Âm Quan Minh Thê

Chương 83: Nếu như hỏi duyên phận,thì phải xem kiếp sau



đây là lần đầu tiên tôi đi đến một nơi
xa nhà như vậy,cũng là lần đầu tiên tôi đón năm mới mà không có người
nhà bên cạnh,chỉ có Hứa thiến và Thẩm băg dao

chùa thừa duyên rất náo nhiệt,sắp đến giữa trưa,các tăng nhân cũng chuẩn bị cơm chay miễn phí cho khách đến dâng hương,nhưng tôi chỉ là một tên
quê mùa trong thôn,đối với tôi,đón năm mới đáng nhẽ phải ăn cá ăn thịt
mới đúng,bây giờ Hứa thiến vẫn còn 6 ngày để hồi phục lại hồn phách, tôi cũngcứ thế chiều nay sẽ rời khỏi chùa thừa duyên,định xuống cửu long
trấn dưới núi ăn một bữa no nê,xem như là bữa tiệc đêm giao thừa

năm mới,khách đến chùa thừa duyên dâng hương không ngớt,rất nhiều quầy
bán hàng lợi dụng thời cơ cũng được bày ra trước cổng chùa,lập tức,tiếng tụng kinh gõ mõ hòa trộn cùng tiếng gọi chào hàng

trên đường,bán hoa quả bán hương bán đồ ăn vặt rất nhiều,thậm chí còn có mấy người nói toán cũng bày sạp ở đó

“ bói toán đây,bói nhân duyên sự nghiệp,tiền đồ,hai thanh niên này,hai người có cần xem một quẻ không?”

Lúc tôi và thẩm băng dao đi ra khỏi chùa chưa được bao xa,thì một thầy bói chào mời chúng tôi

Nghe thấy âm thanh này,tôi bất chợt nhìn ông ta một cái,thì nhìn thấy
một ông gia để râu dê tầm 5,60 tuổi,ông ta mặc một bộ đồ đạo sĩ màu
xanh,đang ngồi trước sạp bói toán,đôi mắt đang quan sát chúng tôi

Trên núi long quyết không chỉ có chùa thừa duyên,còn có thiên huyền
quan,nhìn từ cách ăn mặc của đạo sĩ này,ông ta rõ ràng không phải là
người của thiên huyền quan,hơn nữa sạp bói toán của ông ta cũng rất thô
sơ,ngoài hộp cái hộp thẻ,mấy tờ giấy trắng và một cái bút lông ta,thì
không có gì nữa,cho người ta một cảm giác là tên giang hồ lừa đảo

Tôi nhìn ông ta một cái,sau đó cũng không để ý đến ông ta nữa,tiếp tục đi xuống núi

“ hai vị à,tôi thấy ấn đường của hai vị tỏa ra hắc khí,khí huyết dao
động,vừa nhìn là biết ngay là điềm có tai họa đổ máu,nếu như không kịp
thời timd cách giải cứu,chỉ sợ sống không được qua mùng 1”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Lúc này,tên thầy bói kia nói với chúng tôi một câu

Không thể không nói rằng,cái mồm của ông thầy bói này rất đê tiện

Đều là cùng kiếm cơm,những thầy bói khác gặp người khác đều nói chuyện
tốt,nhưng ông ta lại giống như đang nguyền rủa người khác,huống hồ bây
giờ còn là 30 tết,những lời thế này là một chuyện rất kiêng kị

Tâm tình tôi vốn dĩ đang tốt,lúc này cũng trở nên khó chịu,tôi quay đầu
lại,sắt mặt khó coi đi đến ông thầy bói: “ thầy bói,ông nói ai sống
không đến mùng 1?”

Nhưng mà,đối diện với sự tức giận của tôi,ông thầy bói mặt vẫn nở nụ cười: “ tôi nói cậu đó”

“ ông…”

nghe những lời này,trong lòng tôi nổi lửa giận,trực tiếp đi đển lật đổ bàn của ông ta

Đúng lúc này,Thẩm băng dao kéo tôi lại,cô ta nhìn thầy bói kia,trong mắt lạnh băng

Thầy bói bị thẩm băng dao nhìn như thế,cơ thể rõ ràng có chút run
rẩy,nhưng rất nhanh lại hồi phục lại dáng vẻ bình thường,nghiêm túc nói: “ hai vị,lão gia tôi xem bói trước giờ rất chuẩn,hai ngươi phải tin
tôi,bằng khong đến lúc có chuyện,thì đã muộn rồi”

“ ồ,vậy sao?”

Trên mặt thẩm băng dao nở một nụ cười nhẹ,làm người ta thấy rất quái
dị,bởi vì đây là lần đầu tôi nhìn cô ta cười trước mặt người khác,hơn
nữa còn là người nguyền rủa chúng tôi

Trong lòng tôi thấy bất an,chỉ sợ Thẩm Băng Dao muốn làm ra chuyện gì đổ mái,tôi vội vàng lắc đầu với cô ta

Thẩm băng dao nhìn ông thầy bói lạnh lùng nói: “ thầy bói,ông nói chúng tôi sống không qua mùng 1,vậy không chắc là biết,bản thân mình hôm nay
có còn nguyên vẹn mà xuống núi hay không nhỉ?”

thầy bói lắc đầu: “ ánh mắt của con người không nhìn thấy được mặt
mình,lão gia đây đương nhiên cũng không coi được số mệnh của bản thân,có điều tôi có thể nhìn thấy mặt cô,tính được số mạng cô,nếu như cô không
tin,cứ thử xem,nếu như không linh,cô cứ tùy ý đập nát cái sạp này”

