Ma Thần Trời Sinh

Chương 508: C508: Kim phật thông thiên



Tử Hàm Yên đứng trên tháp cao cũng thập phần khiếp sợ, nàng biết tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên rất cường đại, thế nhưng lúc hắn đánh bại Lôi Nhất, nàng vẫn không thể bình tĩnh nổi.

Trẻ tuổi đã có được chiến lực cường đại như vậy, tương lai rất có thể sẽ trở trùng kích đến Thiên Nhân cảnh, trở thành bá chủ Võ Đạo.

Lúc này, người có tâm tình phức tạp nhất chính là Yến Minh Châu, nàng biết rõ tu vi của Lôi Nhất mạnh đến mức nào hơn bất kỳ ai, vốn dĩ cho rằng trong những cao thủ thế hệ trẻ đã không còn người nào là đối thủ của hắn, không ngờ một nam tử vô danh xuất thế kia lại có thể đánh bại được hắn.

Cường giả của Lôi tộc vội vàng chạy tới, lấy ra Huyền dược trị thương cho Lôi Nhất ăn vào, sau đó điều động cao thủ hộ tống Lôi Nhất rời đi.

Trong tay Ninh Tiểu Xuyên cầm Diệt Hồn Linh, đứng trên thềm đá bên ngoài Phật đường, nhàn nhạt liếc nhìn cường giả của Lôi tộc bên ngoài Bỉ Khâu tự, trên mặt không hề có chút sợ hãi nào.

Trên mặt đất có rất nhiều thi thể Võ giả Lôi tộc nằm ngổn ngang lộn xộn, trong đó có rất nhiều Võ giả thất khiếu đổ huyết, bị Diệt Hồn Linh đánh nát Võ Hồn.

Đối với Lôi tộc mà nói, căn bản không có người nào nghĩ rằng đối phó với một Võ giả trẻ tuổi lại tổn thất thảm trọng đến như vậy.

Những cường giả lớn tuổi của Lôi tộc đều vô cùng phẫn nộ, lão giả áo bào vàng đạt tới Nhất Bộ Thiên Thê trầm giọng nói:

– Người trẻ tuổi, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì? Với tu vi Võ Đạo của ngươi, không có khả năng tự học mà đạt được thành tựu như vậy.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhếch môi một cái, nói:

– Đến bây giờ mà ngươi còn hỏi vấn đề này, không phải đã quá muộn rồi sao?

– Hừ, ngươi thật cuồng vọng, cho dù sau lưng ngươi có chỗ dựa thì Lôi tộc chúng ta cũng không sợ ngươi chút nào. Hôm nay, ngươi bị chém giết tại đây thì cũng chỉ có thể trách số mệnh của ngươi không tốt.

Ánh mắt của lão giả áo bào vàng trầm xuống, không khí xung quanh thân thể hắn nhanh chóng xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy giống hệt một cơn lốc vàng, nhanh chóng ập về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Phàm là những thứ bị lọt vào trong cơn lốc vàng này, đều bị nghiền nát, Phật điện bị xô đổ, đại thụ bị nhổ tận gốc, cự thạch biến thành bột mịn.

Đây là Võ giả Nhất Bộ Thiên Thê, đã tu luyện ra Võ Đạo của bản thân, những Võ giả Địa Tôn cảnh khác còn lâu mới có thể so sánh.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại không hề sợ hãi, bởi vì hắn có Thiên võ nguyên khí, đủ để tranh phong với Võ giả Thiên Thê cảnh.

Hắn cũng cấp tốc vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, điều động bốn thanh chiến kiếm, ngưng tụ thành một hàng kiếm khí, xoay tròn xung quanh cơn lốc vàng, không ngừng trùng kích vào bên trong.

Vụt…

Bên trong cơn lốc vàng đột nhiên vươn ra một cái thủ trảo cực lớn, đánh về phía bốn thanh chiến kiếm, ngăn cản lực lượng của chiến kiếm, thậm chí còn có xu thế ép ngược trở về.

Ninh Tiểu Xuyên chống đỡ bắt đầu có chút chật vật, hai chân trượt trên mặt đất, không ngừng lui về phía sau.

