Ông Diêu là bảo vệ đã nhiều năm ở tiểu khu cao cấp Trăn Chí Gia Viên, ông cũng là một nhân viên đáng tin cậy.
Sáng hôm nay là ngày ông Diêu trực ban, khi vào phòng bảo vệ, ông đã thấy nhiều người cầm camera đứng ở cửa tiểu khu đang nhìn xung quanh.
Còn có vài người như phóng viên cầm microphone đang nói chuyện với camera.
Ông Diêu chắp tay sau lưng ra khỏi phòng bảo vệ, không nghe rõ họ đang nói gì, chỉ nghe vài từ: “Đây là đài tin tức, hiện tại chúng tôi đang đứng trước cửa tiểu khu về vụ gièm pha hào môn Thẩm thị….. đã cưỡng bách bất thành….”
Ông Diêu giật mình sợ hãi, cái gì vậy! Chiều qua khi tan tầm, mình vẫn không hề nghe về vụ án nào mà! Nếu tiểu khu xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ nhân viên bảo vệ!
Ông đi đến sau một phóng viên nam đang nói chuyện, nhỏ giọng hỏi: “Đồng chí, xin hỏi cậu đang làm gì ở đây?”
Nam phóng viên đáp: “Chuyện lần này có thể ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của tập đoàn Thẩm thị….. Hửm? Chú, bọn con đang ghi hình!”
Ông Diêu: “Các cậu đang quay cái gì?”
Nam phóng viên quay đầu thấy ông Diêu mặc đồ bảo vệ, nhanh chóng muốn trốn thì bị ông bắt lại.
Ông nghiêm túc nói: “Bịa đặt sẽ bị bắt! Tiểu khu của chúng tôi không có bất kỳ vụ án nào, các người đứng vây quanh ở đây làm gì, nhiễu loạn trị an của tiểu khu!”
Đám phóng viên nghe thấy không những không bị dọa còn hùng dũng bước đến.
“Chú ơi, chú có từng gặp qua người này không?”
“Đây là chuyện xảy ra đầu tháng này, chú có nhớ không?”
Ông Diêu: “Hửm?”
Sau đó, ông bị một đám phóng viên chặn ở trước cửa phòng bảo vệ, nhìn về giới thiệu của “vụ án”.
Một bá đạo tổng tài có độ nổi tiếng cực cao, chạy đến một nhà trong tiểu khu với ý đồ phá cửa, bên trong gồm video, hình ảnh và poster của người này.
Ông Diêu vừa thấy người đàn ông trong video lập tức nhớ ra: “Tôi biết người này! Cùng ngày là chị Lý đã báo án cho tôi, tôi còn đưa chị ấy đến phòng theo dõi rồi chụp hình phát đi, sau đó chị ấy đã dán poster này!”
Nhóm phóng viên: “Cho nên chú chắc chắn video này là thật?”
Ông Diêu vỗ đùi: “Đương nhiên! Để tôi gọi điện cho chị Lý, sau đó sẽ kể lại tình hình cụ thể. Dù sao công dân chúng tôi cũng rất hận những người như này, nghe nói còn làm sếp, người vậy làm sếp được sao? Là tôi, tôi cũng không dám cho con gái mình vào công ty của bọn họ!”
Ông Diêu gọi điện cho chị Lý, nhóm phóng viên đứng quanh ông nghe, lớn tiếng hỏi chị Lý về tình hình cụ thể.
Chị Lý cười lớn nói: “Chúng ta đang quay show sao? Có phải tôi sắp nổi tiếng rồi không? Ai da, nhìn chị Lý này lớn tuổi vậy thôi chứ khi còn trẻ tôi cũng hớp hồn rất nhiều người đấy, anh xem đi, cơ hội nổi tiếng chỉ là đến chậm thôi.”
Ông Diêu quát với microphone: “Không muộn! Chị không nghe trên mạng có câu, chính nghĩa có thể đến muộn nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt, chị chính là ánh sáng của tiểu khu chúng ta! Toàn thể đội bảo vệ vỗ tay cho chị! Chúc chị sớm ngày nổi tiếng, hahaha!”
Vì áp lực của Thẩm gia mà những truyền thông lớn không dám đến phỏng vấn, nói cách khác, những người đến phỏng vấn đều chỉ là những truyền thông nhỏ.
Nhóm truyền thông sau khi xác nhận sự thật lập tức vui vẻ đăng đoạn video phỏng vấn này lên mạng, cư dân mạng xem xong giật mình.
“Vậy là Tưởng Thiên nói thật rồi! Trời ạ, tôi thật sự cạn lời, ai có thể ngờ Thẩm Tích Chu lại là người như vậy!”
“Thật sự không tôn trọng phái nữ chút nào…….”
“Thật quá đáng sợ, cả bảo vệ cũng tưởng là tội phạm, đáng tiếc chất lượng của video không cao, tôi muốn nhìn rõ vẻ mặt dữ tợn của anh ta cơ……..”
