Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1337: Chân Linh Lân Phiến



Giá trị của ba trăm vạn viên linh thạch, Hàn Lập đột nhiên lấy ra. Nhưng chỉ vì Chân Thiềm Linh Huyết, thì không hề có lời một chút nào.

Cho dù hắn có linh thảo có thể thương lượng đổi lấy linh thạch, nhưng phải cẩn thận, tuyệt đối không được trong một thời gian ngắn bán ra quá nhiều loại linh thảo mấy nghìn năm quý hiếm này.

Nếu không, sẽ có một ngày bị người khác phát hiện. Thực sự sẽ có hậu quả khó lường!

Xem lúc nãy ý của những người đưa ra giá, dường như nhất đinh sẽ lấy được Chân Thiềm Linh Huyết. Nó quả thực được bán với giá ba trăm vạn, cũng có thể không mua về, nhưng ngược lại sẽ khiến người khác chú ý.

Hơn nữa đối với Hàn Lập mà nói, một chút linh huyết chỉ đủ để làm quen quá trình luyện chế Chân Thiềm Dịch mà thôi. Căn bản không có cách nào thực sự luyện chế ra được linh dược.

Sau khi hắn suy nghĩ kỹ càng, khuôn mặt biến sắc nhưng cuối cùng lại không đưa ra giá. Hàn Lập không đưa ra giá, không có nghĩa người khác từ bỏ nó.

Kết quả sau một lát im lặng, khi có nhiều người đưa ra giá liên tiếp, đám người đó rõ ràng đều là tu sĩ của Hóa Thần hậu kì, cần phải có Chân Thiềm Dịch thì mới tu luyện được. Những tu sĩ bình thường tuyệt đối không đưa ra giá cao như vậy.

Kết quả trong sự cạnh tranh rất quyết liệt của rất nhiều người, Chân Thiềm Linh Huyết vì giá 4 trăm vạn cao bất thường, đã bị người đầu tiên đưa ra giá mua rồi.

Với giá cao như thế, thu hút không ít tu sĩ, cứ xem đi xem lại ngôi nhà bằng đá mà người ấy đang ở, đã dần dần bí mật đầu cơ với thân phận của đối phương. Nhưng bỗng nhiên không có một chút thu hoạch nào.

Những đồ vật tiếp theo, cũng rất quý hiếm, là những thứ được các tu sĩ luyện chế từ các đơn dược cần thiết, dù người mua càng hiếm hoi, nhưng giá cả quá cao vẫn khiến người ta sửng sốt.

Trong đó một loại quả dại màu tím hàng vạn năm, đã được bán với giá trên trời.

Khiến cho những tu sĩ lần đầu tham gia những cuộc bán đấu giá kiểu này hồn bay phách lạc.

Chỉ cần những nguyên liệu đáng kinh ngạc, nếu những thành phần của đơn dược hữu dụng đối với luyện hư tu sĩ, chẳng phải là một cái giá đến nghĩ cũng không dám nghĩ đến hay sao.

Không lâu sau, tài liệu bí tịch chờ vật phẩm được bán hết, người đàn ông mặc đồ trắng bị bắt, đứng phía sau cái chết của mười nữ tu, lần lượt tham gia vào cuộc bán đấu giá. Cùng lúc đó, từ dưới sân khấu ba tu sĩ trang phục khác nhau đi lên. Một người phụ nữ mặc chiếc váy xanh phục trang người thái, một người lớn tuổi có khuôn mặt hồng quang, và một nho sinh trung niên diện mạo nho nhã. Vừa nhìn ba người họ, những tu sĩ trong căn phòng xì xào.

Hàn Lập vội vàng nghe thấy lời nói của “Giám định sư”, bỗng nhiên hiểu rằng ba người này hóa ra là xích họ lão giả vừa bắt đầu theo như lời của tam đại giám định sư.

