Hôm Nay Lại Lướt Qua Phim Trường Của Nam Chính

Chương 1: Người qua đường E bị đuổi



Dịch Vãn đứng trước cửa phòng làm việc của chủ tịch A.T.. Cậu vừa bước vào hành lang đã bị bốn tấm poster đập vào mắt.

Bốn tấm poster khổng lồ dán trên hành lang.

Bốn tấm poster là bốn người khác nhau. Người nào cũng eo nhỏ chân dài, gương mặt xuất chúng. Năm ngoái công ty chỉ mới tiết lộ chút thông tin debut thôi mà đã có fans hâm mộ điên cuồng xây dựng diễn đàn và siêu thoại cho bọn họ.

“Bốn người đều đẹp tự nhiên!”

“Đều là C vị hết à?”

“Chắc chắn kiếp trước tui cứu vớt thế giới nên mới gặp được mấy ảnh.”

Cũng có vài bình luận không hay ho.

“A.T. bị Lam Quang dồn vào đường cùng rồi chứ gì, dốc hết vốn liếng, vội vàng cho mấy thực tập sinh xuất sắc nhất ra dồn buff?”

A.T. là công ty hàng đầu trong ngành đã cho ra mắt nhóm Tiên có độ nhận diện và nhóm X vô cùng nổi tiếng. Nhóm Tiên là thanh xuân của cả một thế hệ. Còn nhóm X lại càn quét các giải thưởng lớn nhỏ khi debut mới được hai năm, không thẹn với hai chữ “đỉnh lưu”.

Nhưng mấy năm nay A.T. đã không còn khí thế như trước. Hai năm trước, Lam Quang cho ra mắt nhóm idol mang tính bước ngoặt đầu tiên có tên “Blue Crystal”, vừa ra mắt đã chèn ép X trên mọi mặt trận. Từ đó, A.T. và Lam Quang bắt đầu chiến tranh ngầm với nhau. Cho đến đầu năm nay, Lam Quang lại cho ra mắt một nhóm nhạc “SEAL” thành công rực rỡ, đặt dấu chấm cho cuộc chiến này. Cùng năm, đội trưởng của X dính bê bối bắt nạt đồng đội, sau khi xin lỗi công khai thì tuyên bố rời khỏi nhóm.

Tuy thiệt hại nặng nề nhưng dù sao A.T. cũng là công ty lâu đời có chiến tích hàng chục năm. Quy luật huyền học “năm năm tạo thần” của A.T. khiến các fan bắt đầu ngóng trông kỳ tích sẽ đến trong năm nay.

Hiển nhiên, poster của bốn nghệ sĩ trẻ kia không phụ lòng mong đợi của các cô. Thậm chí có thể gọi là thế hệ “được chọn để cứu vớt giá cổ phiếu của công ty”. Dù chưa ra mắt nhưng ai cũng đã tích lũy được không ít tiếng tăm.

So với các thực tập sinh bình thường thì phải gọi là trên trời dưới đất.

Mà Dịch Vãn… chính là người dưới đất.

“Em chờ ở đây trước.” Quản lý dẫn cậu đến nói: “Nhưng anh vẫn khuyên em chuẩn bị tâm lý trước đi. Dạo gần đây hướng gió trên mạng…”

Hắn vừa nói vừa dùng ánh mắt soi mói đánh giá Dịch Vãn. Còn Dịch Vãn thì từ đầu đến giờ vẫn đang chìm vào cõi thần tiên… cứ như không hề cảm thấy bị sỉ nhục vì thái độ của hắn, khiến hắn càng khó chịu hơn.

Nhưng cho dù vậy, hắn vẫn phải thừa nhận Dịch Vãn rất đẹp.

Cái mặt của Dịch Vãn cho dù có là người thích vạch lá tìm sâu nhất cũng không tìm được con sâu nào.

“Thanh tú” với đa số mọi người thì chỉ là một lời khen lịch sự, nhưng Dịch Vãn lại có thể đạt đến cực hạn của hai chữ “thanh tú” này. Các đường nét trên khuôn mặt cậu thanh tao nhã nhặn, mang theo cảm giác trong trẻo như núi rừng sau cơn mưa. Nhất là làn da của cậu, cứ như được tuyết nuôi dưỡng, chạm nhẹ là để lại dấu vết.

