Giữa tháng bảy, Tào tiệp dư và các phi tần khác đến Phượng Nghi Điện thỉnh an.
Thấy sắc mặt Tào tiệp dư không tốt, đi đứng cũng hơi lảo đảo, Triệu Thanh Uyển quan tâm hỏi thăm: “Tào tiệp dư, bổn cung thấy sắc mặt muội gần đây khá kém, có phải vì giúp bổn cung quản lý hậu cung nên mệt mỏi không? Hay là muội cứ nghỉ ngơi đi, có Dĩnh phi giúp bổn cung là được.”
“Tạ hoàng hậu nương nương quan tâm, thần thiếp không sao. Có thể do gần đây trời nóng, thần thiếp ăn không ngon miệng nên sắc mặt không tốt. Thật sự không sao, thần thiếp vẫn có thể cố gắng, không cần nghỉ ngơi.” Vừa nghe hoàng hậu nói muốn thu lại quyền lực của mình, Tào tiệp dư vội giải thích.
Thấy nàng ta đã không khỏe còn muốn chiếm lấy quyền quản lý lục cung, Lan phi không vui trừng mắt.
“Thôi được, nếu muội đã nói không sao thì tùy muội. Có điều bổn cung thấy sắc mặt muội gần đây thật sự rất kém, hay là lát nữa bổn cung bảo Hoắc nữ y bắt mạch cho muội. Hoắc nữ y cũng là nữ nhân như chúng ta, chắc chắn cẩn thận hơn những nam ngự y ở Thái Y Viện.”
Triệu Thanh Uyển chỉ nghĩ Tào tiệp dư có bệnh kín khó nói, không tiện để nam ngự y xem.
Tuy trước đây nàng không có ấn tượng tốt về nữ nhân này, có điều mấy ngày nay nàng ta thật sự cố gắng giúp mình quản lý lục cung, vậy nên nàng có lòng tốt để Hoắc Liên Liên xem bệnh cho nàng ta.
Vừa nghe Triệu Thanh Uyển nói, Tuệ quý nhân lập tức căng thẳng.
Gần đây người trị bệnh cho Tào tiệp dư là Hạ thái y, nhưng sức khỏe của Tào tiệp dư lại càng ngày càng tệ, ăn uống cũng không có khẩu vị, nàng cứ cảm thấy việc này không bình thường.
Y thuật của Hạ thái y đứng số một số hai trong Thái Y Viện, ngay cả Tiêu Sát cũng coi trọng ông ta.
Nếu Tào tiệp dư thật sự không có bệnh gì nặng, vậy tại sao Hạ thái y chữa trị cho nàng ta mãi không không khỏi?
Nghĩ tới nghĩ lui, Tuệ quý nhân cảm thấy chỉ có một khả năng, đó là Hạ thái y phụng chỉ của Tiêu Sát cố tình khiến Tào tiệp dư như vậy.
Mới nghĩ đến đây, nàng không khỏi sợ đến mức cả người ướt đẫm mồ hôi.
Nếu thật là thế, hoàng hậu lại bảo Hoắc Liên Liên xem bệnh cho Tào tiệp dư, chứng minh hoàng hậu không hề hay biết việc này, với y thuật của Hoắc Liên Liên, nàng ấy chắc chắn sẽ nhìn ra vấn đề, nếu Hoắc Liên kê phương thuốc chữa khỏi cho Tào tiệp dư hoặc bẩm báo việc này với hoàng hậu, vậy chẳng phải làm hỏng kế hoạch Tiêu Sát sao?
Người Tiêu Sát âm thầm đối phó chắc chắn đều giống Hồ Đức Hải làm quá nhiều việc ác, không thể không chết.
Nàng muốn dựa vào hắn thì nhất định phải thuận theo ý hắn.
Sau khi cân nhắc, Tuệ quý nhân thầm bình tĩnh lại.
Lúc này, Tào tiệp dư tươi cười cảm kích Triệu Thanh Uyển: “Tạ hoàng hậu nương nương quan tâm, vậy làm phiền Hoắc thái y lát nữa bắt mạch cho thần thiếp.”
“Được rồi, hôm nay tới đây thôi. Chờ ăn sáng xong bổn cung sẽ bảo Hoắc thải nữ đến Uyên Loan Điện của muội.”
“Vâng, tạ hoàng hậu nương nương, thần thiếp cáo lui.”
Tất cả phi tần cáo lui.
Sau khi rời khỏi Phượng Nghi Điện, Lương phi lại đi cùng Lan phi: “Lan phi tỷ tỷ, muội muội thấy gần đây sức khỏe Tào tiệp dư không tốt, e là không thể giúp đỡ hoàng hậu quản lý hậu cung lâu dài.”
“Nữ nhân kia chỉ mới giúp hỗ trợ hoàng hậu mười mấy ngày đã tỏ ra phúc cung tận tụy như vậy, có thể thấy nàng ta rất quan tâm đến việc quản lý lục cung. Còn nữa, muội nhìn hoàng hậu đi, trước kia rõ ràng không quan tâm nàng ta đến vậy, bây giờ quan tâm nàng ta cứ như tỷ muội ruột thịt.”
