Trên bầu trời Thiên Cổ Thi
Địa, thẳng tố ngọn nguồn phía trên Thiên Hà, chỉ thấy tiền giấy bay múa, có Tiên dân mặc áo tơ trắng, đốt giấy để tang. Cầm lấy phiên trướng,
tựa hồ là có Tiên Vương mất đi, tựa hồ có Chân Thần hạ táng, vô số Tiên
dân vì hắn tiễn đưa. . .
– Minh Hà rốt cục đi ra…
Nhìn thấy dạng dị tượng này, đám người vì đó biến sắc, Lý Sương Nhan,
Trần Bảo Kiều cũng không khỏi động dung mà nhìn xem một màn này, chúng
tiểu bối đều là lần thứ nhất nhìn thấy dạng dị tượng này, cũng không
khỏi vì đó thất thần.
Minh Hà hiện, U Minh thuyền ra, tin tức này truyền gần một năm, các phái thiên hạ đều vì U Minh thuyền mà đến, hôm nay, rốt cục một ngày làm cho tất cả mọi người chờ đã đến, Minh Hà đi ra!
– Minh Hà không phải truyền thuyết ở trong địa phủ sao? Như thế nào là từ trên trời giáng xuống!
Trần Bảo Kiều gặp Minh Hà từ trên trời giáng xuống, không khỏi hỏi Lý Thất Dạ.
Lúc này chúng tiểu bối đều nhìn qua Lý Thất Dạ, nếu người nào có thể
giải thích nghi hoặc cho bọn hắn, có lẽ cũng chỉ có Đại sư huynh mà
thôi.
Nhìn lấy Minh Hà từ trên trời giáng xuống, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầum, cười nói ra:
– Ngươi thấy, không nhất định là thực sự, ngươi nghe được, cũng không
nhất định là thực! Ngươi thấy, không nhất định Minh Hà thật là từ trên
trời giáng xuống, ngươi nghe nói, Địa Phủ cũng chưa chắc thật là dưới
đất! Vạn cổ đến nay, bao nhiêu người ngược dòng tìm hiểu Minh Hà,
muốn tìm ngọn nguồn, muốn vào Địa Phủ, nhưng mà, đều không có còn sống trở về! Địa Phủ dưới đất, đây chẳng qua là truyền thuyết mà thôi.
– Thế gian thật sự có Địa Phủ sao?
Nam Hoài Nhân cũng nhịn không được hỏi, trên thực tế không chỉ là chúng
tiểu bối, ngay cả đám người Thạch Cảm Đương, Đồ Bất Ngữ cũng hết sức tò
mò.
Thế gian có quá nhiều truyền thuyết, liên quan tới thế gian có quỷ hay
không, có tiên hay không, không biết có bao nhiêu tu sĩ thảo luận qua.
Nhưng, đều không có kết quả, nếu thế gian thật sự có quỷ, vậy thì có Địa Phủ trong truyền thuyết, nhưng mà, tựa hồ vạn cổ đến nay, không ai gặp
qua Địa Phủ chân chính.
Đối với vấn đề này của Nam Hoài Nhân, Lý Thất Dạ cũng không trả lời, hắn chỉ là nhìn bầu trời, ở cuối cùng Minh Hà, vô số Tiên dân đưa tang, cái dị tượng này thoạt nhìn là mơ hồ như vậy, nhưng mà, ở trong mắt Lý Thất Dạ, lại rõ ràng như thế.
– Tiên dân đưa tang, đưa là ai?
Cuối cùng, Lý Sương Nhan cũng không khỏi nhẹ nhàng hỏi Lý Thất Dạ.
Đang nhìn dị tượng mơ hồ trên bầu trời, nhìn lấy vô số Tiên dân đốt giấy để tang, cầm trong tay lá cờ trận chiến, thần thái là bi thương như
vậy, Lý Thất Dạ cuối cùng chỉ là nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:
– Không có ai biết, cái này một mực là bí mật!
Ngay một khắc này, tất cả mọi người trong Thiên Cổ thành nhìn lấy một
màn kinh người kia, không biết có bao nhiêu người kích động, đặc biệt
những lão bất tử bị chứa ở trong quan tài nhấc tới kia càng là vô cùng
kích động.
– Minh Hà… rốt cục xuất hiện…
Nhìn thấy Minh Hà từ trên trời giáng xuống, không biết có bao nhiêu lão bất tử kích động đến tự lẩm bẩm.
Trên thực tế, tại thời khắc này, ở bên trong Thiên Cổ Thi Địa đó là từng đôi mắt mở ra, bất luận là ở phong thuỷ bảo địa, hay là Địa Tiên long
huyệt, đều có từng đôi mắt mở ra, từng đôi mắt hiện lên huyết quang đáng sợ.
