“Mau kể cho chúng tôi nghe nữa.” Người chơi hào hứng, họ muốn biết về mọi cốt truyện liên quan đến nhãi con.
Mã Đức Đông hắng giọng: “Đây là câu chuyện dài, nhưng tôi sẽ nói ngắn gọn. Ở Thần Châu, có một tiểu đội, cả năm người đều được công nhận là những tài năng thiên bẩm của học viện. Nếu được phân chia vào các đội khác, họ đều có khả năng trở thành đội trưởng của nhóm đó.”
“Không ngờ năm người này lại rút thăm và được xếp vào cùng một đội, vụ này thực sự rất rắc rối. Ai cũng không phục đối phương, không ai nghe ai chỉ huy, tiểu đội cũng không thể hoạt động, rồi họ hoạt động một cách riêng lẻ, mỗi khi có nhiệm vụ chung, tiểu đội của bọn họ luôn có thành tích kém nhất.”
“Các thành viên trong tiểu đội cảm thấy chuyện này không ổn, sao có thể để thành tích của họ kém như vậy, vậy nên đã tập hợp tiểu đội lại.”
“Nói ra cũng thực thú vị, trong tiểu đội có một vị Thái Tử gia… đúng rồi, là con trai của chủ nhân tinh cầu thủ đô, Thẩm Tĩnh An. Hắn nổi tiếng là một kẻ ăn chơi trác táng, tất cả các nữ sinh cùng khối đều bị hắn theo đuổi tới tay, ngoại trừ hai người, và trùng hợp cả hai đều ở trong một tiểu đội với hắn, đó chính là Vân Ca và Mạc Nhu.”
“Thẩm Tĩnh An trước đây luôn khinh thường phụ nữ, dù đã nghe về tên tuổi hai nữ thiên tài cùng khối với mình, trong lòng cũng chỉ coi đó là đám con gái trong Hệ Quang Giáp khoe khoang khoác lác mà thôi. Hắn muốn tập hợp tiểu đội, vì vậy đã bắt đầu ra tay với hai cô gái này.”
Mã Đức Đông cố ý dừng lại câu chuyện, người chơi đồng loạt thúc giục hắn: “Đừng ậm ừ nữa, mau kể tiếp đi.”
Mã Đức Đông lắc đầu, “Trước tiên, hãy nói cho tôi biết tại sao lại gọi tiền bối Vân là ‘Nhãi con’ và từ này có ý nghĩa đặc biệt gì?”
Người chơi với vẻ mặt nghiêm túc: “Vì ‘nhãi con’ là cách gọi đặc biệt mà Vân Ca rất thích, nghe người khác gọi thì sẽ cảm thấy vui vẻ, trên tinh cầu của chúng tôi, chúng tôi đều gọi như vậy, đó là phong tục của tinh cầu chúng tôi.”
Như sợ NPC không tin, Hùng Sơ Mặc còn đặc biệt làm mẫu: “‘Nhãi con’, chúng tôi muốn nói chuyện một chút rồi tập luyện!” Khi Vân Ca nghe thấy từ “nhãi con”, cô liền quay đầu lại và thấy là Hùng Sơ Mặc, người nói sẽ chăm chỉ luyện tập, cô lộ ra nụ cười nhàn nhạt, “Ừ.”
Học viện Quang giáp Thần Châu: “Ô ô ô ô!” Họ hiểu rồi, họ đã tìm ra cách thiết lập mối quan hệ tốt với Vân Ca.
Mã Đức Đông đã nhận được câu trả lời thỏa đáng và tiếp tục nói:
“Thẩm Tĩnh An tìm đến Mạc Nhu, Mạc Nhu đã đánh vỡ mũi hắn; không chịu thua, hắn lại tìm tới Vân Ca, Vân Ca đã đạp vỡ ‘quả trứng’ của hắn.”
Người chơi: “Hahaha, liệu có phải ‘nhãi con’ bị gọi là ‘kẻ hủy diệt trứng’ vì chuyện này không?”
Mã Đức Đông lắc đầu, “Không phải, tiền bối Vân thường bị một số nam sinh không biết điều quấy rối vì nhan sắc quá xuất sắc của cô ấy, mà đám nam sinh này sau đó đều phải trải qua quá trình tái tạo cơ thể từ đầu đến chân… May là nhà bọn họ có tiền, nếu không, chẳng thể trả nổi phí tái tạo cơ thể.”
Người chơi hỏi: “Nhãi con không gặp rắc rối với phụ huynh bên kia chứ?”
Mã Đức Đông cười và nói: “Đây là Học viện Quang Giáp, bị thương là chuyện thường ngày, nếu bị thương một chút, mà phụ huynh đến gây rắc rối, thà về nhà sớm ăn bám cha mẹ còn hơn.”
Người chơi giơ ngón cái lên.
Mã Đức Đông tiếp tục: “Vân Ca và Mạc Nhu nghe được những hành động của đối phương, cảm thấy đối phương thật là người thú vị, vì vậy bọn họ đã hợp tác với nhau. Trì Dư và Sở Thăng Lợi bị cả hai tìm gặp, Vân Ca đảm nhận việc đánh người, Mạc Nhu phụ trách thuyết phục, Trì Dư và Sở Thăng Lợi bị đánh bại, bốn người này thân thiện tìm đến Thẩm Tĩnh An và thực hiện một buổi giáo dục nhân phẩm cho hắn, cuối cùng nhóm này trở thành một đội chính thức. Được đặt tên theo họ của người mạnh nhất trong đội, gọi là Vân Chi Đội (Đội của Vân).”