*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Kiện quả nhiên bị câu nói của tôi thu hút, sau đó hắn nhìn tôi đầy hứng thú: “Thân thể của mày..
Quả là rất đặc biệt, nhưng tao không phải đồ ngu, thân thể của mày cũng không phải muốn chiếm là chiếm được.”
Tôi giả vờ suy nghĩ rồi gật đầu: “Cứng rắn cướp lấy thì chắc chắn mày không chiếm được, nhưng nếu tao tự nguyện cho mày thì sao.” Bạch Kiện không tin: “Tự nguyện…? Mày cảm thấy tao sẽ tin lời mày à?” Tôi tỏ vẻ không quan trọng: “Chắc chắn phải có điều kiện rồi, chỉ cần mày từ bỏ thân thể hiện tại, mày có thể tùy ý lấy thân thể tao.” “Bạch Kiện” nửa tin nửa ngờ nhìn tôi, không hiểu tối định chơi trò gì
Thật ra tôi cũng không thực sự muốn tặng thân thể mình cho hắn, mà muốn dùng3cách này để lừa hắn ra khỏi cơ thể Bạch Kiện, rồi tính tiếp
Đương nhiên Đinh Nhất không đồng ý để tôi mạo hiểm dùng cơ thể mình, nhưng chẳng phải người xưa hay nói “bỏ con săn sắt bắt con cá rô” sao, nếu như không có thứ gì tốt hơn để dụ hắn thì hắn sao có thể bị mắc lừa được? Lúc này Đinh Nhất đã lái xe buýt đến bãi đất trống được chỉ định, Triệu Tinh Vũ cũng mang theo đồng nghiệp dừng ở xa xa phía sau, không dám tùy tiện đến gần nơi này
Lúc trước anh ta đã cử người đi đón Chú Lê, vì với cục diện này nếu không có Chú Lê thì chúng tôi cũng không nắm được bao nhiêu phần thắng.
Trên xe buýt, sau khi Bạch Kiến nghe lời đề nghị của tôi thì từ từ đứng lên1khỏi chỗ ngồi, Đinh Nhất thấy thể lập tức đi đến bên cạnh tôi, cảnh giác nhìn Bạch Kiện…
“Trương Tiến Bảo, chúng ta dù sao cũng có giao tình từ trước, nhớ ngày đó hai người chúng mày hủy tượng đồng của tao, hại tạo không có chỗ dung thân, ép tạo không thể không chuyển vào thân thể con người
Bây giờ mày lại muốn dùng thân thể của mình để trao đổi với tao? Xem ra tao vẫn không thể lý giải được tình cảm của con người chúng mày!” Bạch Kiện nói với vẻ khó chịu.
Tôi cười: “Cho nên mày chỉ có thể phục chế lại ký ức của con người chứ mãi mãi không trải nghiệm được tình cảm của con người, cũng chính bởi vậy, mày mãi mãi không thể trở thành một con người thực sự được.”
Bạch Kiến tỏ ra không quan trọng nói:6“Tao cũng không thèm cảm nhận thứ tình cảm của con người, tao chỉ cần một thân thể khỏe mạnh là đủ rồi.”
Tôi nghe hắn nói mà không hiểu được: “Thể mày thích cái gì? Mày tổn hại tâm tư hại chết nhiều người như vậy, cuối cùng mày muốn đạt được cái gì?”
Bạch Kiện cũng không trả lời câu hỏi của tôi ngay, mà nhìn thoáng qua cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, nói với giọng sâu xa: “Con người chúng mày không thể nào hiểu được thế giới tinh thần của tao, tao là tao, cũng là nguyên nhân tạo không muốn thành người.”
Tôi thấy buồn cười: “Lời của mày không phải trước sau bất nhất sao? Một bên thì nói con người bọn tao rất để tiện, một bên lại bám riết vào thân thể con người, mày nói thế giới tinh thần của mày quả4cao cấp bọn tao không thể hiểu được, nhưng thật ra trong mắt bọn tao mày chỉ là một kẻ đáng thương không chốn dung thân, ngày ngày trốn chui trốn lủi chỉ muốn ở lại trong thế giới con người, tham sống sợ chết.”