Người thì như thế nhưng lại không có số nổi tiếng. Thực tập ba năm, ba lần thi tuyển, thất bại cả ba. Lần đầu là do nhà đầu tư vừa mở màn đã bỏ chạy, lần thứ hai thì một trận hỏa hoạn khiến mọi thứ hoàn toàn mắc kẹt, còn lần cuối thì đắc tội phó đạo diễn muốn quy tắc ngầm, không chỉ bị ép rút khỏi cuộc thi mà cảnh quay cũng bị cắt sạch.

Nếu chỉ flop thôi thì cũng tạm, ít nhất là chưa có bê bối gì. Nửa năm trước thực tập sinh được chọn để ra mắt nhóm hai người với cậu tự tiện đăng ký tham gia cuộc thi tuyển chọn, hủy hợp đồng nhảy sang công ty khác, dùng hình tượng thiên thần nhỏ hoạt bát vừa debut đã nổi như cồn, là bé cưng ngây thơ trong sáng trong lòng vô số người.

Mấy ngày trước, thực tập sinh kia bị hỏi lý do chuyển công ty trong một show giải trí. Thiên thần nhỏ tự tiện hủy hợp đồng bỗng nói quàng nói xiên, ẩn ý mình bị đồng đội cũ bắt nạt.

… không phải thèm giàu khinh nghèo mà do bị bắt nạt nên mới chuyển công ty.

Thiên thần vừa khóc, fan nhóm bị luyện hóa, fan mẹ tức giận. Phó đạo diễn muốn quy tắc ngầm Dịch Vãn nhưng không thành cũng bóng gió vài câu. Vì thế thân phận đồng đội cũ của Dịch Vãn nhanh chóng bị moi ra, fans không rõ chân tướng ùn ùn kéo đến chửi bới ở khắp các tài khoản xã hội của cậu.

Số fan không còn bao nhiêu của Dịch Vãn cũng nhao nhao bày tỏ thất vọng. Thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ A.T. bao che cho hành vi bắt nạt… không phải là đã có bài học từ chuyện đội trưởng nhóm X bắt nạt rồi sao?

Ngay lúc đó, vị đồng đội cũ kia công bố tin tức: Hắn sắp tham gia một bộ phim.

Chủ đề là bạo lực học đường.

Thiên sứ nhỏ nhờ đổ tội cho người khác ngược fan luyện fan. Còn Dịch Vãn không ô dù, không chỗ dựa, không đẹp không có tài nguyên, chỉ có thể bị người khác lợi dụng gieo tiếng ác, ghi lại lịch sử đen, bị quên lãng.

Quản lý lại nhớ đến đề nghị ngày hôm qua. Dịch Vãn do hắn dẫn dắt, “sự phát triển” của cậu liên quan đến hoa hồng của hắn, vì vậy hắn vỗ vai cậu, giọng điệu quái gở: “Tiểu Dịch này, chuyện của đạo diễn Trần ấy, em nghĩ kỹ vào.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 741: C741: Ngươi còn cãi nữa hả

Dịch Vãn: “Ờ.”

Quản lý lại nói: “Với tình trạng của em bây giờ mà có show muốn chọn em là đã tốt lắm rồi. Muốn sống trong cái giới này thì phải bỏ chút vốn mới có lời được. Em hiểu không?”

Hắn đang nói đến show chiếu mạng về đề tài c**ng hi3p. Chương trình muốn cọ nhiệt nên cho Dịch Vãn đóng vai phản diện. Tuy nhiên, Dịch Vãn vẫn phải bỏ chút vốn.

Đạo diễn Trần thích thiếu niên xinh đẹp, cũng có vài sở thích không được tốt lắm.

Dịch Vãn: “Ờ.”

Quản lý: “… Em có đang nghe anh nói không đấy?”

Dịch Vãn: “Hả?”

… Quản lý ngứa răng.

Lại là trạng thái mộng du này nữa.

Chuyên gia mộng du ban ngày – Dịch Vãn.