“Lầu trên, cô xem cái đó làm gì, không sợ tối mất ngủ hả?”
Cùng lúc đó, có vài truyền thông nhỏ đã đăng danh sáng người yêu của Thẩm Tích Chu, vì thế mà một vài minh tinh cũng được nhắc đến, đoàn đội của các nàng nhanh chóng xóa hotsearch liên quan đến mình.
Nhưng có một người nháy mặt được mọi người chú ý.
Chính là Tô Hương Tuyết.
Sau khi Tưởng Thiên đăng Weibo, Weibo của Tô Hưởng Tuyết trở thành nơi được hóng hớt nhiều nhất. Dù sao, gần đây nàng cũng có tin đồn yêu đương với thái tử của Thẩm gia, hot search này ở trên bảng tận vài ngày.
Hot search cũng là đoàn đội Tô Hương Tuyết tự mình mua.
Lúc này đoàn đội của nàng rầu rĩ không thôi, Tô Hương Tuyết càng phẫn nộ hơn, ném vỡ mấy hộp phấn mắt cao cấp.
Hội người hóng hớt đưa ra các quan điểm dưới Weibo của Tô Hương Tuyết như sau:
“Tôi muốn biết ngày thường cô với Thẩm Tích Chu ở chung thế nào quá, anh ta có phải rất bá đạo không?”
“Đây không phải là tình yêu trong mơ của tôi! Cô đã từng ly hôn rồi, sao người sau lại còn không bằng người trước vậy?”
“Nói thật, người có thể chịu đựng được kiểu người như Thẩm Tích Chu, tôi cảm thấy cô hẳn cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài!”
Dưới Weibo của Tưởng Thiên lại hoàn toàn khác, không còn những tiếng cãi vã mà đã hiền hòa trở lại. Vì mọi người để ý đến hình tượng của Thẩm Tích Chu, Tưởng Thiên là người đưa tin để mọi người hóng hớt nên mọi người cũng bình luận rất lịch sự, hy vọng có thể hóng nhiều chuyện hơn.
Ngẫu nhiên sẽ có vài fans não tàn của Thẩm Tích Chu vào mắng Tưởng Thiên nhưng lập tức sẽ bị hội người hóng hớt mắng trả:
“Bằng chứng rõ ràng vậy mà mấy người còn muốn tẩy trắng? Thôi về nhà lấy nước tẩy lại cái não đi!”
“Mấy bé tiểu học làm hết bài tập chưa mà lên mạng, sếp của mấy bé thật sự hơi ghê tởm đó, mấy bé tẩy không sạch đâu nha.”
“Nói Tưởng Thiên mượn chuyện này lăng xê, cô ấy sẽ để sếp nhà mấy người điên lên sao? Mặc kệ có lăng xê hay không nhưng chuyện này là thật!”
Phim mới của Tưởng Thiên cũng vì thế mà tăng ratings.
Đạo diễn Chúc Ngư cố ý gọi đến nói tin tốt này cho nàng, đồng thời cũng đề cập đến chuyện khác:
“Biểu hiện trong phim này của cô thật sự rất tốt, bạn thân của tôi rất thích phong cách của cô, anh ta có một gameshow thực tế muốn mời cô tham gia, cô cảm thấy thế nào?”
Tưởng Thiên hỏi tên chương trình, Chúc Ngư đáp: “Hình như là “Đến Cánh Đồng Thôi”.”
Tưởng Thiên nghe xong lập tức đồng ý, Chúc Ngư khó xử nói: “Nhưng tài chính của anh ấy cũng không đủ lắm…..”
Tưởng Thiên: “Không thành vấn đề, tôi có thể giảm cát-xê.”
Sau khi trò chuyện cùng Chúc Ngư xong, Tưởng Thiên thở phào, nàng còn tưởng cơ hội này sẽ đến lâu hơn.
Trong truyện, mùa đầu tiên của gameshow này rất nổi tiếng, vốn ít nhưng lại rất nổi, mà nguyên nữ chính tham gia vào mùa hai do Thẩm Tích Chu rót vốn.
Đáng tiếc mùa hai không có gì nổi bật, hưởng ứng cũng bình thường, cuối cùng trong lúc quay, nữ chính còn sinh non, có thể nói tổn thất nghiêm trọng khiến gameshow đã tệ lại càng tệ hơn.
Hiện tại, Tưởng Thiên muốn nắm lấy cơ hội tham gia mùa một, khi phim mình được phát sóng, mượn gameshow này mà hoàn toàn nổi lên.
Đồng thời, nàng còn phải tạo nhiều hình tượng hơn, phải phá vỡ hình tượng thanh thuần đáng yêu trong phim.
Bộ “Lang Hành Biển Cát” cuối năm mới khai máy, trong hai tháng này, đủ để nàng nhận một gameshow.
