Đế Bá

Chương 1201: Đưa cung (1)



Giờ khắc này, Tiễn Vô Song hoàn toàn rung động, để cho nàng không cách nào lấy lại tinh thần, Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam, đều là thiên tài không tầm thường của ngày hôm nay, đặc biệt là Diệp Khuynh Thành, coi như là nàng tâm cao khí ngạo cũng không thể không thừa nhận, Diệp Khuynh Thành hoàn toàn chính xác có được thiên phú mà người khác không cách nào sánh ngang.

Nhưng mà, Mai Ngạo Nam cũng tốt, Diệp Khuynh Thành cũng được, cùng Lý Thất Dạ trước mắt so sánh, vậy đơn giản liền không đủ thành đạo. Một quyền của Lý Thất Dạ, liền đầy đủ để hạng người như Diệp Khuynh Thành dùng thời gian một đời đi lĩnh hội!

Trước đó, Thạch Dược giới có bao nhiêu người tán tụng, bao nhiêu người đều cho rằng, một thế này, Diệp Khuynh Thành tất thành Tiên Đế, nhưng mà hôm nay, Tiễn Vô Song nhìn thấy một quyền này, nàng cũng không nhịn được muốn nói một câu:

– Diệp Khuynh Thành tính là thứ gì!

Tại thời khắc này, Tiễn Vô Song bị chấn động rốt cuộc minh bạch lúc trước Lý Thất Dạ nói “Diệp Khuynh Thành tính là thứ gì” rồi.

Tại thời khắc này, Tiễn Vô Song phải thừa nhận, cùng Lý Thất Dạ so sánh, tất cả thiên tài trong thiên hạ, đó tính là thứ gì!

Lý Thất Dạ một quyền trấn phong Tiễn Vô Song, ở dưới một quyền này, Lý Thất Dạ có thể một quyền chém giết Tiễn Vô Song, nhưng mà, hắn không làm, hắn cần loại nhân tài cao ngạo mà dũng mãnh như Tiễn Vô Song này.

– Ngươi thua.

Lý Thất Dạ giải trấn phong cho Tiễn Vô Song, lạnh nhạt nói.

Coi như là trấn phong bị giải trừ, Tiễn Vô Song trong lúc nhất thời cũng vô pháp lấy lại tinh thần, nàng bị chấn động đến thất thần, thẫn thờ thật lâu, đối với nàng mà nói, vừa rồi phát sinh hết thảy, quá mức rung động.

– Ngươi bây giờ còn có lời gì có thể nói đây?

Nhìn lấy Tiễn Vô Song ngẩn người, Lý Thất Dạ cười một tiếng nói.

Thật vất vả, Tiễn Vô Song hai mắt vô thần lúc này mới lấy lại tinh thần, nàng không khỏi nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, tựa như nhìn thấy quái vật, tựa hồ, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua loại người như Lý Thất Dạ này.

Tham Khảo Thêm:  Chương 251: C251: Khuyên người cứng đầu cũng vô ích

– Ta không lời nào để nói, tâm phục khẩu phục!

Cuối cùng, Tiễn Vô Song ngẩng đầu một cái, vẫn là một người cao ngạo, dù nàng là một người cao ngạo, nhưng mà, đối với nàng mà nói, thua là thua, nàng sẽ không lật lọng.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Tiễn Vô Song, nói ra:

– Là thời điểm ngươi nên thực hiện lời hứa, kỳ hạn nha, ngươi có thể chọn, đương nhiên, chỗ tốt cũng sẽ không đồng dạng.

Tiễn Vô Song hít thở một cái thật sâu, nàng cũng không có nghĩ đến, nàng tự nhận là chuyện không thể nào, cuối cùng vẫn là phát sinh, nàng trầm giọng nói ra:

– Ta thua liền là thua, tâm phục khẩu phục! Sự tình ta đã hứa hẹn qua, vậy liền sẽ thực hiện!

Nói xong, nàng lấy chân mệnh của mình thề.

Mà Tiễn Vô Song thề, thậm chí không có niên hạn, điểm này nàng đích xác là không tầm thường, đặc biệt dứt khoát lưu loát. Mặc dù, Tiễn Vô Song là một người kiêu ngạo, là một người để cho người ta không dễ chung đụng. Nàng hùng hổ dọa người, tự ngạo tự đại, dưới mắt không còn ai.

Nhưng mà, nàng nói được thì làm được, hơn nữa, nàng cũng là một người thua nổi, nàng thua, tuyệt đối sẽ không quịt nợ, cũng tuyệt đối sẽ không trốn tránh! Cũng sẽ không tuyệt vọng!

Trên một điểm này, Tiễn Vô Song đích thật là để cho người ta ưa thích, cũng thật là không tầm thường, đây cũng là địa phương Lý Thất Dạ coi trọng nàng, nếu như không phải điểm này, Lý Thất Dạ sẽ không coi trọng nàng như thế!

Lý Thất Dạ có chút không bỏ, nhưng mà, cuối cùng, Lý Thất Dạ vẫn là hạ quyết tâm, lấy ra một vật, đưa cho Tiễn Vô Song. nói ra:

– Ngươi đã hiệu trung với ta, vậy ta liền đưa ngươi một bảo.

