Mọi người nhao nhao đi đến phía trước bến tàu, ngắm nhìn trò hay đột nhiên xuất hiện ở bầu trời.
Hứa Đan, Lý Dần, đều thay Khương Phàm lau vệt mồ hôi.
Mặc dù bọn hắn đã chứng kiến qua Khương Phàm luyện ra Đại La Xích Dương Đan trong thạch điện, nhưng đó dù sao cũng là đan dược Chuẩn Thánh phẩm, có thể thành công một lần, không có nghĩa có thể tuỳ tiện thành công lần thứ hai.
Vừa mới bị cự tuyệt, nếu như thất bại nữa, hôm nay sợ rằng bọn hắn là thật không vào Hải Thần đảo được. Nói không chừng chỉ có thể xám xịt rời khỏi.
Khương Phàm thể hiện nghiêm túc, chính xác khống chế hỏa diễm trong đỉnh lô, khi thì mãnh liệt, khi thì áp chế, khi thì bình ổn.
Đan dược Chuẩn Thánh phẩm xác thực vô cùng khó khăn.
Dược liệu khác nhau sẽ có nhiệt độ khác nhau. Thời cơ khác nhau, còn cần hỏa hầu khác nhau.
Sau khi các loại dược dịch thành hình, cần xảo diệu giao hòa, khi đó càng cần khống chế cực kỳ tỉ mỉ hơn.
Mà, một viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm có mấy chục loại dược liệu, mỗi một loại đều là mấy chục gốc thậm chí mấy trăm gốc. Bọn chúng có thuộc tính riêng phần mình, dược hiệu khác nhau, cần phải cô đọng thành các loại nhu cầu dược dịch như thế nào, cũng cuối cùng giao hòa hoàn mỹ cùng một chỗ, đạt tới hiệu quả lý tưởng, tuyệt đối là một công trình vĩ đại.
Vô cùng khảo nghiệm thực lực của Luyện Đan sư.
Mà, đan dược phẩm cấp càng cao, càng là già mồm, càng mẫn cảm.
Bất luận nếu có nổi lên khâu ngoài ý muốn gì, đều có thể trực tiếp ảnh hưởng thành hình cuối cùng, mà tuyệt đối không có khả năng cứu vớt được.
Bất luận một loại dược dịch nào dung luyện không đúng chỗ, cũng có thể là trực tiếp ảnh hưởng đến phẩm chất sau cùng của đan dược.
Chính là bởi vì vô số điều kiện hà khắc này, nên luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm cực kỳ gian nan, tỷ lệ thất bại vô cùng lớn.
Khương Phàm tập trung mười hai phần tinh thần, hết sức chăm chú, trang nghiêm túc mục, cẩn thận khống chế mỗi điểm mấu chốt luyện chế.
Ngay cả Đan Hoàng đều đang cẩn thận quan sát trong ý thức Khương Phàm, nhưng không có vội vã nhắc nhở chỉ dẫn.
Sau đó không lâu, tộc nhân, tân khách bên trong Hải Thần đảo đều chiếm được tin tức.
Có người vì cầu kiến Ngụy gia, vậy mà lại dám luyện lên đan dược Chuẩn Thánh phẩm tại bến tàu Đông Đảo.
– Luyện ra rồi?
Tam gia của Ngụy gia sau khi nhận được tin tức thì sửng sốt một chút.
Là hắn kiểm tra Đại La Xích Dương Đan.
Là hắn phái người đuổi Khương Phàm.
Cũng là hắn đưa dược liệu đi.
Sở dĩ thái độ ác liệt là bởi vì thời điểm hắn kiểm tra đan dược lại phát hiện phẩm chất đan dược vô cùng cao.
Đối với võ giả mà nói, đan dược chỉ nhìn tên, không nhìn độ tinh khiết. Bình thường dùng, chỉ cần là loại đan dược kia, có loại hiệu quả kia liền tốt.
Nhưng đối với Luyện Đan sư mà nói, đan dược vẫn có phẩm chất khác nhau, đan dược phẩm cấp càng cao, khác biệt cũng thường sẽ càng lớn.
Viên Đại La Xích Dương Đan này cực kỳ tinh khiết, hơn nữa còn có sức mạnh kỳ diệu.
Dựa theo phỏng đoán của hắn, nhất định là lão bối Luyện Đan sư có kinh nghiệm cực kỳ phong phú luyện, thậm chí có thể là nhân vật cấp bậc Đan Thánh tự mình luyện chế.
Vậy mà thị vệ đến bẩm báo trước đó lại nói chỉ là một thiếu niên một mắt.
