Sau Khi Chị Của Nam Chính Trọng Sinh

Chương 24: Tưởng Thiên căng thẳng



Tưởng Thiên nhìn cánh môi của Thẩm Tích Nhược, tiếc nuối, cánh môi kia gần ngay trước mắt nhưng nàng vẫn không dám làm gì đành gặm mặt của Thẩm Tích Nhược.
Thẩm Tích Nhược bị đau, kêu lên: “Ai da…..”
Tưởng Thiên nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn thấy dấu răng của mình trên gò má của Thẩm Tích Nhược.
Trông rất buồn cười khiến nàng nhìn thấy không nhịn được khoái chí cười lên.
“Hahaha…… em xin lỗi em xin lỗi, em lỡ cắn chị bị thương, hahaha….”
Tưởng Thiên cười ngả nghiêng, nàng đứng thẳng, đưa tay đỡ Thẩm Tích Nhược.
Thẩm Tích Nhược cầm tay nàng đứng lên, sờ mặt mình, cô cũng cảm thấy buồn cười, sau đó như chưa đã thèm.
Cô chỉ chỉ lên mặt Tưởng Thiên.
Lúc này Tưởng Thiên hồi thần mới ý thức được mình vừa làm gì.
Không ngờ mình dám làm vậy với Thẩm tổng siêu đáng sợ này! Nào là đè lên sô pha! Nào là cắn má người ta!
Chuyện này nếu nói cho người khác nghe chắc chắn sẽ dọa họ phát khiếp dù là nhân viên của Thẩm tổng hay bạn bè của cô như Chúc Ngư và Lý Hồng.
Nhưng nghĩ kỹ lại nàng vẫn thấy rất kiêu ngạo.
Chuyện người khác không dám làm mình dám, người khác không dám chạm vào Thẩm tổng, mình dám chạm vào. Chị cũng chỉ cho mỗi mình chạm vào, hihi.
Nghĩ vậy, Tưởng Thiên ngây ngốc cười với Thẩm Tích Nhược: “Sao vậy chị?”
Thẩm Tích Nhược: “Môi em bị bong da?”
Tưởng Thiên sờ môi thấy máu, lúc này mới cảm giác môi mình rát không thôi.
“A! Hình như bị răng cắn trúng……”
Biểu cảm của Thẩm Tích Nhược khó nói hết một lời, cuối cùng chỉ hơi mỉm cười nói: “Đây là hậu quả của việc trêu chọc bé cong…. cong?”
Thẩm Tích Nhược vẫn chưa quá quen với những từ trong giới, trong lúc nhất thời không thể nói thuận miệng, không khí trong phòng bỗng chốc kỳ quái.
“Là cong! Không phải cong cong, hơn kém một chữ thôi nhưng nghĩa đã rất khác đó!”
Tưởng Thiên vừa bực vừa xấu hổ quát.
Lúc này Tưởng Thiên không chỉ miệng đau mà cả mặt cũng đau.
Ai mà nghĩ đến tình cảnh như này? Rõ ràng nàng muốn hung hăng hôn Thẩm Tích Nhược một phen, kết quả không chỉ làm mình bị thương còn tổn hại uy phong của bé cong!
Nhưng vì sao khi đối mặt với Thẩm Tích Nhược, bản thân lại không dám hôn thật….
Cũng phải trách do ban nãy mình bị Thẩm Tích Nhược hôn khiến thần hồn điên đảo dẫn đến mọi chuyện như vậy.
Thẩm Tích Nhược cười khanh khách, thật ra cô có chút hồi hộp nhưng nghĩ rồi vẫn nói: “Em nghĩ kỹ lại xem, nếu chị ghét bỏ em sao có thể lần đầu tiên gặp đã cùng em….. hửm?”
Tưởng Thiên đương nhiên biết Thẩm Tích Nhược không chê mình nhưng tối nay có lẽ vì phấn khởi khi thẳng thắn nên có rất nhiều cảm xúc mà nàng không rõ.
