[*] Giải thích tiêu đề: Tác giả chế từ chương trình Produce 101.
Trong miệng Khấu Đông nhét đầy lông tơ mềm mại, vừa mịn lại nhỏ, làm yết hầu y nhấp nhô lên xuống, khi chúng chạm tới cổ họng, y không nhịn nổi mà cảm thấy buồn nôn.
May mắn duy nhất là chất lượng của món đồ chơi bằng bông này rất tốt, vẫn chưa bị rụng lông.
Nếu không, cho dù Khấu Điềm Điềm có tốt tính đến đâu thì cũng phải đập ngay con thỏ kia một trận.
Y mơ hồ có cảm giác bản thân giống như Đường Tăng da non thịt mềm rơi vào động Bàn Tơ, sắp bị bế lên nồi hấp chín. Chẳng qua bây giờ vây quanh y không phải một đám tiểu yêu, mà là một đám thú bông khuyết tật cụt chân cụt tay.
Đám thú bông đè y xuống mặt đất, gần như phủ kín toàn bộ cơ thể y. Khấu Đông nằm trong đống lông xù rậm rạp này, hô hấp cũng trở thành một việc khó khăn, cố gắng vùng vẫy vươn tay chân ra ngoài.
Nhưng số lượng của đám thú bông thật sự quá nhiều, khi chúng nó đè lên người y, hoàn toàn biến thành ngọn núi nhỏ.
Mà y lại là Tôn hầu tử bị trấn áp —— không tài nào xoay người nổi.
Khấu Đông chỉ có thể trơ mắt nhìn con thỏ kia chậm rãi rút cái tai bị y làm ướt ra.
Thân thể nhỏ bé của nó hơi loạng choạng, bước chân lảo đảo cứ như say rượu, sau đấy nó lại nhích qua, im lặng ngắm nhìn y hồi lâu.
Khấu Điềm Điềm: “……”
Nói thật nhé, bị ánh mắt như vậy nhìn chòng chọc, y thấy hơi sởn da gà á.
Còn có chút xấu hổ nữa cơ.
Bởi vì gương mặt của bọn chúng quá đỗi ngây thơ non nớt, thế nên Khấu Đông cứ có cảm giác rằng mình đang dạy hư trẻ con.
Con thỏ đong đưa đôi tai dài, tỏ vẻ rất sung sướng, sau đấy nó chợt dí sát cái mặt đầy lông của mình vào mặt y.
Sức lực lần này khá mạnh, khiến cho làn da Khấu Đông cũng phải nóng bừng. Y bị đám thú bông đè lên, miệng gần như là bị ép phải há ra. Con thỏ bông tiến gần đến người y, dùng đôi tai màu trắng hồng khẽ cọ qua bờ môi không thể khép lại của y.
Như có như không.
Lông tơ mịn màng cọ lên bờ môi ngứa râm ran, có mấy sợi còn chọc vào kẽ môi y.
Sau đó là một cái tai nữa, lặp lại quá trình giống ban nãy.
Tiến hành chẳng chút do dự.
Từ dưới lên trên, từng hàng cúc áo đen kịt kế tiếp nhau đều đang nhìn y chằm chằm. Những con mắt giả như vậy lẽ ra không thể có ánh mắt, nhưng Khấu Đông lại cảm nhận được ánh sáng và sức nóng kỳ dị từ trong chúng. Bọn chúng dùng gương mặt trẻ nhỏ ngây thơ non nớt vây quanh y, xếp thành vòng tròn. Lạ ở chỗ chẳng có con thú bông nào trong chúng tỏ ra nóng vội, cứ như đã chắc chắn rằng y tuyệt đối không thể chạy đi, kiểu gì cũng sẽ đến lượt mình vậy. Bọn nó dán chặt mắt vào người y, coi y thành tế phẩm quý giá nào đó được dâng lên, mà đám thú bông này có thể thay phiên nhau xâu xé y, cắn nuốt sạch sẽ.
Khấu Đông xác định rằng, nếu bọn nó có hàm răng thật, nhất định chúng sẽ cắn y nát tươm.
