Nơi đây có tài nguyên rừng thiên nhiên cấp quốc gia, cũng là di sản thế giới, được mệnh danh là sống lưng của Trung Quốc. Có rất nhiều truyền thuyết liên quan đến Thần Long Giá.
Ở trên cao khí hậu thay đổi, đông nắng tây mưa, tuyết rơi tháng sáu, tháng mười mù sương, một ngày có bốn mùa, vô cùng kỳ lạ.
Trong đó truyền thuyết nổi tiếng nhất là nguồn gốc của cái tên Thần Long Giá. Thần Long Thị – một trong những ông tổ xa xưa của Trung Quốc – leo cầu thang gỗ vào Thần Long Giá, lên núi hái thuốc thử bách thảo, cứu giúp dân chúng khó khăn. Thế nên mới có tên Thần Long Giá.
Ngoài ra còn có rất nhiều truyền thuyết như là ở khe Dã Nhân có thần long lui tới, nai trắng bay lên trời… Tóm lại là đến nay vẫn chưa có ai nghiên cứu hết sự thần bí của Thần Long Giá.
Nhưng những tin đồn này lại khiến Dương Bách Xuyên liên tưởng đến tu sĩ thời xưa.
Có lẽ rất lâu về trước, trong ngọn núi Thần Long Giá cao lớn là nơi dừng chân của một tông môn tu sĩ cổ nào đó. Thời nay có rất nhiều du khách vào núi bị lạc đường là do bị trận pháp làm cho mụ mị mà thôi.
Đương nhiên điển cố Thần Long thử bách thảo xảy ra tại đây chứng tỏ trong ngọn núi Thần Long Giá có linh dược tồn tại.
Trụ sở của Thần Long Đàm được thiết lập lại, việc tổ chức đại hội võ cổ cũng được bố trí lại, hai chuyện này đã đủ chứng minh Thần Long Giá có điểm bất thường.
Sau khi tiến vào khu dừng chân, nhóm Dương Bách Xuyên đỗ xe ở bãi đậu xe rồi chuẩn bị đi bộ lên núi.
Bởi vì trước đó anh đã nói chuyện điện thoại với Ngô Nam, ông ấy nói rằng trụ sở của Thần Long Đàm ở sâu trong Thần Long Giá, chỉ có thể đi bộ vào núi.
Ông ấy còn nói rằng sẽ sắp xếp người đến đón.
Lúc mọi người ra khỏi bãi đỗ xe đã là hơn ba giờ chiều.
Khi Dương Bách Xuyên định gọi điện cho Ngô Nam hỏi về người đến đón họ, bên tai vang lên một giọng nói ngạc nhiên xen lẫn vui mừng: “Dương tiên sinh!”
Anh ngoảnh đầu nhìn thì trông thấy người quen, chính là Chu Giáp được anh chữa khỏi cánh tay lần trước.
Chu Giáp rất vui khi gặp Dương Bách Xuyên. Chính ông đã đến tìm Ngô Nam yêu cầu cho mình đến đón Dương Bách Xuyên vào Thần Long Đàm, hi vọng Dương Bách Xuyên sẽ loại bỏ hết độc tố cho mình.
Lần trước Dương Bách Xuyên từng nói muốn giải độc hoàn toàn thì cần phải đến nơi trúng độc tìm thuốc.
Đương nhiên đây là Dương Bách Xuyên cố ý lừa Chu Giáp để đến nơi đó, nhưng Chu Giáp lại tin là thật.
Lần này Chu Giáp ra đón Dương Bách Xuyên vì muốn giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp, muốn nhờ anh loại bỏ độc trên người mình sớm một chút, nếu không trước sau gì cũng thành tâm bệnh.
“Chu tiên sinh, đã lâu không gặp!” Dương Bách Xuyên mỉm cười chào hỏi Chu Giáp.
“Dương Bách Xuyên vất vả rồi, tôi cố ý đến đón tiên sinh tới Thần Long Đàm.”
Sau đó, Dương Bách Xuyên giới thiệu từng người bên cạnh cho Chu Giáp làm quen.
Sau khi biết những người này đều là người của Vân Môn, Chu Giáp hết sức kinh ngạc. Ngoài Dương Bách Xuyên là quái thai ra, Lục Tuyết Hi và đạo trưởng Phương đều là Ám Kình tầng chín khiến Chu Giáp chấn động.
Kể cả những người khác cũng có thực lực không yếu.
Hai người hàn huyên một hồi, Chu Giáp hỏi Dương Bách Xuyên nghỉ ngơi một ngày rồi đi hay là xuất phát luôn. Thần Long Đàm còn cách nơi này một đoạn, nằm sâu trong núi Thần Long Giá.
Dương Bách Xuyên định đi luôn. Hai ngày nữa là đại hội võ cổ bắt đầu, anh đến Thần Long Đàm còn phải luyện chế đan dược cho Ngô Nam, thời gian rất gấp gáp.
Vả lại ai cũng có tu vi, ngại gì đi đường.
Đoàn người đi theo Chu Giáp vào sâu trong Thần Long Giá, gần như là vòng qua các điểm du lịch, càng đi càng hoang vu hẻo lánh.
Mọi người không phải là người bình thường, tốc độ đi đường không chậm. Sau khi trời tối, Dương Bách Xuyên áng chừng họ đã đi được hơn một trăm dặm, vậy mà Chu Giáp nói rằng mới đi được nửa đường.
Ok, tiếp tục lên đường! Khi vầng trăng bất tri bất giác xuất hiện nơi chân trời, Chu Giáp lên tiếng: “Dương tiên sinh, chúng ta sắp đến nơi rồi. Thần Long Đàm ở sau sơn cốc này, vượt qua sơn cốc này chính là trụ sở chính của Thần Long Đàm.”