Thấy mặt quản lý tối đi, Dịch Vãn như có hơi phiền não, ngại ngùng nói: “Ừm thì, có khi nào chủ tịch đang nóng lòng chờ tôi không…”

“Tự suy nghĩ vì tương lai của mình đi, Tiểu Dịch. Đừng nghĩ mình là viên ngọc quý, trong cái giới này ai cũng là cải trắng mặc người chọn lựa thôi.” Quản lý nói: “Nhìn xa ra chứ. Em cũng đừng bất mãn, tại sao cứ phải chọc vào em mà không phải người khác chứ?”

Dịch Vãn: “Ừ.”

Quản lý:…….

Thái độ vô cùng qua loa này khiến người khác ngứa răng quá mà.

“Đừng có qua loa như vậy chứ, hành động đi em. Có bệnh thì cũng đừng mặc kệ số phận chứ.” Quản lý cười nhạt.

Suýt nữa đã quên, Dịch Vãn bệnh thật.

Lát nữa nhắn tin cho đạo diễn Trần.

Quản lý hừ lạnh, vung tay đi vào hành lang, bỏ lại một mình Dịch Vãn đứng đó. Phòng chủ tịch ở cuối hành lang hình như đang mở cuộc họp, cậu có thể nghe tiếng thảo luận loáng thoáng truyền đến. Dịch Vãn đứng thật lâu, quyết định hành động.

Cậu lấy điện thoại ra, search “Độ khó thi công chức” “Gia nhập liên minh cửa hàng trà sữa”, và mở từ “GRE” được lưu trong điện thoại di động lên. Lần này cậu đọc từ “abandon” cho đến cuối nhóm C, phía trên đầu là poster của bốn chàng trai sở hữu gương mặt xuất chúng, dưới góc là tên của nhóm sắp được debut.

Iris5.

Một nhóm nam có năm người nổi tiếng.

Bên cạnh bốn tấm poster nét căng là tấm poster thứ năm trống rỗng. Người dán đã làm rất cẩn thận nhưng Dịch Vãn vẫn nhìn ra dấu vết nơi này đã từng thay ba tấm poster.

Dấu vết thuộc về ba vị chủ nhân “bất hạnh” của chiếc ghế thứ năm này.

… Đúng vậy, trong vòng một tháng ngắn ngủi, ba người được chọn làm thành viên thứ 5 của Iris5 đã lần lượt rời khỏi A.T. bằng xe cứu thương.

Âm thanh trong phòng chủ tịch rất huyên náo, Dịch Vãn có thể nghe được giọng nói đầy kinh hãi của quản lý. Vì thế cậu bình tĩnh cất điện thoại, nghiêm chỉnh nhìn bốn tấm poster.

An Dã Lâm, Bạc Giáng, Trì Ký Hạ, Đinh Biệt Hàn… bốn thành viên chắc suất debut của Iris5. Điều thú vị là chữ cái đầu trong tên của bọn họ đúng theo thứ tự A, B, C, D.

An Dã Lâm có sự kiêu ngạo của thiếu niên, dưới mắt là nốt ruồi son đỏ tươi, có người nói đây là tướng mạo dễ dính dáng vào ân oán kiếp trước kiếp này nhất.

Bạc Giáng điềm tĩnh lạnh lùng, có đôi mắt phượng, đuôi mắt dài mang đến cảm giác cổ xưa, giống như mỹ nhân cổ đại bước ra từ trong tranh.

Trì Ký Hạ sáng sủa hoạt bát, có đôi mắt hoa đào đa tình, trong con ngươi ngầm chất chứa cảm xúc biến hóa khó lường, như một chú hồ ly tinh khôn.

Đinh Biệt Hàn là con lai, tròng mắt nhạt màu, mang theo sự lạnh lẽo nguy hiểm như bị ma quỷ quấn thân.

Trong lúc Dịch Vãn đang nghiên cứu tướng mạo của bốn người cũng như bắt đầu mộng du thì cửa phòng chủ tịch mở ra. Quản lý bước ra ngoài với vẻ mặt không tốt lắm, thấy cậu thì nở nụ cười miễn cưỡng.