Tham Khảo Thêm:  Chương 6

Lực lượng thật cường đại.

Thật ra, với tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, đã có thể luyện sáu thanh chiến kiếm vào trong thân thể, chẳng qua là không thể tìm thấy hai thanh chiến kiếm tốt nào khác, cho nên hắn vẫn chỉ sử dụng bốn thanh chiến kiếm như trước.

Nếu như hắn có thể dung luyện sáu thanh chiến kiếm vào thân thể, uy lực của “Vạn Kiếm Hóa Vũ” tuyệt đối có thể nhất cử phá tan cơn lốc vàng này.

Lúc này, nói gì thì cũng đã chậm.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể gọi ra Ma kiếm thì mới có thể ngăn cản được công kích của Võ giả Nhất Bộ Thiên Thê.

Vốn dĩ Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn bại lộ lá bài tẩy của mình, thế nhưng, lúc này cũng không còn cách nào khác, nếu không sử dụng Ma kiếm và lực lượng Huyền Khí cửu phẩm, căn bản không thể chống lại Võ giả Nhất Bộ Thiên Thê được.

– Ha ha, tiểu tử, ngươi còn không chịu sử dụng lực lượng Huyền Khí cửu phẩm ư? Ngươi cho rằng với lực lượng bản thân là có thể chống lại Võ giả Thiên Thê cảnh ư?

Trong cơn lốc màu vàng, xuất hiện một nhân ảnh áo bào vàng cực lớn, trong miệng phát ra tiếng cười lạnh lùng.

– Cho dù không sử dụng lực lượng Huyền Khí cửu phẩm thì ta vẫn có thể đánh bại ngươi.

Trong mắt Ninh Tiểu Xuyên hiện lên một đạo ma vân huyết sắc, 12 đạo Diệt Thế chi khí từ trong trái tim phóng ra, tụ tập thành một thanh Ma kiếm huyết sắc dài năm thước.

– Diệt Thế Kiếm Phách.

Sau lưng Ninh Tiểu Xuyên phóng ra một đoàn mây mù huyết sắc, bên trong mây mù hiện ra hư ảnh của một ma nữ cực lớn, cao đến chín trượng, mái tóc dài xõa tung, giống như thác nước.

Đôi đồng tử của nàng tản mát ra ánh sáng địa ngục, khiến cho toàn bộ Bỉ Khâu tự đều tràn ngập sát khí, giống như hóa thành một tòa Ma miếu.

Kiếm khí huyết sắc mạnh mẽ chém xuống.

Hư ảnh ma nữ cực lớn cũng đánh ra một đạo ma ấn khổng lồ.

Ninh Tiểu Xuyên phát hiện sau khi Địa võ nguyên khí trong cơ thể chuyển hóa thành Thiên võ nguyên khí, uy lực của Diệt Thế Kiếm Quyết cũng trở nên cường đại hơn rất nhiều.

Ma kiếm chém vào trong cơn lốc vàng, xé ra một vệt nứt thật dài, đánh lên đỉnh đầu của lão giả áo bào vàng.

Trong lòng lão giả áo bào vàng kinh hãi không gì sánh nổi, chỉ có thể dựa vào tu vi Võ Đạo cường đại mà tạm thời chống đỡ Ma kiếm, thế nhưng, cũng chỉ kiên trì được trong nháy mắt thì Ma kiếm đã xé rách Thần Thông Võ Đạo của hắn, tiếp tục chém xuống.

Phốc…

Một vòi máu tươi từ trong vòng xoáy màu vàng phóng ra, nhuộm đỏ cả mặt đất.

Lúc vòng xoáy tán đi, đầu của vị lão giả áo bào vàng đã bị Ma kiếm gần như chặt đôi, óc trắng và máu tươi không ngừng đổ xuống.

Trong miệng lão giả áo bào vàng phát ra tiếng hét thảm thiết, lập tức thối lui về phía sau, muốn bỏ trốn.

Ma kiếm quả thật quá đáng sợ, có thể phá vỡ tất cả Thần Thông, căn bản không thể ngăn cản, cho nên hắn chỉ có thể đào tẩu mà thôi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 340: Đi tàu

Thế nhưng, hắn có thể đào tẩu được ư?

