Anh Rể Em Vợ - Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia

Chương 10: 10: Vì Anh Rể Sinh Baby



Edit: MOE (Thiên Ngọc)
6.

Vì anh rể sinh baby, bờ cát bại lộ hít thở không thông bị thao trong nước
“Hai người!”
Triệu Nhạc Huyên kinh hãi ban ngày gặp quỷ, sau đó luống cuống tay chân lấy khăn giấy lau miệng, kinh ngạc miệng không khép được.
Vẻ mặt Triệu Nhạc Duẫn cũng không khác chị cậu, máy móc bị Nhậm Quân Hạo lôi kéo ngồi xuống.
Ba người, chỉ có Nhậm Quân Hạo là vẻ mặt bình tĩnh, tinh thần hắn rất tốt, nhìn qua thập phần sung sướиɠ, bởi vì độ cung khóe miệng hắn dần dần tăng.
“Anh cứ như vậy ăn em tôi!”
Triệu Nhạc Huyên phẫn hận vứt khăn giấy trên bàn, lại mắng một câu, “Shit!”
Triệu Nhạc Duẫn bàng hoàng vô thố, nghe vậy nhanh chóng nói, “Chị, không, không phải tại anh rể, đều là em không tốt.”
Cậu nói, nước mắt nhanh chóng rơi xuống, nghẹn ngào nói không nên lời lời.
Triệu Nhạc Huyên mắt trợn trắng, xua xua tay muốn nói chút cái gì, Nhậm Quân Hạo lại nói, “Tiểu Huyên, chúng ta ly hôn đi.”
Nàng nhún vai, “Được thôi, kỳ thật tôi cũng muốn, chúng ta nhanh ký tên ly hôn.”
Thế là bọn họ cứ như vậy qua loa bóp chết hôn nhân này.
Triệu Nhạc Duẫn nghe xong bọn họ nói, nước mắt cũng không chảy, sao cậu nghe không hiểu bọn họ nói?
Triệu Nhạc Huyên phản ứng, cũng quá mức bình tĩnh đi?
“Chị, anh rể, hai người cứ như vậy…”
“Đồ ngốc,”
Nhậm Quân Hạo vuốt tóc cậu, “Anh và chị em là hình hôn.”
Hình hôn* là ý gì, đại biểu cái gì, Triệu Nhạc Duẫn biết.
(*Hôn nhân hình thức là hôn nhân chỉ có hình thức và không có chất.

Nhìn bề ngoài, đó là một gia đình bình thường gồm một người đàn ông và một người phụ nữ.

Trong thực tế, cả hai vợ chồng vẫn độc lập về thể chất và cá nhân.
Còn được gọi là hôn nhân tương trợ, nó đề cập đến một đám cưới hoặc thủ tục kết hôn hợp pháp với một người khác cho một mục đích nhất định, nhưng thực tế nó chỉ là một tình trạng vợ chồng danh nghĩa, không có chất.)
Sau đó, Triệu Nhạc Huyên lôi Triệu Nhạc Duẫn nói rõ hết thảy.
Lúc còn đi học, Nhậm Quân Hạo là học trưởng Triệu Nhạc Huyên, hai người đều trong hội học sinh, hắn ngẫu nhiên biết Triệu Nhạc Huyên đang cùng nữ sinh ở bên nhau.
“Bất quá hắn cái gì cũng chưa nói, khi đó chị cảm kích hắn.

Bất quá sau đó mới biết được, thì ra hắn giống chị, bởi vậy chúng ta thành bạn.” Triệu Nhạc Huyên nói.
Lúc ấy quyết định kết hôn, kỳ thật cũng chỉ là không muốn trong nhà thúc giục hôn, lại không có suy xét sau này.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Triệu Nhạc Huyên cùng Nhậm Quân Hạo lúc đó nghĩ là, giấu nhất thời.

Tình cảm Triệu Nhạc Huyên và bạn gái vẫn luôn rất tốt, sau khi tốt nghiệp đại học liền ở chung, nhà Nhậm Quân Hạo nàng cũng chưa ở nhiều.

Chỉ có lúc cha mẹ hắn tới nàng sẽ đến làm bộ làm dáng.
Triệu Nhạc Duẫn nghe xong trầm mặc thật lâu sau, không thể tưởng được Triệu gia nhà mình, ra một đôi bách hợp một đôi gay.

