Kiều Vạn Niên giao cho Kiều Thiên Mạch một chiếc nhẫn không gian:
– Trong này một số là vũ khí cùng Linh Bảo, cố gắng tu luyện, đừng để cho Kiều gia mất mặt. Chờ tương lai gặp lại, nếu như cảnh giới của ngươi kém quá nhiều so với Linh Vận, đừng trách ta dùng gia pháp.
Sau một phen tạm biệt, Khương Phàm thu bọn người Kiều Thiên Mạch vào thanh đồng tiểu tháp, thông qua mật đạo của Kiều gia, rời khỏi Cổ Hoa hoàng thành trong đêm.
Khương Phàm đứng tại đỉnh núi nhìn qua Cổ Hoa hoàng thành bao la hùng vĩ trong màn đêm, lòng sinh rung động.
Lúc trước chỉ là muốn tới xem một chút, không nghĩ tới vậy mà đã trải qua nhiều chuyện như vậy.
Có Kiều gia cùng Ác Nhân cốc, rốt cuộc hắn cũng xem như đã có thành viên tổ chức của riêng mình, nhưng muốn khiêu chiến Thương Huyền hoàng đạo, còn kém xa lắm.
Mấu chốt nhất vẫn cần hắn trưởng thành.
Hắn phải nhanh tăng thực lực lên một chút, kích phát tiềm lực huyết mạch.
Cực kỳ quan trọng hơn chính là phải vượt qua Sinh Tử cảnh.
Chỉ có vượt qua cảnh giới kia, hắn mới có thể chân chính hóa thân Chu Tước.
Lúc này, nơi xa truyền đến một tiếng gáy to rõ.
Là Lý Mạc Yêu đang nhắc nhở Khương Phàm hắn đã đến, đang bảo vệ ở chỗ tối.
– Cổ Hoa… Ta sẽ còn trở lại… Hinh nhi, chờ ta.
Khương Phàm quay người nhảy xuống vách núi, biến mất trong cánh rừng tươi tốt.
Một ngày này, đúng lúc là ngày mùng một tháng một Thương Huyền Thiên khuyết lịch công nguyên năm ngàn.
Thiên Khuyết lịch là thời gian mười hai hoàng đạo liên thủ hủy diệt Vạn Thế thần triều, cùng sử dụng thời gian mười mấy năm triệt để tiêu trừ vết tích thần triều tồn tại, bắt đầu liên hợp dùng lịch mới.
Cho tới hôm nay đúng lúc là ngàn năm.
Cho nên sách sử hậu thế, cũng chính là ngày hôm nay, ngày Khương Phàm rời khỏi Cổ Hoa hoàng thành được chỉnh sửa là “Huy Hoàng Tân Lịch”, Kỷ Nguyên nguyên niên!
Sáng sớm ngày thứ hai, Khương Phàm đi đến một chỗ nơi an toàn, phóng xuất bọn người Kiều Thiên Mạch từ trong thanh đồng tiểu tháp ra.
– Đừng giả bộ, biến thành Hỏa Ưng, chở ta về Nam Bộ.
Khương Phàm nhấc tặc điểu trong ngực Kiều Vi Nhi lên.
– Chính ngươi không biết bay sao.
Tặc điểu đang hưởng thụ nhiệt độ trong lồng ngực Kiều Vi Nhi, rất bất mãn đạp chân.
– A… nó biết nói chuyện?
Kiều Vi Nhi và mọi người kinh hô.
Khương Phàm bóp lấy cổ nó, dùng sức quơ:
– Đừng lề mề, ta còn muốn tu luyện. Hơn năm trăm ngàn dặm đường, áp súc thời gian nghỉ ngơi đều phải chạy hai ba tháng.
Tặc điểu giãy dụa:
– Ta chính là Đại Yêu mang Thái Dương đồ đằng, ngươi thật sự coi ta kẻ đưa hàng sao.
– Thao Thiết Thánh Pháp.
– Có ý gì?
– Ngươi dám luyện, ta sẽ dạy ngươi.
– Thật?
Tặc điểu lập tức tỉnh táo tinh thần, nó là bán yêu bán linh, có năng lượng linh châu lại có huyết mạch huyết châu, nếu như có thể tu luyện tới Thao Thiết Thánh Pháp, huyết châu sẽ có thể tùy ý thôn phệ huyết khí.
Thái Dương đồ đằng, hấp thu uy lực thái dương, Thao Thiết Thánh Pháp, hấp thu huyết khí vạn thú.
Phối hợp quá hoàn mỹ.
– Ta từng lừa ngươi sao, nhanh lên.
Khương Phàm dùng sức ném tặc điểu lên.
Tặc điểu hưng phấn kêu to, toàn thân cuồn cuộn liệt diễm, huyết châu linh châu va chạm, bên trong tiếng vang lớn nó hóa thân thành cự ưng, giương cánh hơn ba mươi mét.
– Oa…
Kiều Thiên Mạch trừng to mắt, con hồ ly này còn có thể biến thành cự ưng?