Biểu cảm này chưa từng xuất hiện trên gương mặt cay nghiệt của hắn bao giờ nên khiến cậu kìm lòng không được nhìn chằm chằm. Quản lý nói: “Em… vào đi, chủ tịch tìm em đó, biểu hiện cho tốt.”

Dịch Vãn: “Anh Kỷ, anh cũng thận trọng một tí, chúng ta đều phải cho chủ tịch ấn tượng tốt.”

Quản lý:…

Dịch Vãn dùng 90% thời gian của mình để lạc vào cõi thần tiên, 10% còn lại đều lên tiếng ngay lúc hắn không tiện chửi lại được.

Làm hắn tức đến muốn tăng xông.

Bệnh cũng đáng lắm.

Lúc Dịch Vãn và hắn vào phòng, chủ tịch A.T. đã ngồi sẵn bên trong. Nhưng điều khiến Dịch Vãn bất ngờ là trong phòng còn có hai người khác nữa.

Chính là chủ nhân của hai trong số bốn tấm poster khi nãy.

Gương mặt của cả hai rất đẹp, khác hoàn toàn những người xung quanh. Dịch Vãn nhìn bọn họ, cảm thấy như đang nhìn hai bắp cải trắng bằng phỉ thúy lấp la lấp lánh.

Biểu cảm của hai bắp cải này khác nhau.

Hồ ly Trì Ký Hạ thấy cậu vào thì huýt sáo, đôi mắt hoa đào đa tình. Cậu ta còn điển trai hơn trong poster, lúc chăm chú nhìn người khác như đang nhìn cả thế giới.

Nhưng Dịch Vãn có thể thấy môi cậu ta giật giật một cách kỳ lạ, cứ như đang nói chuyện với kẻ vô hình nào đấy.

Người còn lại cũng nhìn cậu, vẻ mặt lạnh nhạt nhưng lòng không bình tĩnh nổi. Đó là Bạc Giáng có khí chất cổ điển.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Chủ tịch là người mở miệng đầu tiên: “Tiểu Dịch, ngồi đi.”

“Chủ tịch bảo em ngồi kìa.” Quản lý đẩy cậu.

Thế nên Dịch Vãn ngồi xuống. Trong phòng đang phát bản Sonata Ánh trăng. Không hiểu sao nhưng cậu cứ thấy nơi này như hiện trường án mạng ẩn giấu vô vàn bí ẩn.

Chắc chắn quản lý của cậu không phải hung thủ.

Có tiếng gõ cửa vang lên. Chủ tịch nói: “Đúng lúc thật, Biệt Hàn cũng giải quyết chuyện của mình xong rồi.”

Vẫn là thành viên của Iris5.

Người nọ vừa vào, không khí trong phòng như lập tức giảm đi hai độ. Cậu ta hơi rũ mắt lãnh đạm như cách biệt với mọi thứ trên đời. Quản lý bật dậy, nịnh nọt chào cậu ta.

“Biệt Hàn à…”

Cậu ta bỗng nhiên mở mắt liếc quản lý một cái!

Trong nháy mắt sát khí lạnh như băng khiến quản lý đông cứng lại. Sát khí như đến từ địa ngục, mang theo sự lạnh lẽo của máu. Hắn run môi, cơ thể cứng đờ. Đinh Biệt Hàn nhận ra mình đã thất thố bèn rũ mắt, nhanh chóng về chỗ ngồi.

Quản lý ôm tim, hoảng sợ bất an, quay sang nhìn Dịch Vãn bên cạnh…

Không có chút phản ứng nào.

Hình như hồi nãy Dịch Vãn lại thất thần.

Đúng là đáng ghét.

Ba người đẹp có nét đặc sắc riêng ngồi kế bên nhau nhưng chỉ cần liếc sơ đã nhận ra quan hệ của họ không tốt. Đinh Biệt Hàn vừa ngồi xuống là Trì Ký Hạ nhích sang bên cạnh ngay, Bạc Giáng thì lại nhìn chằm chằm mặt bàn, xem đồng đội bên cạnh như tàng hình.

“Được rồi, ba người rảnh rỗi hôm nay đã tập trung đông đủ.” Chủ tịch làm như không thấy, cười nói: “Tiểu Dịch, ngồi trong văn phòng có thấy ổn không?”