Thân hình Ninh Tiểu Xuyên bỗng nhiên nhoáng lên, hóa thành một đạo cầu vồng, bay đến trên đầu lão giả áo bào vàng, Ma kiếm lại lần nữa chém xuống.

Phốc…

Thân thể lão giả áo bào vàng bị xé thành hai nửa, ngã xuống bên ngoài Phật đường, hóa thành một cái tử thi.

Một Võ giả đạt tới Nhất Bộ Thiên Thê, không ngờ lại chết dưới Ma kiếm, máu tươi phóng cao ba trượng.

Cường giả lớn tuổi của Lôi tộc đều khiếp sợ tột đỉnh, một vị Võ giả đạt tới Nhất Bộ Thiên Thê, không ngờ lại chết thảm như vậy.

Ninh Tiểu Xuyên cũng mặc kệ thần sắc khiếp sợ của bọn hắn, liền nghênh ngang lấy ra một cái bình ngọc, thu thập máu tươi của lão giả áo bào vàng.

Đây chính là huyết dịch của Võ giả Nhất Bộ Thiên Thê, có thể dùng làm dầu thắp cho cổ đăng thanh đồng, có thể khiến cho uy lực của cổ đăng thanh đồng trở nên càng cường đại hơn.

– Kiếm trong tay của hắn là gì? Tại sao uy lực lại khủng bố như vậy?

– Chẳng lẽ lại là một kiện Huyền Khí cửu phẩm sao?

Ninh Tiểu Xuyên nửa ngồi trên mặt đất thu thập huyết dịch, một vị lão giả của Lôi tộc muốn ra tay đánh lén hắn, thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên chỉ khẽ vung lên Ma kiếm thì đã dọa cho lão giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín kia phải nhanh chóng thối lui.

Trong Thiên Thạch Thành, tài tuấn trẻ tuổi của các thế lực khắp nơi đều chấn kinh tột đỉnh, thật không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Võ giả Thiên Thê cảnh cũng chết thảm trong tay hắn.

Chẳng lẽ hắn thật sự nắm giữ hai kiện Huyền Khí cửu phẩm ư?

Toàn thân hắn tràn ngập ma khí đằng đằng, sát khí lẫm liệt, quả thực giống như một thiếu niên Ma Vương, hào khí bễ nghễ thiên hạ.

Lúc này, ngay cả Lôi Ngao ngồi trên Kim Chúc Phi Chu, cuối cùng cũng không bình tĩnh được nữa, phát ra thanh âm vang vọng cuồn cuộn tựa như Lôi Thần, nói:

– Tiểu tử, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì? Nếu như không nói thật, đừng trách bổn tọa lấy mạng ngươi!

Có được thiên tư Võ Đạo đỉnh cấp, lại có Huyền Khí cửu phẩm, thiếu niên này há có thể là hạng người vô danh không có bối cảnh được?

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên thật sự có bối cảnh rất lớn, Lôi tộc giết chết hắn, nói không chừng sẽ gây ra đại họa.

Tại Bắc Cương, có rất nhiều tồn tại cấm kỵ khủng bố mà Lôi tộc cũng không thể trêu chọc nổi, một khi trêu chọc, toàn bộ Lôi tộc rất có thể sẽ bị diệt tộc.

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cảm ứng được lực áp bách khủng bố trên đỉnh đầu, sau khi thu thập xong huyết dịch liền cất vào trong người, ngẩng đầu nhìn lên mảnh lôi vân dày đặc trên bầu trời, cười nói:

– Lôi Ngao, ngươi thân là cường giả đỉnh cấp của Lôi tộc, chẳng lẽ còn e ngại một tiểu bối vô danh như ta?

Ninh Tiểu Xuyên âm thầm lấy ra Huyền thạch địa phẩm, chỉ cần Lôi Ngao vừa xuất thủ, hắn sẽ lập tức khảm Huyền thạch địa phẩm vào trong Huyền Thạch Nhân Ngẫu, dùng lực lượng của Huyền Thạch Nhân Ngẫu để diệt sát Lôi Ngao.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1299: Phệ viêm

Một kích của Thiên Nhân, ai có thể ngăn cản được?