Ba nhân tu không cao bằng người đàn ông áo trắng đó, chỉ là Hóa Thần sơ kỳ, nhưng mỗi người đều có thần thái phi phàm, hơn nưã có thể dẫn đến sự xôn xao của đám tu sĩ trong sảnh, hiển nhiên cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ

Tham Khảo Thêm:  Chương 433: Chương 433

Ngay lúc Hàn Lập đang nghĩ đến một người nào đó, người đàn ông áo trắng vừa nhìn thấy ba người đài loan, tiến lên nói vài câu khách khí, đã trở lại nói với đám tu sĩ: “Các vị, chính là ba vật báu của cuộc đấu giá lần này, chúng đã lần lượt được người tần đạo đến mang theo bên mình. Loại thứ nhất là đến từ man hoang, ba miếng lân phiến Chân Linh Mặc Kì Lân, có thể dùng để luyện chế thủy chân linh đan, vừa có thể làm nguyên liệu đắt nhất để luyện chế thủy thuộc tính linh. Dùng những nguyện liệu luyện chế linh bảo, có nhất định một vài tễ thân lẫn lộn trong vạn linh bảo. nhưng chế luyện ra chân linh đơn, sau khi ăn một viên, có thể khiến một tu sĩ hóa thần sơ kì, tiến vào trung kỳ cảnh giới. đương nhiên bất luận là luyện chế linh bảo hay là quỳ thủy chân linh đơn, cho dù tìm được sự tồn tại tống sư cấp, tỉ lệ thành công cung sẽ không cao lắm. nhưng nếu vị đạo hữu nào thực sự mua được đồ vật này, và định luyện chế bảo linh lão phu đạo có thể luyện chế giúp nhũng vị đạo hữu này mà không tính công. Ha ha… Đây cũng là một chút tâm tư của lão phu” Người đàn ông áo trắng mỉm cười nói ra những câu trên, liền lùi về phía sau ba người.

Đám đạo sĩ trong nhị phi thiên ốc vừa nghe thấy “Mặc Kì Lân Lân Phiến” dường như phần lớn đều hít thở thật sâu, ngóng lên hỗ đại giám đinh sư trên đài đấu giá, tất cả đều đứng dậy. Những thân gia rất giàu có, bắt đầu điên cuồng hẳn lên.

Xem ra họ chờ đợi một lần, thực sự làm đúng rồi. bất kể hai loại đồ vật phía sau, chính là Mặc Kỳ Lân Chân Linh Lân Phiến, đủ đáng giá khiến họ vung tay mua.

Nhưng, đa phần trong số họ đều là chủ ý Quỳ Thủy Chân Linh Đơn, muốn dùng luyện khí e rằng mười phần không đủ một phần.

Nhưng những người trưởng thành, dường như đều là tu sĩ tu luyện thủy thuộc tính công pháp.

Hàn Lập nghe thấy cái tên quỳ thủy chân linh đơn, đồng thời trong lòng thấy rung động.

Thiên Linh Đơn có thể trong một đêm khiến tu sĩ tiến cấp, đúng là hắn mơ tưởng đến, hiện tại có cơ hội có thể đạt được, hắn dường như một lúc sau đã quyết định, nói gì cũng phải lấy được ba miếng Mặc Kì Lân Phiến. Cho dù vì thế mà phải mạo hiểm, cũng đáng. Ánh mắt Hàn Lập sáng lên, thần sắc hoàn toàn biến đổi.

