Trước đó những người tu luyện Đại Kim Cương Thần Lực có cao tăng Phật môn nhưng cũng có kẻ bại hoại trong Phật môn.
Võ giả tu Phật môn luyện Ma La Kim Cương Tướng này chính là như vậy, trong lòng hắn có oán niệm cho nên không cách nào ngưng tụ ra pháp tướng của bản thân. Rốt cuộc hắn trực tiếp từ Phật nhập Ma, không ngờ. lại trừng hợp tu luyện thành công Ma La Kim Cương Tướng này.
Sở Hưu cũng là Phật Ma song tu, cho nên sau khi tìm hiểu Ma La Kim Cương Tướng liền nhanh chóng tu luyện thành công, không chút trắc trở.
Ma La Kim Cương Tướng vừa xuất hiện, Sở Hưu đạp bước tiến lên, mặc cho Ngũ Độc Triền Tỉ Thủ kia tạo thành thiên la địa võng rơi lên người mình, tất cả đều bị phật quang cùng ma khí phá tan.
Một chưởng đánh ra, ma diễm ngập trời, phật quang rực rỡ, hai lực lượng hòa lẫn vào nhau đánh xuống đầu Cửu Tương Tử, uy thế hết sức cường đại khiến tất cả mọi người trong sân không khỏi đưa mắt nhìn sang.
Uy thế một chưởng này của Sở Hưu cho dù đặt trong võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cũng hết sức kinh người, thế nhưng y chỉ là Ngũ Khí Triều Nguyên. thực lực như vậy đã sánh ngang Thiên Nhân Hợp Nhất, tối thiểu mọi người ở đây không mấy ai nắm chắc thắng được Sở Hưu.
Ánh mắt Lục tiên sinh nhìn về phía Sở Hưu đã vô cùng kỳ dị, lúc này mới qua bao lâu mà Sở Hưu đã trưởng thành tới cảnh giới như hiện tại? Chẳng lẽ ông trời phù hộ Thánh giáo của hắn, thế hệ trẻ tuổi lại xuất hiện một chí cường giả kinh tài tuyệt diễm như vậy?
Nhánh Phật môn có Minh Vương – Tông Huyền, nhánh Đạo môn có Tiểu Thiên Sư – Trương Thừa Trinh, nhánh Kiếm đạo cũng có Kiếm Thủ – Phương Thất Thiếu. Mà giờ nhánh Ma đạo cũng có một Sở Hưu, mặc dù giờ chỉ có thể âm thầm che giấu tung tích, nhưng nếu Sở Hưu tiếp tục phát triển, không xảy ra vấn đề gì, Lục tiên sinh tin tưởng, Sở Hưu tuyệt đối có thể trưởng thành tới mức địch nổi ba người này.
Lúc này giữa trận, đối mặt với môt chưởng bao hàm cả phật quang ma khí của Sở Hưu, một con băng tằm kỳ dị bị Cửu Tương Tử ném ra.
Ngũ Độc Cương Khí cuồng bạo rót vào băng tằm, khiến nó phồng to lên, phun ra hàn khí vô tận, hóa thành vô số mảnh băng ngăn trước người hắn.
Đây là Huyền Băng Cổ do Cửu Tương Tử ơis tận Cực Bắc Hoang Nguyên mới luyện chế thành công, vì nó hắn còn phải đánh một trận cùng người của Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành.
Huyền Băng Cổ có thể chuyển hóa bất cứ lực lượng nào thành lực lượng huyền băng, hơn nữa chỉ cần huyền băng cổ nhập thể sẽ lập tức đóng băng chân khí kinh mạch người đó, vô cùng kinh khủng. Có điều hiện giờ lại chỉ có thể dùng nó phòng ngự.
Nhưng Ma La Kim Cương Tướng của Sở Hưu thế mạnh lực trầm, Đại Kim Cương Thần Lực được pháp. tướng gia trì, tuyệt đối là công pháp luyện thể thượng thừa. Một chưởng đánh ra, một loạt mảnh băng xuất hiện vết rạn, phật quang ma khí ầm ầm bộc phát, chớp mắt đã đánh nát tất cả mảnh băng, Huyền Băng Cổ cũng bị đánh nổ!
Cửu Tương Tử gầm lên một tiếng, Huyền Băng Cổ này hắn phải hao bao công sức, suốt mấy năm mới luyện chế thành.
Có điều không đợi Cửu Tương Tử phản ứng lại, Sở Hưu đã kết ấn hai tay, Ma La Kim Cương Tướng sau lưng y đã đổi thành Hộ Pháp Minh Vương pháp tướng trang nghiêm, quyền ấn đánh xuống, chỉ chớp mắt Phật quang bùng lên, trấn tà tru mat
Trấn Ngục Minh Vương Tướng!
Phật quang bùng lên, Cửu Tương Tử bị đánh liên tục lui lại vài bước, một tia máu tươi chảy ra nơi khóe miệng.
Càng thêm kỳ dị là gương mặt hắn không ngừng vặn vẹo, như có vô số cổ trùng di chuyển dưới làn da của hắn. Chỉ trong chốc lát tướng mạo của hắn đã già đi vài chục tuổi, từ một thanh niên hai mươi tuổi hóa thành lão già sáu bảy mươi tuổi, vẻ ngoài thậm chí còn già hơn Lục tiên sinh.