Sau khi giết Lôi Ngao, lại chạy sâu vào bên trong Đại Hoang, cho dù thế lực của Lôi tộc tại Cửu Việt Cương rất cường đại thì cũng không thể làm gì được hắn cả.

– Ngươi thật sự cho rằng bổn tọa không dám giết ngươi?

Lôi Ngao đứng trên đỉnh Kim Chúc Phi Chu, lòng bàn tay ngưng tụ ra vô số thiểm điện, cánh tay chậm rãi vươn ra.

Đứng trên mặt đất cũng có thể trông thấy một cái thủ ấn thiểm điện kéo dài hơn trăm mét từ trong lôi vân ngưng tụ ra, toàn bộ thiên địa Huyền Khí trong Thiên Thạch Thành đều bị rút đi, khiến rất nhiều Võ giả cảm thấy hít thở không thông.

Thủ ấn thiểm điện cực lớn ép xuống Bỉ Khâu tự.

Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị sử dụng Huyền Thạch Nhân Ngẫu, trong Bỉ Khâu tự đột nhiên phát ra Phật Quang kim sắc chói mắt, chiếu sáng cả bầu trời đêm, vô số phạn âm dễ nghe vang vọng trong không khí.

Một cái hư ảnh Kim Phật khổng lồ từ trong Bỉ Khâu tự bay lên, cao chừng 200 mét, tựa như một cái Phù Đồ thông thiên.

Hư ảnh Kim phật đánh ra một đạo Phật thủ kim sắc cực lớn, lập tức đánh vỡ thủ ấn thiểm điện khổng lồ đang ép xuống.

Ầm…

Toàn bộ Thiên Thạch Thành đều rung lên một cái, thiểm điện và Phật khí lập tức đánh nát Lôi Vân Tráo mà Lôi tộc bố trí.

24 Võ giả Lôi tộc bố trí Lôi Vân Tráo đều thổ huyết ngã xuống đất, tất cả lâm vào hôn mê.

Lôi Ngao đứng trên Kim Chúc Phi Chu cũng cảm thấy lo lắng, nhìn chằm chằm vào tòa Kim Phật cực lớn, ánh mắt liền trở nên âm lãnh, nói:

– Khó trách hai tiểu tử này lại chạy vào bên trong tòa miếu đổ nát này, thì ra bên trong còn ẩn giấu một vị cao thủ Phật môn, để ta xem các hạ có thể bảo hộ được cho bọn hắn hay không?

Lôi Ngao khống chế chiếc Kim Chúc Phi Chu hơn trăm mét, xoay tròn một vòng trong không khí, liền trực tiếp đâm thẳng về phía Bỉ Khâu tự.

Tại đầu mũi của Kim Chúc Phi Chu, Lôi Ngao vận chuyển một tòa trận pháp cực lớn, lập tức hóa thành một thanh cự kiếm dài hơn 20 thước.

Tốc độ Kim Chúc Phi Chu quả thật quá nhanh, nơi nào bay qua, tất cả kiến trúc đều bị sóng khí trùng kích xô đổ, biến thành gạch ngói vụn.

Luồng lực lượng trùng kích này, quả thật giống như có thể nghiền nát tất cả mọi sinh linh trên thế gian.

Phạn âm trong Bỉ Khâu tự vang lên không dứt, Kim Phật cao hơn 200 mét đột nhiên mở bừng hai mắt, một loạt hào quang kim sắc chợt bạo xạ ra ngoài.

Một cái Phật thủ hoàng kim khổng lồ duỗi ra ngoài, không ngờ lại nắm chặt Kim Chúc Phi Chu dài hơn trăm mét, không thể nhúc nhích chút nào.

Rắc rắc…

Kim Chúc Phi Chu phát ra thanh âm nứt vỡ, bên trong phi chu xuất hiện hàng loạt vết nứt rạn, Kim Chúc Phi Chu khổng lồ không ngờ lại bị Phật thủ nhẹ nhàng bóp nát.

Từng khối mảnh vỡ kim loại cực lớn từ trên trời rơi xuống, tạo thành một cái hố cực lớn trên mặt đất.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.