Lúc đó, người phụ nữ trung tuổi trong tam đại giám định sư bước lên một bước, một tay đang giữ vật vòng tay lên đánh một cái, hiện ra một cái hộp ngọc trong suốt lớn, ký hiệu phía trên động đậy, tản ra một cố bạch thang thang quang hà, vừa nhìn đã thấy không phải là một vật tầm thường. người cũng không cần người đàn ông áo bào trắng giới thiệu gì, một ngón tay đã ở trên chiếc hộp, sau một tiếng “bịch”, nắp hộp tự động mở ra, tiếp theo vài tiếng “vù vù”, ba con chim phát sáng bay ra. Bay thẳng đến trời cao. Nhưng người phụ nữ trung niên dường như sớm đã chuẩn bị trước, một tay sớm đã nhẹ nhàng hướng lên trời bắt lấy, lập tức một lực vô hình hiện lên, một lúc đã đem ba con chim tụ lại, đột nhiên kéo xuống dưới, ba con chim phát sáng trong một vòng tròn, chính là lòng bàn tay.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Nữ tử lấy hai trong đó bỏ lại vào hộp ngọc, lại dùng một loại cấm chế phụ trợ! Sau đó mới dùng ngón tay mang theo một lân phiến còn thừa, hướng đến đám tu sĩ biểu diễn một chút, miệng thì lo lắng nói:

“Mọi người đều biết, Mặc Kì Lân là thủy thuộc tính chân linh của trời sanh, bỏ lân phiến ra là tài nguyên thủy thuộc tính đắt nhất trên thế gian, đối với việc lấy công pháp của thủy thuộc tính là chủ yếu của đạo hữu mà nói, cũng là sử dụng lớn nhất. nhưng, nếu là kiểm nghiệm thật giả của lân phiến, lại chỉ có hai phương pháp. một là lân phiến tuy là bóc ra, nhưng ẩn chứa thủy linh lực khiến người ta kinh ngạc, cho dù không cần ngày kia luyện chế, bản thân cũng đủ để so với giá đỉnh của thủy thuộc tính dị bảo” Người phụ nữ trung niên vừa nói hết câu, lập tức điên cuồng lấy linh lực hướng vào lân phiến trong tay.

Lập tức lam oánh linh quang sáng ngời, mặt ngoài lân phiến bỗng nhiên nở ra một bông hoa sen màu xanh lam sáng, trong suốt chói mắt, giống như sự lộng lẫy của kim cương.

Người phụ nữ trung niên nghĩ một lúc, bông hoa sen chầm chầm chuyển động, hình dạng lì quặc, trong ánh sáng màu xanh đậm, biến thành hình bằng cái đầu.

Nhưng dưới sự dao động của bông hoa sen, vô số điểm sáng màu xanh lam phát ra bốn phía, nồng nặc mùi thủy linh khí một cách kì lạ, trong nháy máy đã lan ra khắp cả đại sảnh.

Trong căn phòng Hàn Lập, ánh mắt nhấp nháy một chút, bàn tay vừa nhấc lên, năm ngón tay hợp lại, một điểm sáng màu xanh rơi vào giữa, nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu. Hai ngày Hàn Lập không xuất hiện, cảm thấy một chút lạnh lẽo, tốc độ từ bàn tay truyền đến toàn thân. Khi hắn mở to đôi mắt lần nữa, trong mắt đã tỏ rõ vẻ hài lòng!

Đích thực là thủy linh lực thuần khiết đến kì lạ, có thể phát ra uy năng như vậy, xem ra quả chân là chân linh linh phiến của mặc kì lân rồi.

Không chỉ Hàn Lập, những tu sĩ còn lại cảm nhận được trong điểm sáng màu xanh ấy ẩn chứa linh lực thuần khiết, trong lòng dường như đã có bảy, tám phần tin.

Trong giờ phút này cổ tay người phụ nữ rung lên, trên tay miệt phiến lộ ra một tiếng “phụp” của bông hoa sen màu xanh, sự vỡ tan tự động biến mất. khắp đại sảnh là màu xanh sáng, trong phút chốc, không gian biến mất. người phụ nữ lại mở miệng thản nhiên nói:

“Những loại chân linh tồn tại trong thiên hạ, kì lân lân phiến cứng rắn không có ở chân long dưới loại chân linh lớn nhất. Tuy sau khi bóc ra, trình độ linh phiến cứng sẽ giảm đi hơn một nửa, nhưng công kích bình thường muốn nghĩ muốn phá hủy nó, vẫn là chuyện của si tâm vọng tưởng” Người phụ nữ trung niên nói như vậy, lân phiến ở trong tay ném hướng vào không trung.