Chỉ vào Sở Hưu, Cửu Tương Tử giận giữ hét lên: “Công pháp Phật môn! Hắn là gian tế do Phật tông phái tới!”
Cửu Tương Tử dùng ống tay áo rộng lớn che khuất mặt, ánh mắt nhìn về phía Sở Hưu đã tràn ngập hận ý ác độc.
Không phải hắn hận Sở Hưu đánh bại hắn mà hận Sở Hưu vận dụng công pháp Phật môn chấn động độc cổ trong cơ thể, khiến hắn không cách nào bảo trì dung mạo trẻ trung. Cửu Tương Tử vô cùng coi trọng gương mặt mình, hủy dung hắn còn khiến hắn khó chịu hơn là chết.
Sở Hưu thản nhiên nói: “Tu luyện công pháp Phật môn là gian tế của Phật môn, vậy nếu ta tu luyện độc công chẳng lẽ lại là người Ngũ Độc Giáo ngươi hay. sao?”
Lục tiên sinh ở một bên cũng cười lạnh nói: “Ta còn tu luyện Thái Cực Lưỡng Nghỉ Kiếm của Đạo môn đấy, nói vậy chắc ta là người Đạo môn rồi?
Nhánh Minh Ma các ngươi có thể yên tâm lớn mật hành tẩu trên giang hồ, nhánh Ẩn Ma chúng ta nếu không cẩn thận từng lợi ích từng tí một e rằng đã sớm bị đám Chính đạo kia trừ ma vệ đạo rồi!”
Ánh mắt Cửu Tương Tử lóe lên vẻ giận dữ, còn định nói gì đó, đang lúc này một hòa thượng áo đen vẫn luôn xếp bằng tĩnh tọa dưới đất đột nhiên nói: “Được rồi, đánh cũng đánh rồi, đừng kéo chuyện gian tế gì gì vào nữa. Dùng công pháp phân biệt địch ta là cách làm của đám tông môn Chính đạo, Đệ Lục Thiên Ma Tông ta cũng là Phật Ma đồng tu, chẳng lẽ Đệ Lục Thiên Ma Tông chúng †a cũng là gian tế Phật môn?”
Hòa thượng áo đen vừa nói chuyện tướng mạo trung niên, người mặc một bộ áo đen như cà sa nhưng lại bất đồng, bên trên dùng từng đường chỉ kim miêu tả Địa Ngục, Sắc Dục Thiên, Ma Thần cùng Cực Lạc Thế Giới các thứ, có vẻ vô cùng kỳ dị.
Trong tay hắn vuốt vuốt một chuỗi tràng hàng hạt, nhìn kỹ lại là một loạt xương trắng khắc thành khô lâu nhưng lại tỏa ra ánh sáng bóng loáng như ngọc, có vẻ hết sức quỷ dị.
Hòa thượng áo đen này mặc dù dáng vẻ như một sư thầy có giới ba trên đầu nhưng chỉ với trang phục đó của hắn, không ai cho hắn là một tăng nhân Phật môn có lòng từ bi.
Khí tức quanh người hắn nội liễm nhưng lại không phải cố ý thu liễm, từ khí thế lờ mờ tỏa ra có thể thấy hòa thượng này là một cao thủ tông sư võ đạo, không phải hạng vô danh.
Lục tiên sinh bên cạnh Sở Hưu truyền âm nói: “Hắn là tông sư võ đạo của Đệ Lục Thiên Ma Tông, Tất Đại Di chấp chưởng Sắc Dục Thiên một trong Lục Đại Thiên Giới của Đệ Lục Thiên Ma Tông, dẫn động tâm ma, giết người vô hình. Nhìn như bình thường nhưng là kẻ cực kỳ không dễ chọc.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, y cũng từng nghe nói tới Đệ Lục Thiên Ma Tông, thực lực tuyệt đối không yếu, chỉ có điều Đệ Lục Thiên Ma Tông ở đất Hải Nam xa xôi, rời xa Trung Nguyên, cho nên không mấy nổi danh mà thôi.
Đệ tử Đệ Lục Thiên Ma Tông đồng tu Phật Ma, nhưng thực tế lại tu luyện ma công tà dị chuyên khắc chế Phật môn.
Đệ Lục Thiên Ma Tông thờ phụng Đệ Lục Thiên Ma Vương, cũng là Ma La Ba Tuần, công pháp này thiên hướng phương diện tỉnh thần, đặc biệt là có thể dẫn phát tâm ma của đối thủ, khiến đối phương tẩu hỏa nhập ma, thậm chí phế bỏ tu vi, mười phần tà dị tàn nhẫn.
Hơn nữa võ công Đệ Lục Thiên Ma Tông khắc chế tương đối lớn đối với võ công Phật môn. Võ giả Phật môn chú trọng tu vi tâm cảnh, một khi bị dẫn phát tâm ma, vậy rất có thể sẽ bị phế sạch tu vi, thậm chí cả tu vi Phật pháp cũng bị hủy, từ đó trực tiếp nhập ma.
Chính vì vậy, cho dù Đệ Lục Thiên Ma Tông sống cách xa Trung Nguyên nhưng cũng hết sức kín tiếng ẩn nhẫn, nếu không đã sớm bị Đại Quang Minh Tự cùng Tu Bồ Đề Thiền Viện liên thủ tiêu diệt.