Điện thoại bỗng reo lên, Tưởng Thiên cầm nhìn thấy là Thẩm Tích Nhược.
Nàng hít sâu một hơi, bắt máy, giọng bình tĩnh nói: “Tích Nhược.”
Giọng Thẩm Tích Nhược từ tính, dễ nghe đáp: “Tối nay chúng ta ăn chung nha?”
Tưởng Thiên do dự chút đáp: “Được chị.”
“Ừ, vậy chị sẽ đến đón em.”
“Ừ, em đang ở ký túc xá.”
Lần trước gặp mặt Thẩm Tích Nhược vẫn là trong nhà cô.
Tối đó, hai người bất ngờ hôn nhau, nói về chuyện come out của Tưởng Thiên.
Nói quá chuyên sâu, quá thân mật khiến hai người rất ăn ý tách nhau ra xa một chút.
Mấy ngày nay, Tưởng Thiên lấy cớ về ký túc xá, mỗi ngày chỉ nhắn vài tin với Thẩm Tích Nhược. Sau khi đăng Weibo về chuyện của Thẩm Tích Chu, Thẩm Tích Nhược phối hợp với nàng, sẽ đăng một vài tin linh tinh liên quan nhờ thế hai người cũng nói nhiều hơn chút.
Tưởng Thiên không biết vì sao nàng rất sợ gặp lại Thẩm Tích Nhược.
Tay cầm điện thoại của nàng hơi ra mồ hôi, chỉ cần nghĩ đến Thẩm Tích Nhược, nàng đã hơi khủng hoảng, sợ hãi.
Nhớ đến chuyện các nàng đã làm trong nhà Thẩm Tích Nhược…..
Chỉ nhớ đến cảnh đó thôi nàng đã thấy rất xấu hổ.
Nàng nghĩ tối nay ăn cơm nhất định sẽ không vui vẻ.
Lần này Thẩm Tích Nhược chạy một chiếc BMW điệu thấp nhưng khi Tưởng Thiên ngồi vào xe, nghe thấy nam sinh đứng bên ngoài nhỏ giọng nói: “Trời ạ, đó không phải là bản giới hạn mới nhất của BMW sao? Màu này đẹp thật nếu mình không nhớ lầm thì xe này khoảng tám chữ số?”
Tưởng Thiên:………. Được rồi, đây có lẽ điệu thấp của hào môn.
Thẩm Tích Nhược hỏi nàng: “Em muốn ăn món Nhật không?”
Tưởng Thiên gật đầu.
Xe chạy đến một quán Nhật cao cấp, Thẩm Tích Nhược dẫn nàng vào phòng VIP.
Hai người ngồi đối diện nhau trên tatami, Tưởng Thiên hơi câu nệ, hai chân đặt dưới mông, ngồi theo kiểu người Nhật.
Thẩm Tích Nhược nói: “Em không cần vậy đâu, cứ tùy ý là được.”
Cô nói rồi, bản thân đặt hai chân lên tatami, sau đó cười với Tưởng Thiên.
Tưởng Thiên nhìn mắt cá chân trắng nõn, xinh đẹp của Thẩm Tích Nhược.
Nàng bối rối duỗi chân ra, ngẩn người, không dám nói lời nào.
Thẩm Tích Nhược lấy điện thoại ra cho nàng xem: “Chuyện này vẫn phát triển trong sự khống chế của chị, em có thể nhìn xem xem có muốn đăng thêm gì không.”
Tai tiếng, tin đồn tình ái của Thẩm Tích Chu đều được Thẩm Tích Nhược mua account marketing đăng lên.
Tưởng Thiên nhìn điện thoại, nàng không hiểu những biểu đồ số liệu này, chỉ gật đầu đáp: “Chị làm tốt lắm, em cũng không có gì thêm, dù sao em chỉ muốn mọi người tách em ra khỏi Thẩm Tích Chu thôi.”
Thẩm Tích Nhược thong thả bấm vào một giao diện khác trên màn hình.
“Hình như mọi người đã đổi hướng khác rồi em.”
Tưởng Thiên đang uống nước, nhìn thấy giao diện trên màn hình suýt phun nước.
“Siêu thoại Nhược Thiên: siêu thoại cp của tổng tài Khuynh Thành Thẩm Tích Nhược và diễn viên Tưởng Thiên, thích những hành động tình cảm của hai người, bọn em nguyện là người chứng kiến đường tình của hai người.”
Đây đây đây là chuyện gì! Cái gì mà hành động tình cảm! Sao lại khoa trương như vậy?
Nàng nhìn tin đầu tiên: “Dưới 18 cấm mở, ảnh H, một đồng 4 ảnh, haha!”
Tưởng Thiên rất bình tĩnh mở ra.
Sau đó lặng lẽ tắt đi.
Lặng lẽ đặt tay lên ngực