Tại chỗ long huyệt, thậm chí có tồn tại vô địch hai mắt như là biển máu, nhìn thẳng cuối cùng của Minh Hà, tựa hồ muốn nhìn thấu chân tướng sau
lưng cái dị tượng này!
Minh Hà hiện, đây đối với người sống cũng tốt, người chết cũng được, đều đầy đủ để cho bọn họ kích động, ngay cả người chết ở Thiên Cổ Thi Địa
cũng không ngoại lệ! Chôn ở phong thuỷ bảo địa, chôn cất tại long huyệt, đây là có cơ hội phục hoạt trùng sinh, nhưng mà, đây chỉ là có khả
năng mà thôi, ở trong long huyệt, ở bên trong phong thuỷ bảo địa, bao
nhiêu người chôn cất trăm ngàn vạn năm, y nguyên không thể rời đi Thiên
Cổ Thi Địa.
Nhưng Minh Hà xuất hiện, đối với tất cả người chết, đối với tất cả
người sắp chết mà nói, đều là một cơ hội, một khi táng đúng U Minh
thuyền, ít thì có thể đổi về mấy chục năm thọ nguyên, nhiều thì có
thể trùng sinh sống thêm một thế, kể từ đó, liền có thể chân chính thoát khỏi Thiên Cổ Thi Địa, có thể hành tẩu nhập thế gian!
Ngay cả những Địa Thi không có tư duy trí tuệ kia, lúc này cũng nhìn dị
tượng trên bầu trời, quản chi là Địa Thi không có trí tuệ, ở thời
điểm này cũng ý thức được cơ hội sống lại tới.
Trong một đêm, vô số Địa Thi từ chỗ ẩn thân của mình bò lên, bắt đầu
hướng bắc mà đi, hướng bến đò Minh Hà đi tới! Mặc dù Địa Thi không có
trí tuệ, nhưng mà, bản năng khu sử bọn nó hướng bến đò Minh Hà mà đi!
Vô số Địa Thi hướng bến đò Minh Hà mà đi, này là thi khí ngập trời, cuồn cuộn không thôi! Thi khí nồng đậm trùng thiên như thế, một khi bị dính vào, chỉ sợ sẽ trở thành Địa Thi!
Vừa lúc đó, phong thuỷ bảo địa, Địa Tiên long huyệt, có nguyên một đám
nhân vật đã từng vô địch đẩy ra cổ quan của mình, đứng lên, trông về bến đò phía xa.
Lúc này nếu có người ở trong Thiên Cổ Thi Địa, thấy một màn như vậy, đây tuyệt đối là sởn hết cả gai ốc, người nhát gan nhất định sẽ bị dọa đến
ngất đi.
Ở thời điểm này, ở trong Thiên Cổ Thi Địa, bất luận là bên trong
thâm cốc, hay là phía trên đỉnh núi, hoặc là ở trong giang hà, đều trồi
lên vô số cổ quan, nguyên một đám người đã từng chết xốc lên nắp quan
tài của mình, đứng lên, trông về phía bến đò Minh Hà.
Tình huống như vậy, quả thực liền là thi loạn, bất kỳ người nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi nhượng bộ lui binh!
Ở trong Thiên Cổ Thi Địa, trên một ngọn núi cao vút trong mây, một nữ tử tuyệt thế vô song đứng ở nơi đó, ở dưới ánh trăng, nữ tử này mông lung
không rõ, nhưng vẫn là phong thái tuyệt thế! Nữ tử này mở ra tú mục,
trông về bến đò Minh Hà phía xa, thật lâu không một tiếng động.
Ở trên tuyệt bích, treo cao lấy một bộ mộc quan, lúc này, mộc quan mở
ra, trung niên hán tử bò lên, hắn cũng như nhau trông về bến đò Minh Hà
phía xa, cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng, hắn nhẹ nhàng thở dài
một tiếng, lại nằm trở về trong quan tài của mình.
Ở thời điểm này, ở trong Thiên Cổ Thi Địa, có Bảo Chủ, có Địa Tiên
cũng bắt đầu lên đường tiến về bến đò, càng nhiều Bảo Chủ cùng Địa Tiên
là nằm lại trong quan tài của mình, lần nữa chìm vào dưới mặt đất.
Mặc dù đồn đại nói một khi táng đúng U Minh thuyền, liền có cơ hội phục
sinh, ít thì có thể đổi lấy mấy chục năm thọ nguyên, nhiều thì trùng
sinh sống thêm một thế. Nhưng mà, cơ hội này cực kỳ nhỏ bé, truyền
thuyết mỗi lần Minh Hà ra, U Minh thuyền lái ra hơn vạn chiếc, nhưng,
vạn cổ đến nay, có rất nhiều người cho rằng, cơ hội có thể tăng thọ
cũng rất ít rất ít, thậm chí có suy đoán, U Minh thuyền có thể tăng
thọ phục sinh không cao hơn ba chiếc, những U Minh thuyền khác toàn bộ
đều là tử thuyền!