“Tại sao hắn ta lại có thể kiêu ngạo như vậy? Ai cho hắn tự tin đó?”
“Tôi muốn g.i.ế.c c.h.ế.t [Tít…] (NPC) này!”
“Cười ông nội mi chứ cười, mẹ nó ánh mắt của hắn giống như bệnh thần kinh, tôi vẫn thích người của Ghost Hand hơn, nào giống cái thứ này, chỉ có một người mà phải khiến chúng ta phải dùng hết trang bị!”
“Hắn còn có cả vệ sĩ nữa, cũng bị nhốt lại luôn rồi, hắn còn lấy lý do cản trở sự an toàn của tinh cầu gì đó, tôi thật sự không hiểu luật pháp này của bọn họ, hắn ta phạm tội trên tinh cầu của chúng ta, dựa vào đâu không cho tinh cầu của chúng ta xét xử hắn?”
“Thực ra tôi có thể hiểu được điều này, người của tinh cầu mình thì chỉ tinh cầu của mình mới có thể xử lý, nhưng tôi vẫn cảm thấy tên này ắt hẳn có người chống lưng, sau khi hắn ta quay trở về chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì cả!”
“Điều này là hiển nhiên, đúng rồi, công tắc đóng mở bên trong buồng giam này ở chỗ nào? Tôi có một ý tưởng hay ho.”
Người chơi không chịu được khi nhìn thấy tên rác rưởi Tống Dân có thể sống thoải mái như vậy, bọn họ quyết định chơi hắn một vố.
Ba anh em Hỏa Tước Tước coi như không nhìn thấy các người chơi đường đường chính chính ra vào Tháp Tẩy Tội, bọn họ thúc giục Ngư Phụ nhanh chóng lật bài.
Ngư Phụ của đội quốc gia thở dài, trong mắt của các người chơi đây cũng chỉ là một trò chơi, cho nên không thể quản lý bọn họ quá mức cứng nhắc.
Pháp luật ở nơi này vô cùng rời rạc, chỗ nào cũng có lỗ hổng, từ pháp luật của liên minh, pháp luật tinh cầu, pháp luật giữa tinh cầu với tinh cầu, sự trói buộc được sinh ra bởi pháp luật quả thực như một câu chuyện cười.
Chỉ cần nhìn Vân Ca là có thể nhìn ra, mặc dù cô biết rất rõ về luật pháp của liên minh, nhưng những hành vi vi phạm pháp luật của cô còn nhiều hơn bất cứ ai…
Tinh Cầu Của Chúng Ta giống như một xã hội bán khai, những kẻ có sức mạnh, người có tiền có thế có thể bao trùm cả nền pháp luật, bọn họ muốn làm gì thì làm, hoàn toàn không cảm thấy phạm tội là việc nghiêm trọng gì cả.
Thành viên của đội quốc gia cũng đang thay đổi tư duy của chính mình nhằm thích ứng với Tinh Cầu Của Chúng Ta, bọn họ biết nơi này không phải thế giới thật của bọn họ, hành động của bọn họ cũng bị trói buộc nhiều hơn so với người chơi bình thường.
Đạo đức mà thế giới thực mang tới sẽ chỉ khiến cho bước đi của bọn họ càng thêm khó khăn, Tinh Cầu Của Chúng Ta thực sự là một thế giới cá lớn nuốt cá bé khoác lớp da văn minh từ đầu đến chân. Sau khi đội quốc gia biết được chuyện của Tống Dân thì vô cùng tức giận, phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là bắt Tống Dân lại, đưa ra công lý, mà phản ứng đầu tiên của các người chơi chính là bắt Tống Dân phải chịu mười cực hình của thời nhà Thanh, sau đó thiến luôn hắn…
Ngư Phụ: xin lỗi, tôi đã rất sảng khoái.
Cô liếc nhìn màn hình giám sát, người chơi đã đến bên ngoài buồng giam của Tống Dân.
Bọn họ thay đổi thành gương mặt xấu xí nhất, sau đó trang điểm trở nên vô cùng đáng sợ.
Người chơi đi vào từ cánh cửa bí mật chỉ có thể mở ra từ bên ngoài buồng giam, lén lút đi vào bên trong đường hầm.
Như vậy bọn họ có thể thần không biết quỷ không hay đi vào bên trong đường hầm và cánh cửa ngầm của buồng giam, bọn họ phải tham khảo rất nhiều bộ phim điện ảnh về chiến tranh gián điệp mà mình từng xem mới có thể thiết kế ra nó.
Tống Dân đang nhắm mắt dưỡng thần.
“Tống… Dân…”
Mỗi giọng nói run rẩy từ xa xăm vọng tới, Tống Dân mở mắt ra, trong buồng giam không có bất cứ người nào, hắn ta cũng không nghe thấy giọng nói đó nữa.
Hắn nghe nhầm rồi à.
Tống Dân nhắm mắt lại, giọng nói đó lại tiếp tục vang lên.
“Tống… Dân… Ngươi… Đáng… Chết…”
Giọng nói đó giống như một người đang bị bóp cổ, nhưng nghe tiếng lại không giống con người, khiến người nghe toàn thân nổi da gà.
Tống Dân nhắm mắt lại là có thể nghe được giọng nói đấy nhưng khi hắn mở mắt ra thì âm thanh đó lại biến mất, hắn cũng không nằm nổi nữa, bật người dậy.