“Vâng.”

Bản Sonata Ánh trăng lên đến cao trào, nụ cười của chủ tịch khiến Dịch Vãn cảm thấy ông muốn biến cậu thành phân bón cho ba cây cải trắng kia: “Em làm thực tập sinh hai năm. Thành tích các kỳ kiểm tra đều không tệ, tuy không đạt hạng nhất nhưng đã rất cố gắng… cho nên sau khi thảo luận kỹ lưỡng, công ty quyết định… thêm em làm thành viên thứ 5 của Iris5. Tiểu Dịch, đây là một cơ hội rất tốt.”

Đù.

Quản lý như trời sụp đất nứt đến nơi, không thể tin được. Lâu sau đó mới quay đầu nhìn Dịch Vãn. Hắn nghe chủ tịch nói: “Tiểu Dịch không tệ, tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.”

Quản lý:?

Chủ tịch nghĩ nhiều rồi… tên này đang ngao du xứ sở thần tiên thôi.

Một phút sau, phản ứng của Dịch Vãn làm quản lý cảm thấy cậu điên rồi.

Dịch Vãn: “Tôi nhất định phải… gia nhập à?”

Bánh thịt đập thẳng vào mặt rồi, sao cậu dám từ chối.

“Ôi thằng bé vui quá nên sảng rồi.” Quản lý vội vàng đá bay câu từ chối của Dịch Vãn: “Nhanh lên, cảm ơn chủ tịch đã cho mình cơ hội này.”

Hắn đột nhiên nhớ ra “Dịch Vãn mắc tự kỷ chức năng cao*… mặc dù chỉ là tự kỷ nhẹ thôi.”

Không lấy được bánh còn bị nó đập vào mặt, Dịch Vãn mà có mệnh hệ gì là hắn sẽ bị trừ thành tích.

Chủ tịch nghe vậy lại nói: “Ồ, đây cũng là một đặc trưng mà, năm người năm màu sắc khác nhau, đúng không?”

Quản lý lập tức hùa theo: “Dịch Vãn, nhanh cảm ơn chủ tịch đi.”

Hãy lắng nghe tôi nói cảm ơn bạn, bởi vì bạn mà bốn mùa ấm áp hơn.

Chủ tịch nói: “Vậy chào mừng Dịch Vãn gia nhập Iris5 của chúng ta.”

Bốp bốp bốp.

Ba đồng đội tương lai vỗ tay cho có.

Chủ tịch thấy vậy mới bảo: “Đừng vỗ tay không chứ, bắt tay với Tiểu Dịch xem nào?”

Lúc này ba người mới chậm rãi đứng dậy, chìa tay với cậu.

… Cái nhóm này chưa debut quan hệ đã tệ vậy rồi, có được không vậy.

Bạc Giáng cầm tay Dịch Vãn, tay cậu ta lạnh như băng, hệt người chết. Tiếp theo đến Trì Ký Hạ, cậu ta nói thêm được một câu giống người: “Chào mừng cậu gia nhập Iris5, sau này giúp đỡ nhau hén.”

Sau đó đơm ngay một câu không giống người: “Nhưng mà tên cậu quen quá đi, tôi nhớ rồi. Cậu là cái người trong scandal bắt nạt đồng đội mấy hôm trước à?”

Chủ tịch đằng hắng, Tri Kỷ Hạ nói ngay: “Giỡn thôi giỡn thôi, đừng giận nha.” rồi lùi ra.

Ai cũng thấy được cái tên cà lơ phất phơ này hoàn toàn không quan tâm đ ến cảm nhận của Dịch Vãn. Cậu ta vừa đi vừa nói: “Đinh Biệt Hàn, cậu không bắt tay với thành viên mới hả? Đừng để Tiểu Dịch hiểu lầm cậu không thích cậu ấy chứ.”

Đinh Biệt Hàn đứng sau lưng mọi người lạnh lùng nhìn cậu ta, Tri Ký Hạ không e sợ, nhướng mày đáp lại, hai người nhìn nhau một hồi. Rốt cuộc Đinh Biệt Hàn cũng đi về phía Dịch Vãn.

