Trong mắt Lục Tuyết Hi, Triệu Nam có thể kiềm chế bản thân không trút giận lên người Viên Kim Phượng đúng là hiếm thấy, sau khi ở chung với Triệu Nam ở Cố Đô một thời gian, quan hệ của hai người coi như không tệ, cũng biết ít nhiều về tính cách của cô ấy.
Sau khi u Dương Ngọc Thanh và Viên Kim Phượng rời khỏi đó, Lục Tuyết Hi nhìn Triệu Nam, trực tiếp nói: “Em cũng đừng lo lắng, tiên sinh rất giỏi, chị tin ngài ấy sẽ không chết, em cũng nhất định phải tin ngài ấy.”
Không biết vì sao khi Triệu Nam nghe thấy những lời này, rõ ràng biết là an ủi, nhưng lại yên tâm hơn nhiều, hít sâu một hơi nói: “Dù thế nào đi nữa, nếu Triệu Nam em đã chọn anh ấy, sinh ra là người của anh ấy, chết cũng là ma của nhà họ Dương, Vân Môn chính là chiếc ô bảo vệ mà anh ấy một tay tạo ra để che chở người thân bạn bè, em nhất định sẽ không để Vân Môn xảy ra chuyện gì đâu.
Hộ pháp Lục, em quyết định sẽ đến đảo Hồng Kông xem thế nào, dựa vào lời của Ngô Nam, anh ấy nhất định đã bị ai đó sát hại, cho dù là vì tìm anh ấy hay vì báo thù cho anh ấy, nhất định phải đến đảo Hồng Kông, nhưng tu vi tôi thấp, mong hộ pháp Lục đi cùng em.”
Nói xong, cúi đầu hành lễ với Lục Tuyết Hi, trước kia Triệu Nam đối với Lục Tuyết Hi đều gọi là chị, đây là lần đầu tiên trịnh trọng dùng chức vụ Vân Môn của cô ta.
Lục Tuyết Hi còn chưa nói gì, nhưng thân thể bị em gái Lục Vũ Thư điều khiển, Lục Vũ Thư vội vàng đỡ Triệu Nam dậy, nói: “Em gái Triệu Nam, em đừng làm như vậy, tiên sinh là môn chủ của chị em tôi, nếu chị em tôi đã trở thành hộ pháp của môn chủ, đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn, tiên sinh chính là chuyện của chị em tôi, nói thế nào chị emtôi cũng là người hầu của tiên sinh, em là vợ của tiên sinh, là chủ mẫu của Vân Môn, chuyện đảo Hồng Kông, chị em tôi nghe theo phân phó của chủ mẫu.”
Lục Tuyết Hi lập tức tiếp lời: “Lời của em ấy cũng là ý của chị, em gái Nam Nam đừng như thế.”
“Cảm ơn chị Lục ~” Triệu Nam gọi một tiếng chị, lại nhìn Lục Tuyết Hi hỏi: “Hành trình đi đảo Hồng Kông lần này, chị nghĩ có nên gọi Vô Tình không?”
Lục Tuyết Hi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Độc Cô Vô Tình tọa trấn Cố Đô, không nên đi, chị thấy nên để Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ đến Cố Đô trước, âm thầm bảo vệ San San, để Ngô Mặc Thu cùng đi đảo Hồng Kông với chúng ta đi, trước mắt trong Vân Môn của chúng ta, xét về tu vi thì Ngô Mặc Thu chính là cao thủ Trúc Cơ bảy tầng, chị và Độc Cô Vô Tình đều là Trúc Cơ bốn tầng, tu vi của những người khác cũng không cao, đi ngược lại càng không ổn, chuyện này cũng không
nên công khai.”
Kể từ sau khi Lục Tuyết Hi cùng Dương Bách Xuyên cứu Lưu Tích Kỳ, Dương Bách Xuyên liền cho cô ta một viên tam chuyển kim đan, để cô ta nhảy ba cảnh giới đạt tới Trúc Cơ bốn tần.
Triệu Nam nghe Lục Tuyết Hi nói xong, cũng gật đầu nói: “Vậy đợi Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ đến đây, em sẽ bảo bọn họ đến Cố Đô thay Ngô Mặc Thu.”
“Nếu thật sự không được nữa, có thể nhờ đại trưởng lão ra tay~” Lục Tuyết Nghi đề nghị.
“Không được, đại trưởng lão phải tọa trấn Vân Môn, Vân Môn không thể thiếu đại trưởng lão, ba chúng ta đi đảo Hồng Kông trước đi.” Triệu Nam quyết đoán từ chối.
“Cũng đúng, bất quá vẫn còn Võ Đang có thể xin giúp đỡ, đừng quên tiên sinh vẫn là sư tổ của Võ Đang, Võ Đang có nhiều tiên thiên, chị nghĩ nhờ Võ Đang ra tay, hành trình đến đảo Hồng Kông của chúng ta, cho dù là báo thù cho tiên sinh thì vẫn sẽ nắm chắc hơn nữa.” Lục Tuyết Hi nhắc tới Võ Đang.
“Cái này… Có thể nhờ sao?” Triệu Nam hơi động lòng, tông môn Võ Đang từ xưa cô ấy đương nhiên có nghe nói qua, cũng biết Dương Bách Xuyên có quan hệ không tệ với Võ Đang.
“Thử xem, nếu không thử sao biết được!” Lục Tuyết Hi nói.
“Được, vậy em bảo Phương đạo trưởng liên hệ với Thần Long Đàm, để Thần Long Đàm liên hệ Võ Đang nói rõ tình huống.” Triệu Nam quyết định dứt khoát.
Lúc này Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ đi đến, hành lê với Triệu Nam Lục Tuyết Hi, “Tham kiến chủ mẫu, không biết chủ mẫu cho gọi có việc gì?” Ba người Kiều Phúc vẫn xem như là người hầu của nhà họ Dương, cho nên đối với Triệu Nam cũng gọi một tiếng chủ mẫu.
“Kiều quản gia, chị Mặc Hạ, tôi muốn để hai người đến Cố Đô, đổi người với Thu Nhi, hai người ở lại âm thầm bảo vệ San San, để Thu Nhi trở về, có việc gấp.” Triệu Nam cũng không nhiều lời với bọn họ, nói thẳng mục đích.
“Không thành vấn đề, chúng tôi sẽ đi ngay.” Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ cũng không hỏi nhiều, liền hóa thành một làn khói rời đi, thủ đoạn của quỷ tu phi
hành xuất quỷ nhập thần, điểm này đến cả Dương Bách Xuyên cũng phải ngưỡng mộ.