Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1336: Đấu Giá



Thanh Nguyên Kiếm Quyết của Hàn Lập đã tu luyện đến cực đỉnh.

Những phép thần thông khác tuy uy lực rất lớn, nhưng sau khi luyện thành Nguyên Từ Thần Quang, là cùng với việc tu luyện nhiều hơn thì uy lực cũng được tăng lên đáng kể. Nhưng Phệ Linh Thiên Hỏa thần thông quảng đại, chính là dựa vào bản thân tiến hóa mà nâng cao được uy năng, không có cách nào khiến hắn tu luyện có tính chất thực sự trợ giúp cho bản thân.

Nhưng không có công pháp thích hợp để hướng dẫn cho việc tu luyện, tu sĩ chỉ sử dụng linh đơn, kết quả tự nhiên vì linh khí trong cơ thể quá nhiều dẫn đến bị tẩu hỏa nhập ma.

Nếu như Hàn Lập muốn khiến các tu sĩ tăng lên một bậc, bây giờ có hai con đường để đi.

Một là giống như các tu sĩ bình thường khác, đi tìm lại từ đầu một bộ công pháp đẳng cấp cao khác tiếp tục tu luyện.

Nhưng nửa đường đột nhiên chuyển sang tu luyện công pháp lạ khác, không thể thiếu việc tự tìm tòi lĩnh hội. Hơn nữa nếu một chút không cẩn thận, thì sẽ có thể tạo thành sự mâu thuẫn với công pháp vốn có, từ đó làm đảo lộn.

Một cách tu luyện khác, là sau khi Hàn Lập luyện tập cùng mọi người, mới biết được con đương mà hiếm có người nào biết đến.

Đó chính là pháp thể song tu, đi tìm ẩn số hoặc công pháp liên quan đến yêu tộc tu luyện.

Vì những ẩn số yêu tộc tương quan công pháp nếu một ngày tu luyện đến cao giới, cùng lúc cũng tăng cường cơ bắp,

Có điều công pháp này không chỉ hiếm thấy, mà còn khó tu luyện. Tu sỹ trong nhân tộc cũng có người chọn luyện bộ kinh này, nhưng chẳng mấy người thành công.

Nguyên nhân cơ bản là do tiềm lực của loài người, Trên tiên thiên không thể bì với pháp lực của yêu tộc, khi xác thịt tu luyện đến một trình độ nhân định, thì chỉ trừ người có thiên phú, nếu không sẽ không thể vào giới được nữa.

Nhưng nếu có thể tu luyện đến cảnh giới tuyệt đỉnh pháp thể song đặc, không chỉ sức mạnh làm người kinh hồn bạt vía, mà tần suất vượt qua được chướng ngại cũng cao hơn nhiều so với tu sỹ đồng giới luyện công pháp bình thường.

Điều này làm Hàn Lập khó mà chọn lựa được.

Nói cho cùng, hắn ta nắm trong tay một bộ công pháp pháp thể song tu, chính là bộ hô ứng với “Thác Thiên Ma Công” của Minh Vương Quyết. là một trong những công pháp của “Phạm Thánh Chân Phiến”

Hàn Lập đã chắc chắn được rằng, ba bộ công pháp này có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau.

Ba bộ công pháp đã có thể tách rời để tu luyện, mỗi bộ lại có thần thông riêng, thì cũng có thể hợp thành một bộ hoàn chỉnh, tu luyện tuần hoàn theo thứ tự được

Nếu chỉ nói về mặt tu luyện, những bộ phía sau mặc dù không có cơ sở ở phía trước, thật là uy lực không thể thể hiện được một hai phần trăm. Tu luyện từ đầu, thì có thể biến thành một bộ công pháp vô cùng mạnh mẽ, bộ công pháp này mặc dù có nguồn gốc từ một phép thuật ma quỷ hết sức lợi hại trong ma giới, nhưng trải qua phật tông, ma đạo của tộc người và sự thay đổi của không biết bao cao nhân của yêu tộc, đã trở nên hoàn toàn không giống với trước đó nữa, sức mạnh bơm vào người không còn là khí yêu ma, mà đã trở thành nguyên khí của trời.

Tham Khảo Thêm:  Chương 8

Mặc dù Hàn Lập đã nghiên cứu điều này, hắn thấy rằng sức mạnh của việc ghép ba bộ công pháp lại với nhau là rất đáng nể, nhưng trên thực tế, chưa có ai, đã từng tu luyện bộ công pháp mà hắn đang nắm trong tay.

Bởi lẽ, Minh Vương Quyết của phật tông và Thác Thiên Ma Công của ma đạo, khi tu hành, đáng lẽ ra là hai loại công pháp độc lập, nhưng Phạm Thánh Chân Phiến thượng công pháp được coi là công pháp truyền từ đời này sang đời khác của nhân giới yêu vương, hai bộ thiếu ở phía trước, có nghĩ ra cũng không giống với Minh Vương và Thác Thiên Ma Công.