Nhai vỡ xương cốt của y, hút hết tuỷ sống.
Da đầu y tê dại, tâm tư ban đầu muốn xem thử đám thú bông này định làm gì giờ đã bay sạch —— dưới gương mặt lông xù đầy đáng yêu chuyên để cho trẻ em ngắm nhìn kia, cuối cùng vẫn là một đám biến thái.
Không thể không liều mạng rồi —— bọn chúng càng lúc càng thái quá!
Cổ họng Khấu Đông cuối cùng không kiềm được mà bật lên một tiếng rên, y bất chấp tất cả mà đột ngột cắn chặt khớp hàm. Chung quy lại thì y cũng là người trưởng thành, hơn nữa mấy con gấu bông thỏ bông đồ chơi kia cũng không có tay chân thật, cánh tay ngắn ngủn của bọn chúng chỉ phù hợp với gu thẩm mỹ của trẻ em, chẳng hề sắc nhọn hay mạnh mẽ. Khi Khấu Đông tập trung sức mạnh của toàn bộ cơ thể vào trong miệng, dù là hai hay ba con gấu Teddy cũng không thể bẻ miệng y ra, thậm chí là dồn sức bắt y dừng việc khép miệng.
Y cắn chặt lấy một cái tai của con thỏ kia, dùng sức quay đầu đi, vặn sang một bên ——
“Xoẹttttt!”
Theo tiếng vải bị xé rách tươm, một nửa chiếc tai dài của con thỏ rũ oặt xuống người nó, lộ ra lớp bông xốp mịn mềm mại nhồi vào bên trong.
Nó nghiêng đầu, nhìn chằm chằm bằng đôi mắt đen láy, như thể chưa kịp phản ứng.
Khấu Đông cũng không cho nó thời gian phản ứng, nhanh chóng phun mớ lông trong miệng mình ra, sau đó lập tức nghiêng đầu, há mồm cắn.
Mấy con thú bông bên cạnh y đều bị tập kích, giây phút bất ngờ đều hoảng loạn tới nỗi chết lặng, đội ngũ phía trước cũng vì thế mà hơi tản đi.
Bọn chúng đơ ra, ngập ngừng nhìn vào người trước mặt.
Sau một hồi lâu, lại cúi đầu nhìn xuống cái tai rụng trên mặt đất.
Nhân cơ hội này, Khấu Đông lặng lẽ rút tay, bất ngờ tóm lấy chân của một con gấu bông.
Con gấu Teddy bị bắt có bộ lông xoăn màu nâu, hai con mắt giả đen láy từ từ chuyển hướng từ mặt đất. Không đợi cho nó kịp thấy là thứ gì đã bắt mình, Khấu Đông bỗng dùng sức, quăng mạnh nó lên!
“Rầm!”
Tiếng rơi nặng nề nhưng nghe vào tai Khấu Đông lại trong trẻo lạ thường. Mấy con thú bông đang tiến gần tới tay y đều bị thân hình của đồng bạn cản lại, nằm rạp xuống mặt đất lồm cồm định bò dậy. Lúc này Khấu Đông thầm cảm thấy may mắn vì chúng nó được may béo núc ních, cả đám đều có bụng nhỏ căng tròn mềm nhũn, vậy nên khi đứng dậy mới khó khăn như thế. Y nhanh chóng giành lại quyền sử dụng bàn tay mình từ thú bông, thậm chí tay y vẫn còn xách lấy con gấu kia, quất ngã thêm mấy con nữa như khẩu đại bác mini.
Đám thú bông chịu trách nhiệm đè lại cánh tay y sửng sốt, cuối cùng mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, chúng vội vàng nhảy về phía trước muốn lấp đủ số lượng —— tiếc rằng khấu Đông lại nhanh tay lẹ mắt vứt con gấu kia đi, quơ một cái đã tóm gọn được cái cổ của con thỏ đầu tiên tới gần y.
Y cũng mới phát hiện ra, hình như thú bông cũng phân chia địa vị.