Ban đầu là thấp thỏm, phiền muộn sau đó thì hoảng loạn, thẹn thùng khiến hành vi và ngôn ngữ của nàng trở nên quái dị.
Nàng không ngừng hỏi Thẩm Tích Nhược lẽ nào không phải đang gặng hỏi bản thân mình sao?
Tưởng Thiên biết mình có vài vấn đề mà những vấn đề ấy như tập trung bạo phát vào tối nay.
May mắn Thẩm Tích Nhược vẫn luôn dịu dàng, săn sóc nàng, quả thực là bạn thân kiểu mẫu mà.
Tưởng Thiên nhận sai với Thẩm Tích Nhược: “Em xin lỗi, lúc trước là em hiểu lầm chị, mong chị đừng để trong lòng.”
Thẩm Tích Nhược vỗ tay, bảo nàng ngồi cạnh mình: “Em lại đây ngồi, chúng ta tiếp tục xem TV.”
Tưởng Thiên ngơ ngác ngồi xuống, nhìn TV thật lâu nhưng một cảnh cũng không xem vào.
Trong đầu nàng lúc này đều là Thẩm Tích Nhược.
Mùi hương cơ thể của Thẩm Tích Nhược cứ như có như không bay đến khiến nàng sắp điên lên vì không thể không chú ý.
Tưởng Thiên không chịu nổi nữa, nàng bật dậy, cứng đờ nói: “Em, em đi vệ sinh!”
Nàng chạy như bay vào nhà vệ sinh, mở miệng thở dốc nhìn mình trong gương.
Chỉ thấy khuôn mặt đang đỏ ửng, cánh môi có dấu vết bong da, đôi mắt sáng như hai bóng đèn lớn.
Trời ạ, với dáng vẻ này mà mình còn giả vờ bình tĩnh ngồi cạnh Thẩm Tich Nhược?
Thẩm Tích Nhược chắc chắn đã phát hiện mình bất thường! Mất mặt quá đi!
Tưởng Thiên hất nước lên mặt, hy vọng nhiệt độ trên mặt sẽ giảm xuống.
Thật vất vả mới giảm nhiệt được, sau khi tắm xong, mặt nàng lại hồng lên.
Tưởng Thiên mặc áo tắm dài, hít sâu nhiều lần, sau đó mới kéo cửa ra.
Thẩm Tích Nhược đứng ở cửa, cười với nàng: “Chị còn tưởng em ngã ở đâu rồi.”
Tưởng Thiên kéo chặt cổ áo, “bùm”, mặt đỏ lên: “Em, em đi tắm….”
Thẩm Tích Nhược cố ý nhìn từ trên xuống dưới, nói: “Ừ, chị thấy.”
Tưởng Thiên lúng túng cúi đầu, nắm chặt cổ áo, bước ra ngoài.
Kết quả vừa đi đã bước vào lòng Thẩm Tích Nhược.
Thẩm Tích Nhược mở rộng vòng tay, vòng qua cổ nàng như ôm lấy nàng. Thời gian không dài chỉ vài giây đã buông ra sau đó cô vào nhà vệ sinh.
Tưởng Thiên ngơ ngác đứng tại chỗ, chỉ cảm thấy hương thơm ấm áp quanh mình khiến cả người nàng hơi mềm.
Phía sau là tiếng đóng cửa nhà vệ sinh, Tưởng Thiên nghe thấy giật mình, lập tức chạy vào phòng ngủ, đóng cửa lại chạy như bay lên giường.
Nàng liên tục lăn vài vòng trên giường, mặt chôn trong gối, thầm hét lớn.
Mình đang bị gì vậy!
Tưởng Thiên cũng không dám nghĩ đến khả năng kia, chỉ đành chôn đầu vào gối, dùng gối chặn đi giọng nói của mình, không để nó lọt ra ngoài.
Ban đêm cứ vậy trôi qua, sáng hôm sau Tưởng Thiên trở về ký túc xá của trường.
