Ầm ầm…
Khí tức tai nạn trong nháy mắt tràn ngập khắp phế tích, kích thích thần kinh của tất cả mọi người.
Thổ nguyên lực, khí tức sinh mệnh, còn có Thủy nguyên lực… giữa đại địa toàn diện bạo động, như là đại địa cuồng nộ, nhấc lên đường sông, hơn bốn ngàn mét phế tích ầm vang sụp đổ, giống như cuồn cuộn nộ trào, che mất tất cả.
Tử Lân Cự Lang đang phát cuồng, tử đệ Kim Thành chạy trốn tứ phía, toàn bộ bị vô tình nuốt hết.
Lúc này, dược hiệu của Bá Nguyên Đan tiêu hao không sai biệt lắm, bọn hắn liên tiếp cảm nhận được suy yếu.
Ầm ầm…
Đại địa cuồn cuộn, thế như con sông, cuồng bạo vô tình.
Bọn hắn đang kêu rên trong cái khe sụp đổ, đang giãy dụa trong đất đá cuồn cuộn, lại không có cách nào kháng cự lại được khí tức tai nạn đang bao phủ kia, bọn hắn thậm chí nhận được sợ hãi cùng tuyệt vọng từ linh hồn cảm, cứ như vùng đại địa này muốn mai táng bọn hắn, cứ như thế giới này muốn thu tính mạng của bọn hắn về, cứ như trực tiếp mở ra Đại Môn Luân Hồi ở trước mặt bọn hắn.
– A…
Lãnh Tuyền dừng ở giữa không trung, che miệng lại, sợ hãi nhìn đại địa bạo động toàn diện, nhìn những cự lang cùng tử đệ hoàng tộc bị nuốt hết kia.
Không chỉ có mỗi nàng đang sợ hãi, hai đôi mắt ẩn nấp trong hư không cũng bị tràng diện tai nạn đột nhiên lại tuyệt vọng này chấn kinh thật sâu.
– Cứu ta… Cứu ta…
Số lượng lớn các học viên Thư viện kêu khóc thê lương.
Lãnh Tuyền bừng tỉnh, nhấc lên mê vụ bành trướng, hóa thành số lượng lớn mãnh cầm, nhào về phía các học viên, cũng nhào về phía các tử đệ hoàng tộc.
Nhưng, tai nạn bạo động quá kinh khủng, rất nhiều mãnh cầm còn không có lao xuống tới đã liền bị đuổi tản ra, có một số đã đã bắt được người, nhưng cũng bị bao phủ tới bên trong tầng đất.
Tại thời khắc sinh tử, toàn lực phóng thích của nàng cũng chỉ ném ra được bảy người.
Ý thức Khương Phàm từ trong không gian thần bí khôi phục lại, ngay sau đó lại bị suy yếu mãnh liệt bao phủ, toàn thân bủn rủn, ý thức hôn mê.
Tiêu hao so với lần trước còn lớn hơn!
Tuy nhiên, Khương Phàm đã giữ lại cho mình Bá Nguyên Đan, chính là chờ sử dụng ngay bây giờ.
Bá Nguyên Đan nhanh chóng kích phát tiềm lực.
Khương Phàm kịch liệt thở dốc, hai mắt phát cuồng, phát ra tiếng gào thét khàn giọng, phóng tới trong lớp đất, xông về phía Hứa Như Lai đang giãy dụa.
Hứa Như Lai giống như nđi ngược dòng người, đang sợ hãi giãy dụa, tại tuyệt vọng gào thét, linh lực hắn thả ra căn bản là không có cách nào hình thành được võ pháp, mới ra đến liền bị đảo loạn, mà thân thể cũng bắt đầu gầy gò, suy yếu không cách nào nói rõ đang nuốt hết lấy hắn.
Đại địa thôn phệ, tác dụng của dược hiệu làm cho ý chí của hắn vỡ tung.
Trước khi Hứa Như Lai hôn mê, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở trước mặt.
– Ngươi cũng không thể chết dễ dàng như vậy.
Khương Phàm bóp lấy cổ của hắn, mang theo xông ra địa tầng (tầng đất).
Ngao!!
Ba con Tử Lân Cự Lang đầu lĩnh liên tiếp xô ra khỏi tầng đất hỗn loạn bạo động, hình thể tăng vọt đến hơn năm mươi mét, hùng tráng hung tàn, răng nanh chảy tràn cả nước bọt.