Ví dụ như con thỏ què chân này, nó lại có thể trắng trợn tiếp cận y, đụng tới y đầu tiên trong ánh mắt hâm mộ của các con thú bông khác, tựa như sói đầu đàn dẫn đầu bầy sói hưởng thụ đồ ăn.
Điều này chắc chắn phải có lý do.
Đánh giặc bắt vua trước, Khấu Đông bắt con thỏ bông này, xoay nó một vòng trước mặt đám thú bông để uy hiếp.
“Có thả tay không? Không sợ tao xé nó thành mảnh vụn ngay bây giờ à?”
Không có con thú bông nào trả lời. Khấu Đông bỗng cảnh giác, nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không đúng —— Bọn chúng không có miệng, đương nhiên sẽ không trả lời được.
Y bình tĩnh nói: “Vậy buông tay ra!”
Trong phòng vẫn chẳng có thú bông đáp lại, cũng không có con nào nhượng bộ. Bọn chúng càng tiến lên trên, yên lặng thay thế vị trí lúc trước của con thỏ.
Kẻ cầm quyền triều đại lại bị thay thế dễ như trở bàn tay. Con gấu bông mới lên chức đang xấu hổ tự nghịch cái đuôi tròn căng phồng của mình, rồi nhìn chằm chằm vào miệng Khấu Đông.
Khấu Đông hơi khựng lại, không hiểu được ý nghĩa hành động mà nó vừa làm ra…
Má ơi, giờ mà chúng nó đến thật, khéo y sẽ bị sặc chết bởi đống lông mà cái đám này rụng xuống ấy chứ —— Y cũng chả phải mèo, làm sao nôn ra được búi lông hả.
Việc uy hiếp hoàn toàn thất bại, Khấu Đông cái khó ló cái khôn đành phải thay đổi chiến lược, hít sâu một hơi rồi tỏ thái độ: “Ai rụng lông thì xếp đằng sau!”
Y đau khổ oán thầm, nếu thật sự không trốn thoát được, không rụng lông vẫn tốt hơn rụng lắm lông…
Dù sao thì từ lúc tiến vào con game rách này tới giờ, giới hạn cuối của y vẫn luôn được cập nhật liên tục. Không có thấp nhất, chỉ có thấp hơn.
Trước mắt, y lại phải sa vào trò mua vui của một đám thú bông không có sinh mệnh.
Nghĩ thôi cũng khiến streamer Khấu Điềm Điềm sụp đổ.
Streamer game Khấu Điềm Điềm quyết định phát huy mị lực lam nhan hoạ thuỷ của mình —— nếu không thể dễ dàng công phá, vậy chỉ có thể từ nội bộ tan rã!
Y lại sử dụng thủ đoạn giống như lúc lừa gạt những vật thí nghiệm cấp thấp ở phó bản thứ hai, ổn định tâm trạng rồi bắt đầu “câu cá”: “Ai không rụng lông… tao sẽ xoa tai cho.”
Đám thú bông vẫn không nhúc nhích, ánh mắt sâu xa.
Có một số con còn lộ liễu hơn, hếch hếch cái đuôi về phía y.
Khấu Đông: “……”
Khấu Đông đành phải cạn lời nói: “Vuốt cả đuôi nữa được chưa, nhưng chỉ được mấy đứa đứng đầu thôi.”
Quá đáng thật đấy, bọn này còn dám cò kè mặc cả.
Y cảm thấy bản thân bẩn rồi.
Nhưng tốt xấu gì chiêu châm ngòi ly gián này cũng có hiệu quả, trong đội ngũ loáng thoáng xuất hiện xao động. Một con thỏ có thân hình lớn hơn lập tức tát con thú bông trước mặt nó, ngẩng cái đầu tròn vo định tới gần y.
Phía trước có con gấu không hài lòng lắm, chặn đường nó lại, cũng quay đầu về phía nó.
Con thỏ đụng vào nó, hai con thú bông nghiêng ngả rồi lao vào đánh nhau.