Nàng nói với Thẩm Tích Nhược rằng muốn dọn đồ và chụp ảnh tốt nghiệp, nàng sẽ phải ở ký túc xá một thời gian, sau đó bản thân sẽ thuê nhà bên ngoài không thể ở mãi nhà Thẩm Tích Nhược được.
Thẩm Tích Nhược cũng không phản đối.
Nhưng không bao lâu sau Tưởng Thiên phát hiện, Lý Hồng thuê nhà cho mình là trong tiểu khu của Thẩm Tích Nhược.
Với lý do hoa mỹ rằng: “Tiểu khu này trị an tốt nhất thành phố A, hơn nữa có không ít minh tinh tai to mặt lớn ở, có thể mở rộng nhân mạch.”
Tưởng Thiên tuyệt đối không tin Thẩm Tích Nhược không nhúng tay vào nhưng nàng cũng chỉ là một tiểu minh tinh, đương nhiên phải nghe sự sắp xếp của công ty quản lý.
Trong lúc Tưởng Thiên xử lý chuyện vặt vãnh trong trường, bộ phim “Thân Mật của Em” được phát sóng.
Trong một đêm, các bình luận, tin tức về phim lũ lượt xuất hiện khắp các trang mạng, mọi người thảo luận, chia sẻ, trêu đùa khắp nơi.
Bộ phim theo phong cách ngọt ngược vừa đủ, cốt truyện cẩu huyết nhưng đầy kích thích, còn có không ít lời kịch và nội dung mới lạ, đã nhanh chóng hấp dẫn rất nhiều người xem.
Đề tài trong phim được thảo luận phần lớn liên quan đến nữ chính.
“Tôi vốn vào xem phim để thoải mái mắng nữ chính bạch liên hoa thanh thuần kia, kết quả, một hơi xem đến tập mới nhất, hay quá!”
“Sao nữ chính lại đỉnh vậy? Trước khi xem tôi cứ đinh ninh rằng đây là dạng sinh viên ngây thơ dựa vào đại gia thượng vị, sau khi xem xong, tôi cảm thấy vì sao diễn xuất của cô ấy có thể tự nhiên như vậy? Mặc kệ có dựa vào đại gia hay không nhưng thật sự có thực lực.”
“Hơn nữa, nữ chính có vài cảnh nam chính còn hơi không theo kịp cô ấy, mong fans nam chính đừng mắng tôi!”
Vì được thảo luận nhiều, Tưởng Thiên lập tức trở thành người nổi tiếng trong trường, đi trong trường luôn có người xin chữ ký, mỗi lần như vậy nàng luôn cười tủm tỉm, ký tên.
Cả trong ký túc xá của các nàng, có một bạn cùng lớp của Tưởng Thiên, rất xinh đẹp nhưng trong cuộc thi bình chọn hoa khôi của trường đã bại bởi Tưởng Thiên, đứng vị trí thứ hai, vì thế đến nay vẫn luôn có thành kiến với Tưởng Thiên.
Bạn học này đi vào ký túc của Tưởng Thiên, quái gở nói muốn mua nệm của nàng, sau đó trực tiếp hỏi khi đóng phim, Tưởng Thiên có từng cùng Trương Thừa làm gì không.
Tưởng Thiên mặc kệ nàng, ngồi trên giường chuyên tâm bấm bàn phím.
Bạn học thấy vậy tung chiêu cuối: “À đúng rồi, hiện tại ở đâu cũng đồn cô có kim chủ, là ánh mắt của ai tốt vậy có thể bắt được hoa khôi trường ta? Phim này hẳn là tài nguyên của kim chủ của cô nhỉ?”
Tưởng Thiên lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn nàng: “Tôi không có kim chủ, bộ phim này là tôi dựa vào thực lực có được, cảm ơn.”
Bạn học này muốn nói tiếp, đã thấy Tưởng Thiên bấm nút Enter, ngồi trên giường từ trên cao nhìn xuống: “Còn cụ thể thế nào, tôi vừa đăng Weibo, cô có thể vào xem.”