Vì thế sau khi luyện xong bộ công pháp chắp vá này, sẽ gặp phải điều gì không khi tu luyện, có lẽ chỉ trời mới biết.

Nhưng cũng không nghi ngờ gì, bộ Phạm Thánh Chân Phiến công pháp này, tuyệt đối hay hơn so với những công pháp pháp thể song tu thông thường khác. Người đã tu luyện thành minh Vương Quyết ấy, chỉ dựa vào thân xác thôi mà đã thắng được tu sỹ nguyên anh, nếu luyện thành công hai bộ sau, sự lợi hại ấy không thể tưởng tượng được.

chỉ nói về việc tu luyện pháp lực và pháp thể, hai loại này mỗi loại đều có ưu khuyết riêng. Một loại thời kỳ đầu tiến triển khá nhanh, tu luyện khá dễ dàng, còn khá đáng tin, loại còn lại tu luyện khó khăn, có mạo hiểm nhất định, nhưng sau khi tu thành thì sức mạnh không gì địch được, hơn nữa tỷ lệ thành công của loại sau cao hơn loại trước.

Cứ thế, Hàn Lập do dự đến hôm nay, vẫn chưa đưa ra quyết định.

Nhưng hắn cứ muốn giữ lại công pháp cao giới của tu luyện đồ kính bình thường, trong thành thị cũng không tìm thấy người thích hợp nữa rồi. Không phái không có công pháp cao giai ra tay luyện hư kỳ, mà là sao khi đạt được nguyên tử thần quang và Phệ Linh Thiên Hỏa, những công pháp tầm thường khác không thể nào sánh được với hắn.

Vì thế hôm nay sau khi nghe bộ công pháp hợp thể còn sót lại của tu sỹ, hắn mới động lòng. Nếu như bộ công pháp ấy rất hợp với hắn, thì pháp thể song tu, bỏ đi cũng không có gì đáng tiếc.

Khi tư duy Hàn Lập đang không ngừng suy nghĩ, thì ông già họ Xích trên quầy bán đã một hơi lấy hết đơn được trong tay mười thiếu nữ cung đình, mua hết sạch với cái giá cao hơn giá sàn.

Sau khi mỗi đan được được bán đi, thì ngay lập tức sẽ được một nữ tu bưng hộp gấm, nhẹ nhàng đưa đơn dược đến phòng bay, sau đó hấp thụ linh thạch rồi lại trở về đài cao. Trong số đó hầu như đều giống với “Hoán tâm đan”, đan dược chỉ có hiệu lực với tu sỹ hóa thần giai đoạn đầu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 167

Đan dược giai đoạn giữa chỉ có hai loại, còn thời kỳ sau nữa thì chưa thấy loại nào.

Đây cũng không phải chuyện kỳ lạ! nếu như linh giới linh khí đậm đặc, có đủ các loại linh dược, nhưng những nguyên liệu mà đơn dược cấp hóa thần trở lên cần, phần lớn phải đến những chỗ hoang vu mới tìm thấy được, nếu là đồ nhân tạo, thì không phải thời gian tốn quá lâu, cũng rất khó tạo ra!

Cứ thế, đan dược cấp hóa thần trở lên trong tự nhiên rất khó tìm thấy, càng là đơn dược cao cấp, tỷ lệ luyện thành công càng thấp.

Đan dược giai đoạn sau cũng có cái luyện thành công, nhưng những người tu sỹ luyện thành công ấy đều giữ lại cho mình dung, có ai nỡ mang đi bán?

Đây cũng là ở thiên uyên thành, nơi mà các loại nguyên liệu hết sức phong phú, nếu như đan dược hóa thần thời kỳ đầu còn khó kiếm, thì đừng nói đến thời kỳ giữa nữa.

Đống đơn dược này nếu bán hết, dưới cái vẫy tay của lão già, những cô gái hai tay trống, bồng chốc lật giở bàn tay, rút một cái hộp gấm từ trong chiếc vòng tay chứa đồ ra.

Mở hộp, bên trong là các loại bình ngọc không giống nhau, vẫn là hình dáng đan dược nhưng đan được này không phải là linh dược được tu luyện đầy đủ, mà là để giải độc, trị thương.

Loại đơn dược này rõ ràng không được ưa chuộng như loại thứ nhất, mặc dù bán hết rồi, nhưng giá vẫn rẻ hơn nhiều so với loại 1.

Đan dược đã qua tinh luyện, với những người tu luyện, thì đều là càng nhiều càng tốt, nhưng loại linh dược dùng để trị thương này, chỉ cần chuẩn bị một chút là đủ dùng rồi. Vì thế cạnh tranh mua bán cũng không khốc liệt lắm.

Nhưng loạt đan dược này vừa được bày bán, khi 10 cô gái lấy ra những chiếc hộp được niêm phong kín mít, phòng khách có nét gì thất vọng, liền lập tức rộn rạo lên.