Cái này rõ ràng chính là kẻ lừa gạt, còn lừa gạt đến trên đầu Ngụy gia bọn hắn!
Nếu như không phải Ngụy gia bọn hắn chú trọng cấp bậc lễ nghĩa, không nguyện ý thảo nhân tiện nghi, để người khác mượn cớ, hắn đã trực tiếp đuổi đi, tuyệt đối sẽ không Bồi thường dược liệu.
Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, cái tên vô sỉ kia vậy mà lại đang ngang nhiên luyện lên đan dược bên ngoài, mà còn làm ra dáng.
Trên bến tàu, người tụ tập càng ngày càng nhiều.
Rất nhiều người lúc vừa mới nhận được tin tức đều cảm giác chính là hồ nháo, những dược liệu quý giá kia chẳng mấy chốc sẽ bị phế sạch, không thể nào thành hình.
Nhưng, khi quá trình luyện chế kéo dài đến bảy giờ, sau khi còn không có mất khống chế, càng ngày càng nhiều người rời khỏi hòn đảo, tụ tập đến trên bến tàu.
– Luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm rất rườm rà, cũng cần lực khống chế cực kỳ tinh diệu. Vẻn vẹn là thay đổi khống chế hỏa diễm, tinh lực đối với ý chí, còn có linh lực, chính là cái một đại khảo nghiệm.
– Bình thường mà nói, đan dược Chuẩn Thánh phẩm cần luyện chế đến mười giờ. Luyện Đan sư độc nhãn này vậy mà đã kéo được tới bảy giờ, chẳng lẽ muốn thành công?
– Tiếp tục xem, luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm cực kỳ khó khăn, xác xuất thành công rất thấp. Đừng nói đã bảy giờ, coi như đến một khắc cuối cùng, cũng có khả năng thất bại trong gang tấc.
– Rốt cuộc hắn có phải luyện đan dược Chuẩn Thánh phẩm hay không, không phải đang luyện chế những đan dược khác đấy chứ, rồi chuẩn bị đến cuối cùng đánh tráo đi.
– Khương Phàm… Thật không ai nghe qua cái tên này sao?
– Người mặc dù không biết, nhưng đỉnh lô nhìn thật không đơn giản. Có ai biết chiếc đỉnh lô kia không?
Tân khách các phương nghị luận ầm ĩ, hỏi thăm lẫn nhau, cũng đều nhìn về rất nhiều Luyện Đan sư, hy vọng có thể được đáp lại.
Bởi vì Ngụy gia là đỉnh cấp thế gia luyện đan của Thần Dụ Chi Hải, kết giao rất nhiều thế lực luyện đan, cũng được rất nhiều Luyện Đan sư tôn trọng. Cho nên lần này đại hôn tại Hải Thần đảo, cũng có rất nhiều Luyện Đan sư có mặt mũi tới.
Biờ phút này bọn hắn cũng cơ hồ cũng đều đã đi tới trên bến tàu.
Nhưng sắc mặt của bọn hắn vô cùng đều vô cùng quái dị.
Cái gọi là ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo.
Nhưng tình cảnh trước mắt, đừng nói ngoài nghề nhìn không thể tưởng tượng nổi, trong bọn họ đi cũng là một mặt ngây ngô.
Khí thế của chiếc đỉnh lô kia vô cùng bá đạo, phảng phất vương thần vạn đỉnh, kích thích đỉnh lô trong cơ thể của bọn hắn đều run lẩy bẩy.
Hai loại liệt diễm lại càng đặc biệt, cách mấy ngàn mét đều có thể khiến linh nguyên trong khí hải của bọn hắn rung động, mà Hỏa nguyên lực giữa thiên địa đều hứng chịu tới dẫn dắt cường lực, không ngừng liên tục hội tụ vào nơi đó, cung cấp duy trì hỏa diễm.
Vị thiếu niên kia bộ dáng Luyện Đan sư, sắc mặt bình tĩnh, bình thản ung dung, vừa thuần thục vừa trầm ổn, không có chút hỗn loạn nào. Cứ như lão tướng nơi sa trường, bày mưu nghĩ kế, phóng khoáng tự do, vững vàng khống chế cục diện chiến trường.
Đây rốt cuộc là lão quái vật nào dịch dung đổi tên rồi?
– Khương Phàm??
Một nam tử lãnh tuấn đi đến trên bến tàu, hơi kinh ngạc, sau đó nhắm lại hai mắt, một lần nữa mở ra.
Thật là Khương Phàm!!
Làm thế nào hắn tới nơi này??
Không phải, làm sao hắn còn sống?
Không đúng, làm sao hắn còn luyện đan dược được!