549
Dạo trước trở về ông đã gặp Vương Tông Nhân – con trai của Vương Mộ Sinh, phát hiện cậu ta là Kỳ Lân nhưng lại có số mệnh Ngọa Long, cần phải có người dẫn dắt mới có thể gặp cơ may trở thành thánh giả.
Ban đầu Vương Huyền Cơ cứ ngỡ cơ duyên dẫn dắt của Vương Tông Nhân nằm ở hồ Thần Long, bởi vì trong hồ Thần Long có mấy lão quái vật và một vị đức cao vọng trọng khác của nhà họ Vương. Ông định dẫn Vương Tông Nhân đến hồ Thần Long, biết đâu cậu ta có thể may mắn thành thánh, sau này sẽ trở thành niềm kiêu hãnh của nhà họ Vương.
Nhưng hôm nay sau khi gặp Dương Bách Xuyên, Vương Huyền Cơ đã bác bỏ ý nghĩ này. Cơ duyên của nhà họ Vương và Vương Tông Nhân có số mệnh Kỳ Lân đều nằm trên người vị quý nhân Dương Bách Xuyên này.
Ông không nhìn thấu tướng mệnh của Dương Bách Xuyên, nhưng có thể nhìn thấy mây tía tụ hoa quanh người anh. Anh là người có thể thay đổi càn khôn.
Vận may lớn cũng là tai họa lớn, phúc đi đôi với họa là định luật vĩnh cửu trong cuộc sống.
Vương Huyền Cơ rất tin tưởng ánh mắt của mình. Ông biết bốn anh em nhà họ Vương nhìn mình là đang chờ mình đưa ra quyết định, mà quyết định này chính là càn khôn đối với nhà họ Vương.
Hoặc là rồng bay lên trời, hoặc là chìm trong dòng sông lịch sử.
Sự biến thiên trong đại gia tộc, sự huy hoàng của mỗi thế hệ, mỗi giai đoạn đều là thay đổi càn khôn.
Vương Gia Minh nằm trong top bốn võ giả đứng đầu Yên Kinh. Các thế gia võ cổ khác ở Trung Quốc đều đặt bốn gia tộc lớn nhất Yên Kinh lên hàng đầu, có thể nói nhà họ Vương là kim chỉ nam của giới võ cổ.
Hiện giờ nhân tài của nhà họ Vương đã tàn lụi, thế hệ Vương Mộ Sinh không có một võ cổ giả nào, mặc dù có địa vị trong quân đội nhưng ở giới võ cổ lại không có gì đáng kể.
Cả giới võ cổ được gọi là xứ võ cổ của nhà họ Vương đa phần là vì nể mặt Vương Huyền Cơ và một vị quyền cao chức trọng khác ở hồ Thần Long.
Vì vậy nhà họ Vương nhất định phải thay đổi, cho dù phục vụ cho quốc gia cũng phải thay đổi. Thế hệ Vương Tông Nhân chỉ có duy nhất con trai của thằng cả tiến vào hồ Thần Long, nhưng đứa trẻ này không phải người cầm lái nhà họ Vương, Vương Huyền Cơ biết rõ điều này.
Chỉ có Vương Tông Nhân mang số mệnh Kỳ Lân mới là trụ cột của nhà họ Vương trong tương lai.
Lúc này Vương Huyền Cơ lựa chọn tin tưởng Dương Bách Xuyên tương đương với việc đặt bảo vật của nhà họ Vương vào tay anh.
Vương Huyền Cơ biết rõ, cũng rất kiên quyết. Tuy trong lòng căng thẳng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra thoải mái, ông cười ha ha nói: “Tôi tin tưởng bạn nhỏ Bách Xuyên.”
Một câu nói ngắn ngủi, Vương Huyền Cơ đã quyết định để cho Dương Bách Xuyên chữa trị cho ông cụ Vương.
Bốn anh em Vương Mộ Sinh cực kỳ kinh ngạc về quyết định của ông hai, nhưng không ai phản đối, tất cả đều tin tưởng ông tiên này.
Dương Bách Xuyên rất xúc động vì Vương Huyền Cơ tin tưởng mình, thầm nhủ nhất định phải cố gắng hết sức.
Về bệnh tình của ông cụ Vương, anh trực tiếp đưa ra một phương án.
“Thưa ngài, sức khỏe của ông Vương quá kém, cháu không dám tùy tiện lấy mảnh đạn. Hôm nay cháu châm cứu cho ông ấy trước để kích thích sự sống của ông ấy trước, chờ đến ba ngày sau điều dưỡng tốt hơn là có thể lấy mảnh đạn ra. Ngài thấy thế nào?”