“Muội muội cũng thấy thế, dạo gần đây Tào tiệp dư đúng là rất được hoàng hậu và hoàng thượng yêu thích. Muội muội còn nghe nói mấy hôm trước hoàng thượng còn khen nàng ta và Dĩnh phi phối hợp với hoàng hậu tốt hơn hai chúng ta nữa.”
“Hừ, ta cũng đang tức giận việc này.”
“Ha ha, tức giận hại thân, tỷ tỷ phải giữ gìn sức khỏe, nếu sức khỏe không tốt, tranh đoạt cũng vô dụng, tỷ tỷ nói xem có phải không?” Lương phi ám chỉ.
Lan phi liếc nhìn nàng, bĩu môi: “Đương nhiên.”
Hai người làm việc cùng nhau ba tháng, đương nhiên ăn ý hơn trước rất nhiều.
Lương phi không cần nói rõ, Lan phi bây giờ cũng có thể hiểu.
…
Tuệ quý nhân về Uyên Loan Điện ăn sáng xong, cố tình ra ngoài sân ngắm hoa, mãi cho đến khi Hoắc Liên Liên tới, nàng lập tức chặn đường nàng ấy.
“Hoắc nữ y tới rồi.”
“Vâng. Tuệ quý nhân cát tường.”
“Hoắc nữ y miễn lễ. Hoắc nữ y, nguyệt sự của ta mấy ngày nữa sẽ đến, hai ngày nay ta cứ có cảm giác ngực mình trướng đau, muốn Hoắc nữ y vào xem giúp ta, kê phương thuốc giảm đau, không biết có được không?”
“À được, vậy Liên Liên vào xem cho Tuệ quý nhân trước.”
“Đa tạ Hoắc nữ y.”
Sau khi dẫn Hoắc Liên Liên vào phòng mình, Tuệ quý nhân đuổi Ánh Tuyết và Trầm Hương ra ngoài.
Trong hai nha hoàn này, bây giờ nàng đã biết Ánh Tuyết là tai mắt của Lương phi chuyên giám sát nàng, nhân tiện giám sát hai chủ tử còn lại của Uyên Loan Điện.
Thế nên nàng luôn cố gắng đề phòng nàng ta.
“Để Liên Liên bắt mạch cho Tuệ quý nhân trước.”
“Được, Hoắc nữ y cứ bắt mạch, nhưng thật ra không phải ta thấy không khỏe, mà là có một việc quan trọng muốn nói với nữ y.”
“Tuệ quý nhân có việc quan trọng muốn nói?” Hoắc Liên Liên vừa bắt mạch cho Tuệ quý nhân vừa kinh ngạc ngẩng đầu hỏi.
Lần trước nàng giúp Tuệ quý nhân điều trị vết thương trên mông, không cho nó để lại sẹo, vậy nên hai người cũng khá thân thiết.
Nghe Tuệ quý nhân nói có chuyện quan trọng muốn nói với mình, tuy hơi bất ngờ nhưng Hoắc Liên Liên không hề thấy đường đột.
“Hoắc nữ y, sức khỏe của Tào tiệp dư do Hạ thái y của Thái Y Viện điều trị. Chắc nữ y đã tiếp xúc với Hạ thái y rồi, chắc cũng biết y thuật của ông ta thế nào, cũng biết hoàng thượng coi trọng ông ta. Mấy ngày nay Hạ thái y bắt mạch cho Tào tiệp dư đều nói nàng ta vì quản lý hậu cung mà mệt mỏi, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều là được, sức khỏe không có gì đáng ngại. Còn nữa, ngày xưa Tào tiệp dư không thích hoàng hậu nương nương, việc này chắc Hoắc nữ y cũng biết.”
Khi nói hai câu cuối, Tuệ quý nhân dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Hoắc Liên Liên.
Nàng tin với sự thông minh của Hoắc Liên Liên, nàng ấy còn ở hoàng cung thời gian dài như vậy chắc biết điều nàng muốn ám chỉ là gì?
Nghe Tuệ quý nhân nhắc nhở, Hoắc Liên Liên im lặng suy nghĩ, cười đáp: “Đa tạ Tuệ quý nhân, ta biết phải làm thế nào rồi.”
“Thế thì tốt, vậy chỗ hoàng hậu nương nương…”
“Chỗ hoàng hậu quý nhân cứ yên tâm, chỉ cần là kẻ không thích hoàng hậu, đương nhiên cũng là người Liên Liên không thích, Liên Liên sẽ không để những kẻ đó khiến hoàng hậu thêm phiền lòng.”
“Được, vậy ta yên tâm rồi, đa tạ Hoắc nữ y.”
“Tuệ quý nhân khách sáo, nên là Liên Liên đa tạ quý nhân mới đúng.”
Sau khi giả vờ bắt mạch cho Tuệ quý nhân, Hoắc Liên Liên cũng kê phương thuốc rồi mới qua chủ điện Uyên Loan Điện xem bệnh cho Tào tiệp dư.