Bọn chúng mở ra hai cánh, điên cuồng giận dữ.
Mặc dù vô cùng suy yếu, nhưng cuồng tính bị kích phát, bọn chúng nhấc lên tử khí xông về không trung.
Số lượng lớn Tử Lân Cự Lang Linh Hồn cảnh lục trọng thiên cũng đều lao ra, đạp trên phế tích hỗn loạn, chịu đựng cảm giác suy yếu khó chịu, gầm thét giận dữ đuổi bắt Khương Phàm.
Khương Phàm bằng vào Bá Nguyên Đan mang tới cuồng tính, điên cuồng chạy trốn, tốc độ đạt tới cực hạn.
Ngao…
Ba con Tử Lân Cự Lang đầu lĩnh mang theo đàn sói điên cuồng đuổi bắt, khí tức tàn nhẫn tràn ngập khắp thiên địa.
Bọn chúng nhấc lên tử khí, ngưng tụ thành hơn mấy ngàn vạn cái móng vuốt tử khí, tràn ngập đất trời hoành kích bầu trời, cuốn về phía Khương Phàm.
– Mấy ca, cùng lên đến!
Ngược lại Khương Phàm không sợ mà cười, đột nhiên lao xuống, đánh tới hồ lớn trước mặt.
Hắn thu liễm liệt diễm, đâm thẳng đầu vào.
Móng vuốt tử khí theo đuổi không bỏ, liên miên bất tuyệt oanh kích hồ lớn, thanh thế to lớn, đinh tai nhức óc. Mảng lớn mặt hồ đều sôi trào.
Toàn bộ móng vuốt tử khí xông đến, to lớn như cái cối xay, càng không thể phá vỡ, sắc bén như đao.
Khương Phàm nổ tung liệt diễm dưới chân, đẩy tốc độ hắn lên cao nhất lặn xuống.
Mắt thấy móng vuốt sắp đuổi tới, hắn lại đột nhiên di chuyển phương hướng.
Đúng vào lúc này…
Rống!
Sâu trong hồ lớn, một con cự quy khổng lồ đột nhiên ngẩng đầu, phát ra tiếng gào thét thật lớn.
Sóng âm cuồn cuộn, cuốn qua sâu trong đáy hồ, đối diện va chạm móng vuốt thật lớn.
Cùng với tiếng vang ngột ngạt hỗn loạn, sóng âm chấn vỡ nát móng vuốt, va chạm với mặt hồ.
Hơn mười dặm mặt hồ lập tức sôi trào, thủy triều mãnh liệt, hơi nước cuồn cuộn.
Tử Lân Cự Lang liên tiếp dừng ở bên hồ, cảnh giác mặt hồ.
Rầm rầm…
Một con cự quy chậm rãi đưa ra khỏi mặt nước, thân thể cao lớn giống như một ngọn núi nhỏ màu đen, cốt thứ sắc nhọn giống như cây giáo thô to, từng chiếc thông thiên, lấp lóe ý lạnh.
Chân nó đạp cuồn cuộn thủy triều, nhấc lên cái đầu dữ tợn, tàn nhẫn tập trung vào đàn sói đang khiêu khích nó.
Tử Lân Cự Lang phát ra tiếng gào trầm thấp, căm tức nhìn cự quy.
Mặc dù cự quy cường đại, huyết mạch cổ lão, nhưng chúng nó có địa vị tôn quý, cũng không e ngại.
Cự quy hoàn toàn hiển lộ ra thân thể cao lớn, dài đến trăm mét, nặng đến trăm vạn tấn, khí tức kinh khủng tràn ngập hồ lớn, càng hồi hộp lấy xung quanh dãy núi.
– Các ngươi từ từ trừng mắt, ta đi trước đây.
Khương Phàm thừa dịp dược hiệu vẫn còn, hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể, nhanh chóng thoát khỏi đáy hồ.
Hắn đã sớm điều tra tốt địa hình, cũng coi như đạt được hết thảy, từng bước một, vòng vòng đan xen.
– Tỷ tỷ, tỷ biết đó là võ pháp gì không? Tỷ tỷ, hắn không phải Hỏa Diễm linh văn sao? Tỷ tỷ, hắn vậy mà lại có thể mai táng sơn hà! Tỷ tỷ, cảnh giới của hắn là tứ trọng thiên, vậy mà lại có thể để toàn quân Chí Tôn Kim Thành cơ hồ bị diệt hết!