Rõ ràng là Ninh Thành Vũ đang tỏ tình.
Phòng tiệc yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Tất cả mọi người ngây ngốc, không ngờ Ninh Thành Vũ chọn dịp này để tỏ tình Hàn Phi Phi.
Hắn mỉm cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
“Trời ơi! Ninh Thành Vũ tỏ tình Hàn Phi Phi!”
“Mấy hôm trước tôi từng nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương Trái tim tình yêu của Cartier trên trang web, nghe nói giá trị lên tới chục triệu.
Hơn nữa có tiền cũng chưa chắc mua nổi”.
Ninh Thành Vũ không phải người được coi trọng nhất ở nhà họ Ninh lại có thể tiêu nhiều tiền mua một chiếc nhẫn kim cương như vậy, chắc là rất thích Hàn Phi Phi”.
“Nếu tôi là Hàn Phi Phi, tôi sẽ lập tức đồng ý gả cho Ninh Thành Vũ”.
Bốn phía vang lên tiếng xì xào bàn tán.
Các cô gái đều rất hâm mộ Hàn Phi Phi.
Đối với gia tộc của bất kỳ người nào ở đây, mười triệu chẳng đáng là bao nhưng nếu không phải là người được gia tộc coi trọng, không có mấy ai có chục triệu trong tay.
Khi tất cả đều cho rằng Hàn Phi Phi sẽ đồng ý, nụ cười trên mặt cô ta chợt tắt, lạnh lùng nói: “Tôi thân với anh lắm sao? Tặng quà quý giá như vậy làm gì?”
Câu trả lời của Hàn Phi Phi khiến mọi người đều kinh hãi, sắc mặt của Ninh Thành Vũ cực kỳ khó coi.
Hắn tỏ tình trước mặt mọi người để khiến Hàn Phi Phi cảm động, nào ngờ cô ta không hề nể mặt.
Những người ở đây đều là thế hệ trẻ tuổi của các gia tộc nổi danh tỉnh Giang Bình.
Hàn Phi Phi vẫn chưa nói xong: “Nếu tôi nhớ không lầm, hình như tôi đâu có mời anh tới tham dự tiệc sinh nhật của tôi?”
“Phi Phi, em hiểu lầm rồi.
Anh thật lòng thích em, xin em cho anh một cơ hội”, Ninh Thành Vũ vội vàng nói.
“Anh không có tư cách gọi tôi là Phi Phi!”
Hàn Phi Phi không thèm khách sáo: “Tôi chẳng hiểu lầm gì anh cả.
Cả đời này tôi cũng không thể thích anh được! Lập tức cút khỏi nhà họ Hàn đi!”
Cô ta không thèm cho Ninh Thành Vũ một chút thể diện nào, không chỉ từ chối lời tỏ tình mà còn đuổi hắn đi ngay trước mặt mọi người.
Nhưng với địa vị của cô ta ở nhà họ Hàn, điều này cũng dễ hiểu.
Cô ta là cháu gái được ông chủ Hàn yêu thương nhất, bố cô ta Hàn Diệp cũng là người thừa kế của nhà họ Hàn.
Còn Ninh Thành Vũ chỉ là con cháu dòng phụ trong nhà họ Ninh.
Ninh Thành Vũ sầm mặt.
Tuy hắn không phải người ưu tú nhất của gia tộc nhưng cũng có tiếng tăm trong nhà họ Ninh.
Từ nhỏ đến lớn, hắn đi đến đâu cũng được mọi người chú ý.
Vậy mà hôm nay hắn lại bị Hàn Phi Phi chỉ mặt đuổi đi ở chốn đông người.
“Phi Phi, giữa chúng ta có hiểu lầm rất lớn.
Hãy cho anh cơ hội giải thích!”
Ninh Thành Vũ vẫn không chịu từ bỏ ý đồ, vẻ mặt chân thành tha thiết.
Nhưng Hàn Phi Phi lại thấy giả trân.
“Ninh Thành Vũ từng theo đuổi Hàn Phi Phi, nghe nói sắp thành công rồi.
Thế nhưng không biết tại sao Hàn Phi Phi đột nhiên chán ghét anh ta”.
“Không chỉ vậy, nghe nói hai nhà Hàn, Ninh còn suýt nữa đánh nhau”.
“Còn Ninh Thành Vũ cũng bị nhà họ Ninh thu hồi quyền lợi vì chuyện này”.
Quan Tuyết Tùng giải thích cho Dương Thanh.
Dương Thanh tò mò nhìn anh ta: “Không ngờ anh biết nhiều tin vỉa hè như vậy”.