Sau khi bùa chú được gỡ ra, một bảo vật lung linh các loại màu sắc xuất hiện trước mặt mọi người, vừa có nét thường gặp của phi đao phi kiếm, nhưng cũng có nét cổ vật ấn, bài, gương vân vân.

Ông già áo trắng nắm lấy một chiếc hộp trong không trung, ngay lập tức một chiếc lệnh bài đồng màu xanh xuất hiện trong long bàn tay.

Chỉ thấy ông già vất lệnh bài vào không trung, hai tay bắt quyết, một chưởng đánh ngay vào lệnh bài.

Lệnh bài chuyển động từ từ, rồi đột nhiên ba luồng hư ảnh phát ra trên người nó biến thành ba con trăn lớn, phân thành ba màu, trắng, xanh, hồng quấn mình trong không trung, dữ tợn vô cùng! “Độc mang lệnh, dùng hồn của ba con cổ thú thuộc loài rắn làm nguyên liệu chủ yếu luyện thành, có thể giúp tinh phách hiện hình ứng địch, tam mang liên thủ tuyệt không kém tam vị nguyên anh hợp thủ, cứ cho là một món dị bảo khó tìm, giá khởi điểm hai trăm vạn linh thạch. Mỗi lần tăng giá, không ít hơn mười vạn!” Ông lão áo trắng miệng nói không ngừng, rõng rạc giới thiệu lai lịch cùng sức mạnh của lệnh bài.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Hai trăm vạn!” Tuy có ba tên vô anh tu sĩ giúp sức, trong mắt một hóa thần tu sĩ không là gì, nhưng nếu dùng trong lúc quan trọng, vẫn có thể thắng lợi khi tranh đấu, lập tức có vị tu sĩ thấy hứng thú nói giá!

“Hai trăm hai mươi vạn” Không khí đang có chút trầm xuống, chợt có người cũng thích bảo bối nọ, bắt đầu ra giá.

Hai trăm ba mươi vạn từng món bảo vật bị bán đi, sau hai lần tăng giá, cuối cùng món đồ quý nhất là linh bảo khố cấp tuyệt đỉnh, giá cả đẩy lên mức khiến con người ta khó tin.

Tuy chỉ là linh bảo cấp thấp, nhưng đến cả tu sĩ tầng luyện hư cũng ra giá để có được.

Mỗi linh bảo đều có thể khiến người ta muốn có được mà trả giá cao hơn nữa. Xem ra, bảo vật hay được đem ra đấu giá, quá bán đều là ở cấp này mà thôi.

Nhưng cũng có những tu sĩ luyện hư vẫn thờ ơ lạnh nhạt, không có đến một lần ra giá, rõ ràng là nhắm vào ba bảo vật cuối cùng.

Mặc dù đều gọi là linh bảo, nhưng so sánh giữa linh bảo phổ thông và hỗn độn vạn linh thông thiên linh bảo, khác nhau lại một trời một vực, hế là tự trì nhất phách chi lực, hiển nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Tất cả những điều này, Hàn Lập đều chưa hề tham dự vào, vẫn ngồi yên lặng trong thạch thất.

Nhưng khi đến lượt đấu giá của các loại chân hi tài liệu cùng bí tịch công pháp, y mới chấn tỉnh tinh thần, bắt đầu để ý.

Từng loại linh dược và từng quyển bí tịch công pháp nhanh chóng được bán đi.

Khi ông lão áo trắng mở miệng nói “Chân Thiềm Linh Huyết”, sắc mặt Hàn Lập cuối cùng cũng tươi tắn hẳn lên.

Mục đích mà y tham gia lần đấu giá này hiển nhiên là vì vật này.

Nhưng khi ông lão áo trắng hét giá thấp một trăm năm mươi vạn linh thạch, khóe miệng Hàn Lập có chút co lại.

Đây chắc chắn là giá thấp nhất của linh dược trong số những linh dược sắp được bán tới đấy rồi.

Hàn Lập hơi do dự, chưa nghĩ thông suốt nên mất bao nhiêu linh thạch mới có thể mua được bình linh dịch kia, bỗng nhiên có một tiếng ra giá từ trong một căn phòng lơ lửng giữa không trung, làm y không khỏi trầm tư

“Ba trăm vạn linh thạch” Một giọng nói lười biếng, phát ra từ một góc hẻo lánh của căn phòng

Những tu sĩ khác đang muốn ra giá, nhất thời im lặng, kinh ngạc nhìn về phía xa.

Chỉ tiếc trong căn phòng bay đều có cấm chế tồn tại, hiển nhiên không thể nhìn thấy gì.

Chân Thiềm Linh Huyết là nguyên liệu bắt buộc để luyện thành chân thiềm dịch, nhưng cái giá ba trăm vạn, thực là vượt quá giới hạn ra giá của đại bộ phận người ở đó.

Trong một thoáng, cả đại sảnh rơi vào im lặng

Hàn Lập cũng chau mày, nhìn về phía bình linh huyết mà ông lão áo trắng cầm trong tay ở chỗ bàn đấu giá, thần sắc trầm tư.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.