Tham Khảo Thêm:  Chương 47: Núi biển giao nhau, vĩnh viễn không gặp lại

Trong không trung xuất hiện một bầy chim tiên, cũng không thấy nhúc nhích.

Đúng lúc đó, ánh sáng của vàng trên tay người phụ nữ lóe sáng, chợt hiện lên một cái búa lớn,ánh sáng kim quang sáng chói, khí lạnh ghê người.

Sắc mặt của người phụ nữ đõ trầm xuống, dưới một chiếc búa vàng, hóa thành ánh sáng vàng bay vào không trung, đối với phần linh phiến kia, chỉ chuyển một cái là rơi xuống. sau một tiếng nổ vang lên “đùng”, mặt ngoài túi phiến chợt lóe lên, bỗng nhiên lấy đầu búa sắc nhọn lạ thường bắn ngược trở lại, với bộ dạng không một chút tổn hao gì. Người phụ nữ trung niên không thèm để ý đến việc này, trong miệng lại tiếp tục lảm bẩm vài từ.

Một tiếng gào thét của hỏa trụ màu xanh trong không trung phía dưới lân phiến cất lên, một lúc sau lại bị cuốn vào trong đó, hoàn toàn bao phủ rồi, “tam sắc thanh kiếp hỏa” mấy tiếng hô trong đại sảnh vọng ra, khiến không ít sắc mặt tu sĩ hiện lên sự vô cùng hâm mộ.

Nhưng khi người phụ nữ đó bấm tay, sau khi lấy ngọn lửa đó bị xua tan, linh phiến lưu lại trong không trung tỏa ra ánh sáng rực rỡ, vẫn tỏ ra bộ dạng bình an vô sự.

Theo sau người phụ nữ đó, vừa làm phát ra sét đánh, đóng băng, những loại công kích thuộc thủ đoạn, cùng những lợi nhuận lớn bất thường, lại đối với miếng lân phiến không hề có hiệu quả.

Người phụ nữ cuối cùng dùng một loại bảo vật ma đạo thả vào một đoàn huyết vụ, cũng không có cách nào sau khi ăn mòn tú phiến, rốt cục không thể dừng kiểm tra.

Nàng nâng tay lên, dùng chiêu miếng kì lân chân phiến, một lần nữa bỏ vào trong hộp ngọc, dùng phù lê phong ấn. sau đó một tay nâng hộp ngọc lên, lui ra phía sau vài bước, thản nhiên bắt đầu bất động trở lại.

Lúc đó, lão giả áo bào trắng lại bước đến trước đài lần nữa, sau khi hướng về phía đám tu sĩ, nói mấy câu ngắn gọn:

“Chân linh mặc kỳ lân lân phiến tam miếng, giá thấp nhất của linh thạch là một500 vạn, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một trăm vạn, bây giờ bắt đầu ra giá!

1.700 vạn

1.800 vạn

2.000 vạn linh thạch”

Giá cả của lân phiến, vừa bắt đầu đã là một hai trăm vạn tăng lên một cách điên cuồng. Khiến cho không ít tu sĩ lần đầu tiền đến với tham gia cuộc đấu giá chí bảo này, nét mặt đều đã thay đổi, trong nháy mắt đã hoàn toàn mất đi ý tranh đoạt.

Hàn Lập mặc dù sắc mặt không đổi, nhưng trong ánh mắt cũng lộ ra một sự ngoài ý muốn, thật không ngờ đã đến phút cuối cùng của cuộc đấu giá, vẫn còn những tu sĩ như vậy.

Nhưng, hắn vẫn chưa vội vã ra giá, mà vẫn lạnh lùng nhìn lên sân khấu của đài đấu giá, những chữ số thiên văn dọc theo đường đi rất rõ ràng, chốc chốc nhấp nhấp đôi môi đã khô mà thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.