Kiều Vi Nhi giật mình che miệng nhỏ, khó có thể tin mà nhìn cự điểu tung bay giữa bầu trời.
Đây là tiểu bảo bối đáng yêu nhu thuận của nàng sao?
– Nó là Hỏa Diễm Huyễn Điểu, bán yêu bán linh, chỉ cần bị nó thôn phệ đồ, nó đều có thể biến đổi được.
Khương Phàm giới thiệu sơ lược về tặc điểu, sau đó bảo nó xuống tới đón bọn họ.
– Nó là đực?
Mặt Kiều Vi Nhi đột nhiên đỏ bừng, tức giận chà chà tặc điểu.
Hỏa Diễm Huyễn Điểu hắc hắc cười xấu xa.
– Ta đương nhiên là đực. Tiểu Vi Nhi, chờ ngày nào đó ta nuốt một nam tử liền có thể biến thành người. Ngươi nói ngươi thích bộ dáng gì, tùy tiện chọn, chọn tốt nói với ta.
– Ngươi… Ngươi gọi món ăn sao!
– Ngươi cứ nói ngươi thích như thế nào, ta có thể ăn nhiều mấy cái, biến đổi bộ dáng cùng ngươi.
– Ngươi là sắc điểu!!
Kiều Vi Nhi tức giận, vậy mà mỗi ngày hỗn đản này lại đều ngủ chung với nàng.
Phượng Bảo Nam dở khóc dở cười, thật sự là vật họp theo loài, chiến sủng của Khương Phàm đều đặc biệt như vậy.
– Đừng lề mề, đi mau, chú ý ẩn nấp.
Khương Phàm lấy Thao Thiết Thánh Pháp ra, giao cho bọn người Phượng Bảo Nam.
– Từ nơi này đến Nam Bộ cần hai ba tháng, các ngươi tranh thủ tu luyện Thao Thiết Thánh Pháp một chút.
– Chúng ta có thể tu sao?
Kiều Thiên Mạch đương nhiên chờ mong, thế nhưng nghĩ đến hung danh của bộ tộc Thao Thiết, lại có chút kiêng kị.
– Có thể không cần, nhưng không thể không tu.
Khương Phàm giao Thao Thiết Thánh Pháp cho bọn hắn, mình mình xếp bằng ở phía trước, bắt đầu để ý thức hải tu luyện Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền.
Bây giờ chỉ còn hơn hai mươi quyền pháp, tranh thủ trước khi trở về, tu luyện tới quyền thứ một trăm.
– Các huynh tu luyện đi.
Kiều Vi Nhi và Kiều Vô Song đều lắc đầu, tỷ muội các nàng là lục phẩm linh văn, không có tư cách tu luyện thánh pháp.
Kiều Thiên Mạch cùng Phượng Bảo Nam trao đổi ánh mắt, cắn răng một cái, luyện!!
Nam Bộ.
Thiên Khuyết lịch công nguyên năm chín trăm chín mươi chín, tháng bảy!
Tại thời điểm Vô Hồi Thánh Chủ dẫn đầu bọn người Khương Phàm chạy tới Tây Bộ tham gia mạo hiểm ở Vĩnh Hằng Thánh Sơn, Hoàng Đại Bính lưu lạc mấy chục năm Tân Hải Nam Bộ rốt cuộc cũng đã tiến vào La Phù sơn mạch.
Hoàng Đại Bính muốn đến Ngọc Đỉnh tông cùng Hồng Liên Đan Thành xin thuốc, nhưng thời điểm đi đường tắt gần Bạch Hổ tông lại bị khí tức đặc biệt bên trong Hồng Hoang Phủ hấp dẫn.
Hồn niệm Thiên Nô Chi Vương thức tỉnh.
Ngày hai mươi sáu tháng bảy, sau khi Hoàng Đại Bính cùng hồn niệm Thiên Nô Chi Vương làm “Bạn tri kỷ” năm ngày năm đêm, hắn liền hướng về phía thần triều quỳ lạy, tuyên thệ hiệu trung.
Khuya ngày hai mươi sáu tháng bảy hôm đó, Hoàng Đại Bính chính thức tiếp nhận Hồng Hoang Phủ!
Ánh sáng vô biên, chiếu thấu vạn dặm bóng đêm.
Sát niệm ngập trời, rung động càn khôn vạn đạo.
Chiến ý vô tận, khiến cho ức vạn thú hồn La Phù kinh dị.
Đêm nay, vạn dặm rừng rậm La Phù vì đó mà rung động, các tông cảnh giác, cùng nhau chú ý tới xung quanh.
Ngay cả sâu trong Vô Hồi thánh địa tại phía xa La Phù đều lập tức phái người tiến về đó điều tra.
Rạng sáng ngày hai mươi bảy tháng bảy, Hồng Hoang Phủ chấn vỡ nát thiên địa, dung nhập thâm uyên Hư Không, giao hòa toàn diện cùng Hoàng Đại Bính.