Cố Tiểu Tây

Chương 722



Tống Kim An mím môi, đẩy tay cô gái béo ra, đi về phía Cố Tiểu Tây: “Đồng chí Cố, sao cô lại ở đây?”

Anh ta biết Cố Tiểu Tây cũng không thích anh ta, thậm chí không muốn nhiều lời với anh ta, nhưng đi xe lửa đường dài phức tạp đủ kiểu, người nào cũng có. Hơn nữa còn ra tay rất trắng trợn, Cố Tiểu Tây có vẻ ngoài xinh đẹp, rất dễ dàng bị bọn buôn người theo dõi.

Đã có duyên đi chung một chuyến xe lửa, vậy anh ta cảm thấy mình có nghĩa vụ bảo vệ Cố Tiểu Tây.

Mặc dù họ không tính là bạn bè, nhưng cũng là người quen biết, tóm lại cũng có chút tình nghĩa chứ?

Yết hầu của Tống Kim An di chuyển mấy cái, tay đặt sau lưng hơi siết chặt, có chút căng thẳng chờ Cố Tiểu Tây trả lời.

Đúng lúc này, nhân viên phục vụ kêu lên một tiếng: “Cô muốn làm gì?”

Cố Tiểu Tây nhíu mày, tầm mắt lướt qua tia sáng sắc bén ở trong tay người phụ nữ kia, nhìn ánh mắt âm u ám ác độc của cô ta, lại nhìn Tống Kim An sắp bị đâm, khẽ tặc lưỡi một tiếng, trong ánh mắt mang theo vài phần hứng thú.

Tống Kim An, chẳng lẽ đứa con của trời sẽ mất mạng ở trên xe lửa, vì hôm nay xen vào việc của người khác sao?

Cô đương nhiên sẽ không ra tay hỗ trợ, Tống Kim An đã phá hỏng biết bao chuyện tốt của cô. Nếu không bởi vì anh ta, kiếp trước việc gì cô phải khổ sở đến vậy? Nếu anh ta vì Điền Tĩnh mà cầm ô che gió che mưa, vậy cô càng muốn xé rách chiếc ô ấy ra!

Tham Khảo Thêm:  Chương 210

Cố Tiểu Tây lạnh lùng nhìn sang, người phụ nữ cầm dao kia còn chưa kịp đâm về phía Tống Kim An, đã bị mấy nhân viên phục vụ chế ngự, một người trong đó còn bị quẹt một đường, bị thương nhẹ.

Tống Kim An hít vào một hơi, dọc theo đường đi anh ta cũng không phát hiện người phụ nữ ấy còn mang theo hung khí.

Cố Tiểu Tây thở ra một tiếng, có chút thất vọng.

Cô gái béo kia cũng sợ hết hồn, vội vàng bước lên phía trước nắm chặt lấy tay của Tống Kim An, làm như thể chim nhỏ nép vào người, chui thẳng vào lòng Tống Kim An, trong miệng còn nói: “Thật đáng sợ, tên trộm ấy còn muốn giết người!”

Tống Kim An muốn đẩy người ra, nhưng cô gái béo mạnh sức, lại ôm rất chặt, anh ta sợ quá mạnh sức sẽ làm người ta bị thương.

Bộ dạng của cô gái béo dính ở trên người Tống Kim An rơi vào trong mắt người bên ngoài, tất nhiên là ghê tởm nói không nên lời.

Nhân viên phục vụ mang theo hai tên trộm rời khỏi toa xe này, vốn dĩ không khí đang sôi nổi vì chuyện hung khí cũng dần dần lắng xuống. Lúc này xã hội vốn dĩ không yên ổn, trên đường cũng thường xuyên gặp phải vụ cướp bóc hoặc là bắn chết, nên cũng không tính là quá ngạc nhiên.

Tham Khảo Thêm:  Chương 46: Đại kết cục

Người phụ nữ trung niên ngồi đối diện cũng bình tĩnh lại, ôm đứa bé rồi liếc cô gái béo một cái.

Bà ta cười khẩy, trào phúng nói: “Được rồi, những tên hại người đều đã bị bắt đi, mà cô còn ôm nam đồng chí, thật là không biết xấu hổ. Đừng tưởng mọi người không biết cô đang suy nghĩ gì, cô cũng không soi gương, xem cô có xứng không?”

Sắc mặt của cô gái béo đan xen xanh trắng, hung tợn trừng mắt nhìn người phụ nữ trung niên.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi khinh! Vị đồng chí này giúp cô tìm lại hành lý, cô không biết cảm kích thì thôi đi, còn dính lấy người ta như vậy, đúng là không biết xấu hổ! Ha ha ha, cô biết bây giờ cô giống gì không? Giống con heo nái tiếp cận người ta!”

Người phụ nữ trung niên không hề nể mặt cô gái béo, ngôn ngữ hung dữ sắc bén.

Đứa nhỏ trong lòng bà ta nghe thấy thì vô cùng phấn khởi, vỗ tay kêu lên: “Heo nái! Heo nái!”

Mọi người xung quanh cũng cười ra tiếng, ánh mắt nhìn cô gái béo hết sức châm chọc.

Sắc mặt Tống Kim An cũng khó coi, anh ta nhìn Cố Tiểu Tây, muốn cô giúp anh ta giải vây dù chỉ là một câu, nhưng từ đầu tới đuôi cô vẫn giống như một người ngoài cuộc, đang xem cảnh tượng khôi hài.

Tham Khảo Thêm:  Chương 301: Cứu con trai tôi trước

Trong mắt cô, anh ta chỉ là một người xa lạ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.