Bạch Kiện nghe tôi nói xong sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, xem ra bị tối nói trúng tim đen rồi, hắn tỏ ra cuồng vọng chỉ để che giấu nội tâm tự ti cực độ của mình mà thôi…
Tôi thấy cuộc đàm phán sắp hỏng, bèn vội vàng nói với hắn: “Mày có thế giới tinh thần của mày, tao có cuộc sống bình thường của tao, mày rời khỏi cơ thể của bạn tao, thân thể tao để mày tùy ý sử dụng.” Bạch Kiện cười dữ tợn: “Những người đứng sau mày có vẻ không đồng ý lắm với quyết3định này của mày, bọn mày có cần thương lượng lại không?”
Tôi quay lại nhìn Đinh Nhất, thấy sắc mặt anh ta tái xanh nhìn chằm chằm Bạch Kiện, tôi vội nháy mắt ra hiệu, bảo anh ta xuống xe trước.
Nhưng Đinh Nhất bướng bỉnh không thèm để ý, nói thế nào cũng không được, không còn cách nào khác tôi đành quay lại giả tạo cười nói với Bạch Kiện: “Thân thể là của tao, tao nói được là được..
Nhưng tao nói cho mày biết, bỏ qua lần này sẽ không còn cơ hội đầu, bây giờ tao đang nghĩ như vậy nhưng chút nữa có thể tao sẽ đổi ý, cho nên nếu muốn thân thể tao thì mày quyết nhanh lên.”
Sau khi nói xong, tôi kéo Đinh Nhất xuống xe trước, dù sao không gian trên xe buýt cũng có hạn, cho nên vẫn phải kéo Bạch Kiện xuống chỗ đất trống trước đã
Bạch Kiện thấy tôi và Đinh Nhất đã xuống xe, hắn cũng không nghi ngờ gì đi theo sau xuống cùng chúng tôi.
Không ngờ Đinh Nhất vừa xuống xe, đã đẩy tôi sang một bên, lao vào động thủ với Bạch Kiện..
Với thân thủ của Đinh Nhất thì tôi cũng không lo lắng, nhưng dáng vẻ chết thảm của những đồng đội của Bạch Kiện vẫn còn hiển hiện rõ ràng trước mắt tôi, nếu Đinh Nhất không hạ tử thủ thì chắc chắn sẽ chịu thiệt, nhưng nếu anh ta hạ tử thủ thì thân thể của Bạch Kiện sẽ bị thương mất
Đây là kết quả mà tôi không muốn nhìn thấy nhất, khi ở trên xe tôi nói nhiều như vậy chính là vì không muốn chuyện này xảy ra
Nhưng không ngờ khi Đinh Nhất nghe tôi nói muốn đem thân thể của tôi cho tà thần, anh ta lại trực tiếp ra tay với đối phương, khiến kế hoạch của tôi rối loạn hết cả
Hai người bọn họ đánh nhau, động tác nhanh đến mức khiến tôi hoa cả mắt, dù tôi có lòng muốn ngăn lại, nhưng nhìn chiều nào chiều nay của họ đều là dồn đối thủ vào chỗ chết cả, nếu tùy tiện lao vào không khéo thành ruồi muỗi chịu chết.
Tôi quan sát một chốc, trong lòng bỗng thấy lạnh lẽo, vì tôi có thể nhận ra Bạch Kiện không xuất toàn lực, mỗi một đòn hắn đánh về phía Đinh Nhất đều để lại sơ hở
Tôi không tin thứ này lại nương tay với Đinh Nhất, hoặc là hắn cũng ngấp nghé thân thể của Đinh Nhất, hoặc là hắn chưa hoàn toàn khống chế được thân thể của Bạch Kiện…