Bạn học lập tức lấy điện thoại vào Weibo, xem tin mới nhất của Tưởng Thiên.
Nàng không nhìn kỹ, chỉ lướt sơ qua thấy tiêu đề được đóng khung: “Bài viết này nói lại toàn bộ quá trình Thẩm Tích Chu chạy đến nhà của tôi, quấy rầy tôi.”
Weibo viết vô cùng tỉ mỉ kể lại mọi chuyện, vào một ngày giữa trưa nọ, Thẩm Tích Chu cố ý gõ cửa nhà Tưởng Thiên, thậm chí còn muốn phá cửa vào nhưng bị Tưởng Thiên tự vệ đuổi đi.
Tưởng Thiên trịnh trọng thanh minh trong Weibo, bản thân và Thẩm Tích Chu chỉ gặp nhau vài lần, mỗi lần gặp mặt nếu không động tay động chân với mình, Thẩm Tích Chu sẽ có những lời nói quấy rầy, những tin đồn về quan hệ của hai người cũng là giả, trên thực tế nàng vô cùng ghét người này.
Nàng đăng một đoạn video ngắn từ camera của tiểu khu cùng với poster nhìn Thẩm Tích Chu như thành phần nguy hiểm.
Bạn học của nàng nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ.
Nữ minh tinh dám nói vậy về kim chủ của mình? Sao thế được?
Vậy chỉ có thể có một khả năng, người này tuyệt đối không phải kim chủ của nàng.
Tưởng Thiên cười hỏi nàng: “Sao, có cần tôi giới thiệu Thẩm Tích Chu cho cô không? Cô hợp với anh ta lắm đấy.”
Tưởng Thiên có lời chưa nói chính là bá tổng bạo lực đầu óc không bình thường phối với kỹ nữ khí chất trà xanh vô cùng hợp.
Làm bạn học tức giận không thôi, Tưởng Thiên cầm máy tính lướt Weibo, chỉ thấy vô số bình luận phía dưới.
“Mẹ ơi! Ngoài trừ cảm thán tôi chẳng biết nói gì cat! Đây có phải là chim hoàng yến phản cáo kim chủ quấy rầy tình dục không?”
“Thật sự, chỉ cần tôi sống đủ lâu thì cái gì cũng có thể thấy, lúc sống còn có thể nhìn thấy cảnh thái tử Thẩm thị Thẩm Tích Chu chạy đến nhà người ta hung hăng phá cửa? Mặc kệ quan hệ của hai người này là gì nhưng như vậy rất không đàn ông.”
“Tưởng Thiên, cô đỉnh lắm! Tôi theo cô! Các cô gái bây giờ không dám lên tiếng nhiều đặc biệt là nữ minh tinh, cách làm của cô thật sự rất lợi hại!”
“Nhưng mà sao Thẩm Tích Chu lại chạy đến dây dưa với một cô gái? Trước kia tôi còn cảm thấy anh ta tuấn tú lắm nhưng nhìn cảnh anh ta phá cửa khiến tôi muốn lạnh sống lưng luôn.”
Tưởng Thiên rất hài lòng với hướng đi của dư luận.
Nhưng vào lúc này, lại có một đề tài xuất hiện: “Tuy rằng làm mờ nhưng tôi nhận ra tiểu khu này….. hình như có nhà của Thẩm Tích Nhược? Dì họ của tôi cũng ở đó cũng nói với tôi về việc này.”
“Các cô gái thân thiết ở chung một chỗ rất bình thường mà, xem ra quan hệ của Tưởng Thiên và Thẩm Tích Nhược rất tốt, vậy càng chắc chắn cô ấy không cần làm chim hoàng yến của người khác.”
“Tôi ngửi thấy mùi cp đâu đây! Có ai giống tôi không? Nữ tổng tài bá đạo cao lãnh X nữ minh tinh đáng yêu thanh thuần, được lắm nha!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 28

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.