, nhưng mà tiểu thất trong nhà cũng đã chơi đùa đến rối loạn cả Lý gia rồi.” Tuy nói Đường phu lang mang theo hai đứa con, nhưng mà cái nhìn của hắn, Đường phu lang có nhan sắc có tay nghề, dù thế nào cũng không cần buồn vì ăn mặc, hà tất gì phải tìm nhà như vậy buộc tội mình.

Đường Xuân Minh lần thứ hai buồn nôn  một cái, phát hiện Lý Phong đối vị môi ma kia thực sự là quá lịch sự , nếu sớm biết, dù thế nào hắn cũng phải để Tiểu Hoa cắn một cái.

“Chẳng lẽ thực sự như vậy!” Trương Tú  cũng cáu giận.

Đường Xuân Minh  vừa quay đầu lại, phát hiện không biết lúc nào A Lâm đã bò đến  trên đùi Lý Phong thân thiết nói gì đó, mà ánh mắt Lý Phong  cũng nhu hòa  rất nhiều, Nhị Mao cũng vây quanh Lý Phong, ngay cả Đại Mao trong mắt cũng lộ ra ánh mắt sùng bái, vô lực thở dài, chỉ là một động tác liền đem mấy đứa bé này thu phục rồi.

“Phong thúc thúc, ngựa bên ngoài là của ngươi  sao? Sau này có thể dạy chúng con cưỡi ngựa không?” Nhị Mao cảm thấy vừa nãy hành động lúc nãy của Phong thúc thúc  thực sự là vừa khốc vừa soái, thần khí cực kỳ, con ngựa bên ngoài cũng như vậy. Nếu như Lý Phong có thể nghe được đánh giá trong lòng Nhị Mao, phỏng chừng nó cũng sẽ có đãi ngộ như của Hoa môi ma vậy.

“Cưỡi ngựa lớn!” A Lâm cũng tham gia trò vui, ánh mắt sáng lấp lánh, Phong thúc thúc thật là lợi hại, trực tiếp đem người xấu ném ra ngoài, ngoại trừ A Mẫu, A Lâm thích nhất Phong thúc thúc.

“Được, Phong thúc thúc mang A Lâm đi cưỡi ngựa lớn.”  Nói xong liếc Đường Xuân Minh một cái, phát hiện hắn không có sắc mặt dị thường gì, đem A Lâm nâng lên cho nó ngồi lên vai mình đi ra chỗ ngựa, hắn đương nhiên biết Minh ca nhi rất bảo vệ con, hơn nữa hắn cũng thực yêu thương đứa bé này.

Chờ Đại Sơn cũng rời đi, Trương Tú  cười ra tiếng, đảo đảo cánh tay Đường Xuân Minh: “Lần này thoả mãn? Ta thấy rất tốt, đối với A Lâm cũng tốt.”

Đường Xuân Minh nhìn Trương Tú một cái.

Trương Tú coi Đường Xuân Minh là thẹn thùng nên không nói gì, không tiếp tục nói nữa, nói sang chuyện khác: “Nghe bọn họ nói có ngựa, lẽ nào ngựa bên ngoài là của Phong tiểu tử? Nhìn con ngựa này, có lẽ tốn không ít bạc mới có thể mua được, xem ra Phong tiểu tử cũng không phải không có của cải, những nhà trong thôn kia có lẽ là hối hận đến chết rồi.” Không nói những gia đình khác, ngay cả đại bá đại bá sao của hắn không biết sẽ suy nghĩ thế nào.

Tác giả có lời muốn nói: mọi người đều đoán sai  đi, làm mối cho không phải hồ bằng cẩu hữu kia, loại người như vậy, cũng tự cho là đúng, coi như nạp tiểu cũng sẽ không coi trọng quả phu mang theo hai đứa con, ngược lại chỉ cần thu nạp lại đây ai quản là gả cho người nào, chỉ cần khống chế được là được, đương nhiên đây cũng là bởi vì chưa từng thấy Minh ca nhi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.