550
Dứt lời Dương Bách Xuyên nhìn Vương Huyền Cơ. Những gì anh nói đều là sự thật, tình trạng cơ thể và sức sống của ông cụ Vương đã suy kiệt nghiêm trọng, anh không dám tùy tiện dùng đan dược, bởi vì ông ấy không chịu nổi, chỉ có thể dùng Châm m Dương Ngũ Hành kích thích sự tuần hoàn máu để chức năng cơ thể hồi phục chút sức sống, đến lúc đó lại phối hợp giữa châm cứu và đan dược mới có thể nắm chắc tỉ lệ thành công lớn hơn.
“Từ giờ trở đi mọi chuyện đều nghe theo cậu sắp xếp, chúng tôi tin tưởng cậu. Cần gì thì cậu cứ nói.” Vương Huyền Cơ nghiêm túc nói.
Vương Huyền Cơ đã tỏ thái độ, tất nhiên bốn anh em Vương Mộ Sinh cũng tán thành, tỏ ý ủng hộ.
“Không cần gì hết, chỉ cần sắc một phần ba cây nhân sâm dại trăm năm cho ông cụ uống, mỗi ngày hai trăm mililit là được. Cháu đi châm cứu điều dưỡng sức khỏe cho ông Vương trước đây. Ba ngày sau có thể lấy mảnh đạn ra.”
Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên đi vào phòng khách. Lần này ra ngoài anh đặt châm cứu trong ba lô mang đi chính là để phòng khi dùng tới. Nếu lấy châm cứu từ không gian bình Càn Khôn ra thì không thể giải thích được.
Độc Cô Vô Tình ngồi trong phòng khách uống trà. Cô là một người trầm tính ít nói, không hỏi Dương Bách Xuyên bất cứ điều gì, nói chung cứ chờ là được.
Sau khi Dương Bách Xuyên trở lại gian phòng phía sau, Vương Mộ Sinh đã tìm được nhân sâm dại trăm năm. Đối với nhà họ Vương mà nói, việc này không khó chút nào.
Để người nhà họ Vương yên tâm, lần này Dương Bách Xuyên châm cứu không tránh mặt bọn họ, lập tức sử dụng Châm Pháp m Dương.
Hiện tại ông cụ Vương cần điều dưỡng sức khỏe, kích thích sự sống là chính, không thể dùng lực quá mạnh, nhưng cũng không thể quá yếu.
Vì vậy Dương Bách Xuyên lựa chọn ba mươi sáu châm âm dương để củng cố sức khỏe cho ông cụ.
Đầu tiên là đâm mười tám châm âm ổn định khí huyết trước, sau đó lại dùng mười tám châm dương kích thích sự sống. Ban đầu cần dùng châm âm để ổn định, bởi vì châm dương quá bá đạo, cơ thể của ông cụ Vương sẽ không chịu nổi.
Vương Huyền Cơ và mọi người chỉ thấy Dương Bách Xuyên vươn tay lướt nhẹ trên hộp châm bạc, ngay sau đó một cây châm bạc xuất hiện trong tay anh.
Hơn nữa, kim bạc còn phát ra tiếng rung ong ong.
Kim bạc đâm vào người ông cụ Vương, phần đuôi rung dữ dội.
“Nội lực mới tinh khiết làm sao! Kỹ năng châm kim thật điêu luyện!” Hai mắt Vương Huyền Cơ sáng ngời, ông không kìm được cất lời khen ngợi.
Dương Bách Xuyên nghe thấy nhưng không để ý, tiếp tục tiến hành.
Tròn nửa tiếng anh mới hoàn thành mười tám châm âm.
Tiếp theo là mười tám châm dương, là châm nhanh.
Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, hai tay chuyển động tạo thành bóng mờ.
Mấy người Vương Mộ Sinh trở nên nghiêm túc, trong đầu chỉ có một chữ: nhanh.
Chỉ thấy hai tay của Dương Bách Xuyên hóa thành bóng mờ.
Chỉ có Vương Huyền Cơ nhìn rõ cách thức châm kim của Dương Bách Xuyên, biết rằng hai tay anh đâm mười tám cây châm bạc chỉ trong một hơi thở.
Sau khi hoàn thành ba mươi sáu châm, Dương Bách Xuyên thở hắt ra: “Được rồi, đừng rút những cây châm này ra, chờ đến ngày mai cháu đến kiểm tra.”