Quan Tuyết Tùng ngượng ngùng gãi đầu: “Khi đó chuyện này đồn rầm beng, ai ai cũng biết nhưng không rõ sự thật đằng sau là gì”.
Trần Anh Hào cũng lên tiếng: “Đúng là có chuyện như vậy.
Có người nói trong lúc theo đuổi Hàn Phi Phi, Ninh Thành Vũ còn tán một cô gái khác.
Cũng có người nói Hàn Phi Phi bắt gặp Ninh Thành Vũ thân mật với những cô gái khác”.
Thì ra còn có chuyện như vậy, nhưng Dương Thanh không có hứng thú với mấy chuyện này.
“Phi Phi, chẳng lẽ chúng ta không còn hi vọng nào nữa sao? Em biết anh thật lòng thích em mà.
Em cho anh cơ hội nữa được không?”
Ninh Thành Vũ đau khổ nói, trông như sắp khóc đến nơi.
Nhiều cô gái dễ mềm lòng đều thấy thương xót, thậm chí còn trách Hàn Phi Phi quá vô tình.
“Ninh Thành Vũ, anh đừng tự mình đa tình.
Chúng ta còn chưa từng bắt đầu, cơ hội gì mà bảo tôi cho với không cho?”
Hàn Phi Phi lạnh lùng nói: “Khi đó anh tiếp cận tôi vì mục đích gì, tự anh biết rõ, đừng tưởng tôi ngu ngốc!”
Ninh Thành Vũ không nói gì nữa, siết chặt hai tay, mặt mũi trắng bệch.
Hắn biết có nói thế nào cũng không thể thuyết phục Hàn Phi Phi tiếp nhận mình trong ngày hôm nay.
“Phi Phi, em có thể từ chối, nhưng anh nói cho em biết, anh sẽ không từ bỏ đâu!”
Ninh Thành Vũ đột nhiên kiên quyết nói.
Hàn Phi Phi cười lạnh: “Thế thì tôi có thể nói luôn cho anh biết, tôi đã thích người khác.
Đời này anh không còn cơ hội nào nữa đâu!”
“Ha ha, em có thể từ chối anh, nhưng đừng coi anh là thằng ngốc, tìm cớ vớ vẩn như vậy”.
Ninh Thành Vũ cười khổ nói.
Hắn không tin Hàn Phi Phi đã thích người khác.
Hắn biết cô ta là người rất kiêu ngạo.
Hắn không tin nhưng không có nghĩa là người khác cũng không tin.
Cả phòng tiệc đều dậy sóng.
“Hàn Phi Phi thích người khác rồi sao? Người nào may mắn được cô ấy thích thế?”
“Hôm nay là sinh nhật của Hàn Phi Phi.
Nếu cô ấy thực sự thích người nào đó thì chắc chắn sẽ mời người đó tới”.
“Đúng vậy, chắc chắn người Hàn Phi Phi thích đang ở đây!”
“Nhưng mà trừ Ninh Thành Vũ có thân phận cao quý nhất, còn ai có thể khiến Hàn Phi Phi yêu thích?”
Hàn Phi Phi bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: “Ninh Thành Vũ, anh vẫn kiêu ngạo như trước đây.
Anh tưởng ngoài anh không còn ai xứng với tôi nữa sao?”
Dứt lời, cô ta cất bước đi về một hướng dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Hôm nay là sinh nhật của Hàn Phi Phi.
Cô ta như một nàng công chúa xinh đẹp yêu kiều đi thẳng về phía trước.
“Hàn Phi Phi muốn công khai à?”
“Rốt cuộc ai là người may mắn lọt vào mắt xanh của công chúa nhà họ Hàn?”
“Cô ấy đang đi tới… chỗ Trần Anh Hào và Quan Tuyết Tùng!”
“Chẳng lẽ là một trong hai người bọn họ?”
Tất cả đều nín thở chờ đợi.
Còn Dương Thanh đã bị bọn họ lãng quên.
Tô San đứng cạnh Dương Thanh nhìn thấy ánh mắt của Hàn Phi Phi, lập tức cảm thấy căng thẳng.
“Anh Thanh, người em thích là anh!”
Trong lúc mọi người đang khiếp sợ, Hàn Phi Phi đi tới trước mặt Dương Thanh,
Căn phòng im phăng phắc!
Mọi người đổ dồn ánh mắt lên người Dương Thanh.
Ánh mắt của Ninh Thành Vũ thoáng chốc trở nên lạnh lẽo.
Bản thân Dương Thanh cũng không khỏi kinh ngạc.
Anh đang bị… tỏ tình trước mặt mọi người sao?
– —————————
.