Bầu không khí rất lúng túng, Dịch Vãn buộc phải nói một câu: “Hân hạnh làm quen?”

Cậu giơ tay về phía Đinh Biệt Hàn. Đối phương dẩu môi, một hồi mới lạnh lùng chìa tay ra.

… Người này trông không dễ sống chung tí nào. Bắt tay thôi cũng phải chờ hồi lâu.

Tay Đinh Biệt Hàn rất lạnh, trong kẽ tay có thứ dịch gì đó dinh dính lạnh lẽo, rất quái dị.

Giống như là máu.

… Hai mắt Đinh Biệt Hàn nhìn chằm chằm cậu. Dịch Vãn vội vàng rụt tay về, nói với cậu ta: “Sau này… hãy giúp đỡ nhau?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 164

Đinh Biệt Hàn: “Ờ.”

Đôi mắt màu hổ phách lẽ ra phải trông rất yếu đuối. Thế nhưng ánh mắt của Đinh Biệt Hàn lại khiến Dịch Vãn liên tưởng đến loài thú ăn thịt to lớn.

Nghi thức bắt tay hoàn tất. Chủ tịch cũng mỉm cười đầy vui vẻ: “Iris5 sẽ là một nhóm rất giỏi. Tiểu Kỷ, lát nữa sắp xếp đồ đạc với Tiểu Dịch, kể từ hôm nay, cậu ấy sẽ chuyển vào ký túc xá của Iris5 để ở. Thành viên thứ năm khó tìm lắm, mấy đứa nhớ chơi chung với hòa thuận đấy, chú ý an toàn.”

“Chú ý an toàn”.

Ý nghĩa sâu xa.

Nhóm người rời khỏi phòng chủ tịch, cũng không nói gì thêm với nhau.

Lúc đi ngang qua nhau, chỉ có Trì Ký Hạ bỏ lại một cậu.

“Này Dịch Vãn.” Trì Ký Hạ nói: “Đừng nghiêm túc vậy. Tôi không quan tâm cậu từng bắt nạt người khác đâu.”

Cậu ta nhỏ giọng, không có ý tốt: “Cho dù có cũng không sao. Dù sao công ty cũng chùi đít chúng ta thật sạch thôi.”

Dịch Vãn nhìn cậu ta. Trì Ký Hạ cười ha hả bỏ đi.

… Cái đám Iris5 này, tên sau còn kỳ quặc hơn tên trước.

“Em đừng có đắc tội Trì Ký Hạ đấy. Quan hệ ngầm cậu ta nhiều lắm.” Quản lý lập tức lo lắng khiển trách.

Hắn sợ Dịch Vãn liên lụy. Tại sao cứ phải là Dịch Vãn chứ không phải là những người khác dưới tay hắn? Hôm nay hắn với Dịch Vãn có thể xem là xé rách mặt nhau rồi.

Có lẽ Dịch Vãn có gì đó đặc biệt so với những thực tập sinh khác. Không biết có phải vì cậu ta bị tự kỷ hay không.

“Rốt cuộc ai đề cử em vào nhóm đó vậy?” Quản lý khó thở.

Dịch Vãn: “Không biết… tôi không muốn gia nhập.”

Quản lý: “Em nghĩ em là ai? Về sắp xếp hành lý đi.”

Bày đặt giả bộ.

Nhưng đây cũng là chuyện tốt, hiện tại Dịch Vãn vẫn là nghệ sĩ của hắn, cậu ta có công việc, hắn cũng có hoa hồng.

“Anh Kỷ.” Dịch Vãn nói: “Anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ cần một công việc để trả tiền vay mua nhà, đủ sống là được. Tôi không muốn gây chuyện, cũng không muốn chuyện tìm tới tôi.”

Giọng điệu vô cùng bình tĩnh.

Chỉ là câu cuối cùng nghe có hơi máu lạnh.

Quản lý cảm thấy mình gặp ảo giác rồi, Dịch Vãn là thứ gì chẳng lẽ hắn không biết. Thậm chí hồ sơ trong công ty còn viết rất rõ, Dịch Vãn mắc chứng tự kỷ chức năng cao nhẹ.