Tham Khảo Thêm:  Chương 109: Ngọc Chúc Tân (sáu)

“được,vậy ông xem cho tôi,nếu như xem chuẩ,chuyện này cứ thế cho
qua,bằng không,hậu quả ông sẽ không tưởng tượng được đâu” Thẩm Băng Dao
nói

“ không biết cô muốn xem cái gì?” thầy bói này dường như rất tự tin về
bản thân,không hề quan tâm đến sự uy hiếp trong lời nói của Thẩm băng
dao

Thẩm băng dao cũng không nói chuyện,sau đó đi đến trước sạp coi bói,viết sinh thần bát tự của mình ra,sau đó vứt bút: “ xem sinh thần bát tự
của tôi”

Nghe vậy,trong lòng tôi hả hê trước nỗi đau của ông thầy bói này,Thẩm
băng dao sớm đã chết,vì vậy sinh thần bát tự của cô ta sẽ không thể nào
xem được,còn thầy bói này nếu như thật sự tính được,e rằng chỉ là nói
bừa

Nhưng mà,làm cho tôi thấy kì lạ là,tên thầy bói này không phải là tên
giang hồ lừa đảo giống như trong tưởng tượng của tôi,ông ta dường như
thật sự có chút bản lĩnh

Thầy bói nhìn sinh thần bát tự của thẩm băng dao rất lâu,ông ta chau mày,không hề nói gì

Thày bói nhìn chằm chằm vào sinh thần bát tự,trên trán không biết từ lúc nào toát mồ hôi hột

Cuối cùng,ông ta bất lực lắc đầu: “ kì lạ,kì lạ,cô gái chắc chắn sinh thần bát tự của mình không có viết sai chứ?”

Thẩm băng dao gật đầu

“ nhưng mà,nhìn từ sinh thần bát tự này,dương thọ của cô đã chấm dứt
cách đây không lâu rồi mới đúng,nhưng vì sao,cô lại đứng ở đây?” thầy
bói nghiêm túc quan sát Thẩm Băng Dao

Nghe vậy,trong ánh mắt của tôi và Thẩm Băng Dao đều hiện lên sự kinh ngạc, hiển nhiên,tên thầy bói này không phải đang lừa đảo

“ sinh thần bát tự này tôi viết lung tung đấy”

Thâ,r băng dao đương nhiên là không nói sự thật cho ông ta,chỉ có
điều,lúc này cô ta dường như đã không còn địch ý với thầy bói này: “
nếu như ông có bản lĩnh như vậy,giúp tôi xem nhân duyên thế nào đi”

Nói xong,thẩm băng dao vô tình nhìn tôi một cái

“ này,thẩm băng dao,cô coi cái đó làm gì?”

Tôi không nhìn vào ánh mắt cô ta,có chsut lo lắng hỏi,dù gì việc cô ta xem nhân duyên,cứ làm tôi thấy kì lạ

Tham Khảo Thêm:  Chương 69

Thẩm Băng Dao không có quan tâm đến tôi,dưới sự dặn dò của tên thầy
bói,cô ta cầm hộp thẻ xóc ra một thẻ,sau khi thầy bói cầm lấy cái thẻ đó

“ tuy ở trong mệnh,lại không ở trong mệnh,nếu nói nhân duyên,vẫn phải xem kiếp sau”

Thầy bói cầm lấy thẻ sau đó viết một hàng chữ trên giấy trăng,chau mày

Rất lau,tên thầy bói này mới nhìn thẩm băng dao,khuôn mặt bất lực nói: “ cô gái,tuy tôi rất muốn kiếm tiền từ cô,nhưng từ thẻ này,cô cùng ý
trung nhân trong lòng mình e rằng là có duyên vô phận,chỉ có thể đợi
kiếp sau”

Lời của ông ta rất khó nghe,sắc mặt của thẩm băng dao cũng vô cùng khó
coi,cô ta không phân bua,trực tiếp cướp lấy thẻ tre bẻ đôi

“nói bừa”

Nói xong,Thẩm băng dao lạnh lùng,phất tay áo rời đi,tôi vội vàng chạy lên kéo chặt cô ta

Tuy tôi không biết thứ trên thẻ tre này thật hay giả,nhưng nhìn từ sinh thần bát tự vừa nãy,thầy nói này quả thật có bản lĩnh,không biết vì
sao,tôi đột nhiên có chút tin tưởng những lời ông ta vừa nói,cùng với sự xuất hiện của minh quỷ tối qua,làm trong lòng tôi thấp thoáng bất an

Tôi lấy ra 200 tệ từ trong túi tiền,đưa vào tay thầy bói,bỏ hết sự tức
giận hồi nãy sau đó nói với ông ta: “ tiên sinh,ông vừa nãy nói chúng
tôi có tai họa,có thể nói với chúng tôi rốt cuộc là gì không?’

Sau khi cất tiền đi,trên mặt ông ta lập tức nở nụ cười,sau đó dơ tay ra
với tôi nói: “ tục ngữ nói,thiên cơ không thể tiết lộ,cạu nếu như muốn
biết,vậy thì thêm chút thành ý nữa..”

“ thật là lòng tham không đáy”

Tôi lắc đầu,lôi ra thêm 200 tệ nưa,dù gì cho dù thế nào,bởi vì câu nói
này của ông ta,mà trong lòng tôi thấy bất an,nếu như có thể giải thoát
nó,tốn chút tiền cũng không sao

Như thẩm băng dao,tôi cũng xóc một thẻ rồi đưa cho ông ta

Thầy bói nhìn thẻ tre rất lâu,một lần nữa cầm bút giấy


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.