Trong cái nhìn của Khấu Đông, trận chiến của bọn chúng cứ như bọn trẻ mầm non đánh yêu nhau vậy —— Cái cánh tay bằng bông kia thì làm gì có lực sát thương cơ chứ, chỉ là huých huých đẩy đẩy vài cái thôi, giống như đô vật sumo ôm lấy cơ thể núc ních của nhau rồi xoay tròn ấy mà, nom tiến độ khác gì con lật đật lắc lư không.
Không giống đánh nhau, mà là giống bắt cặp nhảy điệu Valse ý.
Hai nhân vật chính nghiêng ngả nửa ngày, cuối cùng vẫn không ngã, nhưng lại liên luỵ làm mấy con thú bông đứng gần ngã huỵch xuống, kéo theo mấy con nữa bị túm chân cũng ngã cùng.
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.
Có đôi này mở bát, ngay sau đó, trong đội ngũ cũng lục tục xuất hiện những kẻ muốn chen ngang.
Bọn chúng đều tự tin có thừa, tự nhận là mình không rụng lông.
Càng tới gần vị trí phía trước, chém giết càng kịch liệt, thậm chí còn xuất hiện cả hiện tượng đánh hội đồng. Khấu Đông quan sát một lúc, phát hiện đám đồ chơi hăng máu rồi cũng ác gớm, nhất là chúng còn am hiểu đạo lý “Chỗ nào đau thì dí vào đấy”, toàn đánh về phía bộ phận khuyết tật của đối phương. Chúng đánh tới nỗi bông bay đầy đất, đương nhiên chẳng còn hơi sức đâu để trông chừng Khấu Đông nữa.
Cuối cùng Khấu Đông cũng vực dậy lại tinh thần trong vòng vây của bọn chúng, tạm thời có chỗ để thở. Xuôi theo hô hấp của mình, y ôm sự sợ hãi mà quan sát sắc trời bên ngoài —— đợi tới lúc lấy được kim chỉ, điều đầu tiên y sẽ làm là phải châm mỗi con thú bông ở đây một nhát.
Không đứa nào được thoát hết!!
Chẳng biết đánh nhau được bao lâu, việc chém giết của đám thú bông cũng dần đi đến hồi kết. Những kẻ chiếm thế thượng phong chính là mấy con gấu Teddy có hình thể to lớn nổi trội, cao xấp xỉ đến eo Khấu Đông. Chúng mang theo dư vị của kẻ chiến thắng, khí thế bừng bừng đẩy những con thú bông ở hàng trước ra một cách hùng dũng oai vệ, bò dậy từ mặt đất rồi tiến về phía y từng bước.
Khấu Đông cố gắng nở một nụ cười thân thiện, bàn tay lại âm thầm lôi cung tên từ vạch hành lý ra, nắm chặt trong tay, chuẩn bị xuất kích.
Ba.
Hai.
Một ——
Y còn chưa kịp động thủ, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng chìa khóa tra vào ổ.
Gương mặt thanh tú của cặp song sinh xuất hiện phía sau cửa, hai đôi mắt xanh biếc giống nhau như đúc loé lên tia sáng, thúc giục nói: “Sao vẫn chưa thức dậy nữa?”
Giày của bọn hắn giẫm lên mặt đất, như có như không liếc qua đám thú bông này.
“Công việc thế nào rồi?”
Đám thú bông trong nháy mắt đã biến trở về bộ dáng không thể cử động như ban đầu, từng con một đổ rạp xuống mặt đất. Nếu không phải trên nền đất bừa bộn đầy lông tơ, hoàn toàn không thể phát hiện rằng chúng nó đã từng thức giấc.
Khấu Điềm Điềm còn có thể nói sao nữa? Y nhìn gương mặt của Cún con rồi thở phào một hơi, mặc dù biết rõ đối phương chẳng phải loại người tốt lành gì, y vẫn không nhịn được mà khẽ thả lỏng—— dù sao thì cũng là người.
Y nói: “Vẫn ổn.”
Tuy rằng y không nói rõ, nhưng bị làm bẩn trong tay NPC hình người này hay bị làm bẩn trong tay đám thú bông kia, cũng chẳng biết cái nào đáng sợ hơn cái nào…