Hắn nói: “Đừng nhiều lời nữa, anh thấy ba đồng đội kia không có thích em đâu.”

Quản lý bỏ đi.

Trong hành lang lại chỉ còn mỗi Dịch Vãn. Cậu đứng đó, cái bóng bị nắng chiều kéo thành một hình người cô độc.

Hình người giơ tay lên.

Phải vào nhà vệ sinh rồi. Cậu nghĩ.

Nhà vệ sinh không có ai, tuyệt vời. Dịch Vãn mở vòi nước, bắt đầu rửa tay. Cậu thoa đều nước rửa tay vào từng kẽ tay, rửa đi cái vết núp trong kẽ tay….

Nó đỏ thẫm hệt như máu.

Vòi nước tí tách. Dịch Vãn định đi thì cửa phòng vệ sinh sau lưng mở ra.

Đinh Biệt Hàn bước ra.

Chàng con lai cao ngạo nhìn cậu. Đinh Biệt Hàn đúng là rất đẹp trai, chiều cao cũng lý tưởng, cậu ta nhìn cậu như vậy có cảm giác như núi tuyết trút xuống, rất áp lực.

“Ờm… cậu cũng ở đây?” Dịch Vãn hỏi.

Nhưng câu nói của cậu chẳng có tác dụng gì, bởi vì Đinh Biệt Hàn đã túm cổ tay cậu.

Dịch Vãn run lên, muốn giãy ra.

“Tôi đã thấy cậu.” Đinh Biệt Hàn nhỏ giọng nói.

Tay Đinh Biệt Hàn rất lạnh, cổ tay Dịch Vãn lại nhỏ. Lúc cậu ta cầm cổ tay cậu, cảm giác chẳng khác gì còng số tám lạnh như băng, không thể nào giãy thoát được. Đinh Biệt Hàn kéo tay cậu lên, mạnh mẽ tách từng ngón tay cậu ra để xem kẽ ngón tay, lông mi dài rũ xuống.

Nhà vệ sinh ngoại trừ tiếng nước tí tách ra còn có tiếng thở ồ ồ của hai người.

“Hôm qua cậu nhìn thấy cái gì?” Đinh Biệt Hàn hỏi.

“Cái gì?” Dịch Vãn hỏi lại.

“Hôm trước, nhà vệ sinh tầng năm.” Cậu ta nói.

Đinh Biệt Hàn nhìn chằm chằm Dịch Vãn. Đôi mắt hổ phách của cậu ta hệt con thú hoang chuẩn bị vồ mồi trong đêm, còn Dịch Vãn thanh tú trắng trẻo chính là con mồi xui xẻo đó.

Dịch Vãn nhìn cậu ta, hơi lúng túng. Đinh Biệt Hàn lại nói: “Khi nãy cậu rửa tay?”

Dịch Vãn:…

“Thật ra…” Cậu ta nghe Dịch Vãn lên tiếng: “Không phải chê bai gì cậu…”

“Cái gì.”

Giọng nói vẫn lạnh lẽo.

“Táo bón thôi mà, tôi rất thông cảm.” Dịch Vãn thành khẩn: “Cậu đừng lo lắng.”

“…” Dịch Vãn nghĩ một chốc, xòe tay ra, nói: “Máu trĩ cũng vậy.”

***

Lời tác giả: Mình chỉ edit một đoạn quan trọng thôi nha.

Tên của mọi người được xếp theo bảng chữ cái đó.

An Dã Lâm: A, màu đại diện là đỏ.

Bạc Giáng: B, màu đại diện là xanh lá.

Trì Ký Hạ: C, màu đại diện là vàng.

Đinh Biệt Hàn: D, màu đại diện là xanh lam.

Dịch Vãn: E, màu đại diện là tím.

Tên nhóm là Iris5, Iris nghĩa là cầu vồng, 5 là năm người.

***

Chú thích:

*Tự kỷ chức năng cao: Tự kỷ chức năng cao (High-Functioning Autism – HFA) là một phân loại tự kỷ, trong đó một người không có biểu hiện khuyết tật về trí tuệ nhưng có thể biểu hiện những khiếm khuyết trong giao tiếp, nhận biết, thể hiện cảm xúc và tương tác xã hội.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.