Cha mẹ bọn họ biết làm sao bây giờ?
Cậu hỏi, “Lần này chị đi công tác, kỳ thật chính là cùng bạn gái về nhà? Là cô gái lần trước sao?”
“Ừ.”
Triệu Nhạc Huyên thú nhận sơ suất, “Ngày đó chúng ta cùng nhau đi làm, mới phát hiện quên máy tính nơi này, ngày đó em quái quái, từ lúc ấy bắt đầu đi?”

Triệu Nhạc Duẫn cũng sảng khoái thừa nhận.
“Kỳ thật em và hắn ở bên nhau cũng khá tốt.

Chị nhận thức hắn rất nhiều năm, vẫn chưa thấy qua bên cạnh hắn có người, hắn sinh hoạt kiểm điểm quy luật, làm người săn sóc ôn nhu lại hào phóng, là một người nghiêm túc với tình cảm, chị không lo lắng hắn sẽ lừa em.

Bởi vì thân thể em, thật ra ba mẹ vẫn luôn lo lắng em sẽ cô độc sống quãng đời còn lại.

Ba mẹ nói qua với chị không ít lần, vô luận nam nữ, chỉ cần em thích là được, cho nên em không cần lo lắng quá nhiều.”
Dù ba mẹ Triệu không muốn, nhưng thân thể con trai, chỉ sợ không có cô gái nguyện ý tiếp thu.

Như vậy con trai có khả năng nhất đi lên con đường làm gay, bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Này đó, Triệu Nhạc Duẫn không biết.
“Vậy chị làm sao bây giờ?”
Triệu Nhạc Huyên buồn rầu nhíu mày, “Tới đâu hay tới đó đi.”
Bọn họ đi một bước tới đâu hay tới đó này, vừa đi chính là hơn 5 năm, Triệu Nhạc Duẫn học xong đại học, bắt đầu công tác.
Cha mẹ nhà Triệu và nhà Nhậm đều không ngừng thúc giục sinh, mắt nhìn bụng Triệu Nhạc Huyên từng ngày không phồng lên, nóng vội vô cùng.
Thẳng đến có một ngày, một đôi long phượng thai (sinh một trai một gái) của Nhậm Quân Hạo ra đời.
Ba má Triệu đờ đẫn nhìn một đôi baby phấn nộn đáng yêu, còn cười cười với bọn họ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 55

Ba giây sau, ba Triệu ra ban công tìm một cây gậy, không nói hai lời đánh Nhậm Quân Hạo, một màn này, lần này trở về ba người đều đoán trước.
Triệu Nhạc Huyên sớm có dự bị che chở cháu trai cháu gái, đẩy xe nôi một bên, rời xa phân tranh, bị má Triệu gọi lại.
“Con gái, các con nói đều là thật sự?”

Nàng nhìn xe nôi, hai bé con vẫn cười với nàng, mặc kệ hai ba ba ở bên kia ồn ào nhốn nháo.
Ai da, thật đáng yêu! Đây là cốt nhục Triệu gia.
Má Triệu xem đến tâm đều hóa.
“Thật sự thật sự.”
Triệu Nhạc Huyên còn sợ hai tiểu gia hỏa sẽ khóc, ai ngờ không có, bọn nó như rất vui vẻ, thế là cũng không đẩy đi, trực tiếp ngồi xuống trên sô pha, cắn hạt dưa ngon lành, thuận tiện nhìn chồng trước bị đánh, em trai khuyên can, ba người bên kia đều có ý thức không đánh tới bên này.
Mẹ Triệu cũng mặc kệ con trai và chồng, không thể tin tưởng quan sát hai đứa nhỏ, càng xem càng thích.
Ba Triệu có thể là vì cảm thấy mình như vậy hoàn toàn là bị người khác xem xiếc, liền không còn hứng thú đánh người, căm giận thu gậy, hừ một tiếng, quay đầu đi nhìn cháu.
Nhậm Quân Hạo cũng không bị thương nặng, chỉ là tay chân thêm mấy chỗ xanh tím.

Triệu Nhạc Duẫn đau lòng, cũng may cha mẹ ở cuối cùng cũng coi như tiếp thu con rể biến thành ách con dâu? Giống như cũng đúng, con rể?
Sau đó kinh ngạc một chuyện, phụ huynh cũng biệt nữu tiếp nhận sự thật con gái cũng đồng tính.
Cha mẹ Nhậm Quân Hạo bên kia càng dễ dàng tiếp nhận rồi, rốt cuộc Triệu Nhạc Duẫn đều sinh hai, không thể chia rẽ bọn họ một nhà bốn người.