Tham Khảo Thêm:  Chương 392: Đánh cược - Trường quân đội (3)

– Cái này, đây không phải cung của ngươi sao?

Vừa nhìn thấy vật trong tay Lý Thất Dạ, Tiễn Vô Song cũng không khỏi biến sắc, động dung nói.

Một cây cung này, chính là Cửu Ngữ Chân Cung, Tiễn Vô Song là thiên tài tiễn đạo, nàng cũng từng ở dưới cây cung này chết thảm qua một lần, nàng đương nhiên biết cây cung này trân quý, trong tương lai cây cung này chỉ sợ sẽ siêu việt cây cung kia của Tiễn gia bọn hắn.

– Không sai, đây chính là thiên hạ đệ nhất cung tương lai.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Cây cung này, ta đương nhiên là chủ nhân tốt nhất của nó. Bất quá, một cây cung tốt như vậy, nếu như không mỗi ngày dùng, thường thường dùng, mỗi một trận phải dùng, cái kia đích thật là có chút lãng phí. Hôm nay ta tặng nó cho ngươi, liền là hi vọng nó ở trong tay ngươi có thể phát dương quang đại, lập xuống uy nghi vạn cổ bất hủ!

Nói thật ra, đưa ra Cửu Ngữ Chân Cung, chính Lý Thất Dạ hắn cũng có chút không nỡ, cây cung này, không gì sánh kịp. Nhưng mà, cuối cùng, Lý Thất Dạ vẫn đưa ra ngoài, đây là vì cây cung này tốt.

Mặc dù, cây cung này tuyệt thế vô song, nhưng mà, trên chiến trường, chính Lý Thất Dạ hắn rất rất ít khi dùng đến, thủ đoạn của hắn nhiều lắm, bảo vật nhiều lắm, nhiều khi căn bản không cần vận dụng Cửu Ngữ Chân Cung!

Mà Tiễn Vô Song ở trên tiễn đạo có thiên phú tuyệt thế vô song, trong thế hệ trẻ tuổi, chỉ sợ không có người so với nàng am hiểu dùng cung tên hơn! Cho nên, Lý Thất Dạ đem Cửu Ngữ Chân Cung đưa cho Tiễn Vô Song, hắn là hi vọng Tiễn Vô Song có thể đem cây cung này phát dương quang đại, lập xuống bất hủ chi uy!

Tiễn Vô Song trong lúc nhất thời cũng không khỏi ngẩn ngơ, cây cung tuyệt thế vô song như thế nói đưa liền đưa, coi như là Tiễn Vô Song xuất thân từ đế thống tiên môn, trong lúc nhất thời cũng chưa tỉnh hồn lại, chủ tử hào phóng như thế, thật đúng là chưa từng gặp qua.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

– Thế nhưng mà ta chưa lập công trạng a!

Tiễn Vô Song vẫn y nguyên duy trì phần lãnh ngạo kia, nói ra.

Lý Thất Dạ đem Cửu Ngữ Chân Cung nhét vào trong tay nàng, đã đưa ra ngoài, Lý Thất Dạ cũng buông xuống, hắn nhàn nhạt nói ra:

– Đã muốn làm đệ nhất chiến tướng của ta, vậy liền nỗ lực a, chỉ có người dũng mãnh thiện chiến, mới xứng với cây cung này! Tương lai trên chiến trường đại sát tứ phương, chính là hồi báo tốt nhất đối với ta.

Đây cũng là Lý Thất Dạ cố tình đem Tiễn Vô Song bồi dưỡng, mặc dù nói, Lý Thất Dạ có thể đưa tới tồn tại càng mạnh mẽ hơn vì hắn hiệu trung, nói thí dụ như Thiên Tùng Thụ Tổ, nhưng mà, giống Thiên Tùng Thụ Tổ, chung quy là lớn tuổi, ở tương lai xa xôi, chỉ sợ là không thể vì hắn chiến đến cuối cùng.

Mà Tiễn Vô Song còn trẻ, có thể một mực đi theo hắn chiến đến cuối cùng, chiến đến kết thúc mới thôi. Huống chi, Tiễn Vô Song còn có rất nhiều tiềm lực đáng giá đi đào móc! Không gian phá triển của nàng rất lớn.

– Ta nhất định sẽ trở thành tiễn đạo đệ nhất nhân.

Tiễn Vô Song nhận lấy Cửu Ngữ Chân Cung của Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói.

Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế được người xưng là tiễn đạo đệ nhất nhân, trên thực tế, Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế cũng không có đi đến cuối cùng, cuối cùng, hắn vẫn là từ bỏ tiễn đạo, từ binh khí khác thành đạo, trở thành Tiên Đế, Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế thực sự không phải là lấy tiễn chứng đạo.

Tiễn Vô Song giờ này khắc này, nàng là hạ quyết tâm, đem con đường mà năm đó tổ tiên bọn họ chưa đi, đi thẳng đến đỉnh phong nhất, đi ra một cái cực hạn!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.