Thế là ở chung cũng hòa hợp, Nhậm gia cha mẹ muốn hài tử tới nhà bọn họ chăm sóc, nhưng Nhậm Quân Hạo cùng Triệu Nhạc Duẫn muốn con ở bên cạnh, vẫn luôn không đồng ý.

Tới con có thể vào nhà trẻ, bọn họ mới nhẹ nhàng nhiều, chỉ cần bảo mẫu đón đưa đi học.
Hôm nay thứ sáu, ba Nhậm má Nhậm đến.
Ba Nhậm là người ôn hòa hiền từ, Nhậm Quân Hạo rất giống ông.

Má Nhậm rộng rãi hay nói, bọn họ lại đây liền nói cuối tuần muốn mang hai bạn nhỏ đi bờ biển chơi.
“Tụi nó đều lớn như thế, mẹ còn chưa dẫn cháu đi ra ngoài chơi đùa đâu!” Má Nhậm nói như thế.
Triệu Nhạc Duẫn nhìn một đôi trai gái chưa đủ 5 tuổi chơi đất sét, “Cũng không có quá lớn đi?”
Nhậm Quân Hạo tươi cười càng đậm, “Được rồi, chúng ta cũng thật lâu không đi ra ngoài chơi.”
Bọn họ phải công tác, về nhà lại phải chiếu cố hai đứa nhỏ, thế giới hai người biến mất đã lâu, hiện giờ cha mẹ nguyện ý tạm thời giúp bọn họ trông con, cầu mà không được.
Quyết định xong, ngày hôm sau bọn họ xuất phát sớm, hai nhóc dậy thật sớm, cũng không buồn ngủ, cao hứng nhảy nhót khắp nhà.
Khách sạn bọn họ ở là biệt thự độc lập, khách sạn còn có bãi biển tư nhân, mặc dù là kỳ nghỉ, cũng sẽ không chen chúc.

Tham Khảo Thêm:  Chương 285

Lúc bọn họ đến, ánh mặt trời rất tốt, du khách ít, thập phần thích ý thoải mái.

Sau cơm trưa, bọn họ nghỉ ngơi chỉnh đốn ngủ trưa, buổi chiều ra bãi biển.
“Bảo bối, anh thoa kem chống nắng cho em.”
Nhậm Quân Hạo đổ kem chống nắng vào lòng bàn tay, bôi lên lưng Triệu Nhạc Duẫn.
Thân thể Triệu Nhạc Duẫn vẫn là thon gầy tinh tế, không còn thiếu niên ngây ngô, tăng thục hơi thở thêm thành, khí chất lại tươi mát sạch sẽ như cũ, nhìn như sinh viên mới vào xã hội.
Nhậm Quân Hạo hưởng thụ da thịt tinh tế dưới tay, hai tay mang theo sắc tình từ sau lưng bôi đến eo, rồi mới vòng tới trước ngực.

Hai quen thuộc cơ thể lẫn nhau, Triệu Nhạc Duẫn đỏ mặt, nhanh chóng xoay người.
“Em cũng giúp anh.”
Mắt cậu thanh triệt trốn tránh nam nhân mang cười, lại bị hắn ôm, gắt gao xoa vào ngực, hai người chỉ mặc quần bơi, vải dệt rất ít, da thịt lập tức gắt gao tương dán.
“Anh cọ cọ trên người em thì tốt rồi.”
“Lão công…”
Lúc không ai, Triệu Nhạc Duẫn làm nũng sẽ kêu hắn như thế.
“Muốn anh làm em?”
Tay Nhậm Quân Hạo đã phóng tới mông cậu, nhìn mặt cậu đỏ ửng, liền cười nói:
“Không đùa em, ra ngoài đi.”
Chờ bọn họ ra ngoài, hai tiểu gia hỏa không biết bị ba Nhậm má Nhậm mang đi chơi chỗ nào.

Cha mẹ đều là người có chừng mực, bọn họ cũng không lo lắng.

Bờ biển khách sạn không cho người ngoài tiến vào, sạch sẽ lại thanh tĩnh, trò chơi cũng rất nhiều.

Hai người đều chơi hết các loại trò chơi dưới nước.
Cuối cùng, bọn họ dựa vào trên tảng đá, ở trong nước biển phiếm ánh sáng cam hồng, hưởng thụ nắng chiều, hôn môi dưới hoàng hôn..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.