Rốt cuộc là đạo đức bị chôn vùi hay nhân tính bị vặn vẹo? Điều gì đã khiến công tước các hạ, sau một đêm không ngủ, vừa mới chạm vào giường chưa đầy một giờ, lại xuất hiện ở phòng khách?
Đó là vì Cẩn Mạt, Omega đại minh tinh, hồng nhan tri kỷ của “Vân Khởi”.
Vệ binh báo cho Vân Khởi biết Cẩn Mạt đến, Vân Khởi nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định cho nàng vào.
Trong buổi tiệc sinh nhật, Cẩn Mạt chờ rồi lại chờ nhưng trước sau vẫn không thấy bóng dáng của nữ tử cao ngạo kia.
Nàng đứng ở trung tâm yến hội, bề ngoài phong kinh vân đạm, giống như một chút cũng không quan tâm Vân Khởi có xuất hiện hay không. Mặt khác, khi các Omega minh tinh khác dò hỏi, nàng chỉ cười nhạt, cho rằng công tước các hạ có việc bận. Nhưng chỉ có nàng biết, nàng duy trì nụ cười đó khó khăn đến nhường nào!
Sau khi “Vân Khởi” đồng ý đến, Cẩn Mạt liền cùng các minh tinh khác nói chuyện phiếm “vô tình” để lộ tin tức này, khiến các Omega khác kinh ngạc, ngưỡng mộ không thôi. Phải biết rằng, chủ nghĩa “Alpha meo” của “Vân Khởi” là chưa bao giờ che giấu việc cô luôn khinh thường các hoạt động của Omega. Cùng lắm là cô chỉ xuất hiện tại sinh nhật của Omega trong Hoàng thị Vân gia, còn lại những người khác cô một mực không đi.
Tuy “Vân Khởi” có rất nhiều mối quan hệ “ngoài luồng”, nhưng cô cũng chưa từng dính líu tới những hoạt động liên quan đến các mối quan hệ cá nhân của họ. Cẩn Mạt có thể nói là ngoại lệ duy nhất.
Cẩn mạt vốn dĩ cho rằng “Vân Khởi” thật sự bận một việc nào đó hoặc đơn giản là muốn ngủ nên không tham gia. Chỉ cần là “Vân Khởi” không xuất hiện ở Lâm gia, không xuất hiện ở nơi có Lâm Thần ở đó.
Trớ trêu thay Vân Khởi ở đâu không ở, lại ở đó. Sau khi Vân Khởi xuất hiện ở Lâm gia, các hậu bối liên tục liên lạc với nàng, lấy cớ hỏi về kỹ thuật diễn xuất để nói chuyện phiếm rồi “lơ đãng” nhắc đến chuyện của Vân Khởi.
Vì không gặp mặt trực tiếp, nàng đầu dây bên đây đã không thể duy trì nổi nụ cười khéo léo trên mặt.
Ở nhà ngây người mấy ngày, trước sau không thấy Vân Khởi đến tìm nàng, nàng vẫn là không kiềm chế được mà đi tìm cô.
Vân Khởi nhìn Omega trước mắt, mái tóc nâu cuộn sóng như rong biển, đôi mắt xám nhạt có chút đạm mạc, làn da thật trắng, là màu ngà, nàng mặc một chiếc váy dài thuần trắng lộ vai, xương quai xanh mỹ lệ như ẩn như hiện.
Xác thật là gánh nổi danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Omega của đế quốc, nhưng trong mắt Vân Khởi, Cẩn Mạt lại không thể so sánh với tiểu Omega nhà mình, ngắm thôi cũng đủ làm người ta thư giãn. Người trong phòng ngủ kia, bình thường cũng là chất phác hoặc nói là đạm mạc, nhưng khi ngủ lại theo bản năng vô thức cọ mặt vào mu bàn tay của ngươi, theo tình hình lúc ấy không ngừng ôm chặt, rúc sâu vào lòng ngươi thiếp đi. Khi tỉnh dậy, đôi mắt long lanh như chú hamster nhỏ ngốc nghếch, kinh ngạc khi thấy người khác đẩy cửa đi vào, làm Vân Khởi nhìn thấy liền rất sung sướng cùng thỏa mãn.
“Tiểu Tra, ta bảo, ngươi ở đâu?” Vân Khởi gọi.
【Sao?】
“Ngươi nói xem chuyện sao lại thay đổi?” Từ giọng máy móc, Vân Khởi nghe ra một chút cảm xúc, Vân Khởi cư nhiên nghe ra được giống như giọng Đông Bắc ở thế giới cũ. Từ lần nói chuyện trước khi ngủ trước đó, lúc đó cô liền cảm giác được, chỉ là hiện tại càng rõ ràng hơn.
【Chỉ cho phép ngươi ôm tiểu khả ái của ngươi, không cho phép hệ thống nhàm chán xem kịch sao? Thời điểm hôm qua ngươi ôm ấp hôn hít có nghĩ đến cảm thụ của ta không?】 Hệ thống nói như súng máy, đùng đùng bằng bằng hướng Vân Khởi mà xả.
“Ách…” Nghĩ đến tình cảnh đêm qua, Vân Khởi đột nhiên có chút chột dạ.
【May mắn tiền bối chuẩn bị rất nhiều phim điện ảnh cho ta, bằng không ta cũng không biết làm gì trong phòng tối.】 Hệ thống cảm thán, tiền bối chính là tiền bối, thật chu đáo, để phòng ngừa, tiền bối vì mình mà chuẩn bị nhiều như vậy, ban đầu còn không hiểu tại sao lại cần nhiều phim điện ảnh như vậy.
Đề tài hơi lạc rồi, Vân Khởi quyết định kéo đề tài trở lại.
“Tra A hẳn là vô tình với tất cả mọi người, Tiểu Tra ngươi nói đúng không?”
【Đương nhiên.】 Hệ thống có chút tức giận, 【Mau lấy lại cặn bã giá trị hôm qua bị người trừ hết đi! Chức năng thương thành chỉ thiếu 13 cặn bã giá trị!】
*Thương thành: một chức năng mới, có giao diện như một web mua hàng online nhưng mà chỉ mua được bằng cặn bã giá trị”Vậy mà lại còn có chức năng thương thành?” Vân Khởi kinh ngạc.
Trong khi Vân Khởi nội tâm tiểu nhân trò chuyện “vui vẻ” với hệ thống, bầu không khí bên ngoài lại có chút đọng lại.
Công tước kiêu căng nhìn chằm chằm Omega trước mắt, lười biếng dựa vào sô pha, không nói gì, như đang chờ đợi đối phương giải thích lý do đến đây.
Cẩn mạt đợi rất lâu, thấy “Vân Khởi” không có ý định nói gì, đành phải mở miệng trước.
“A Khởi, lần trước sinh nhật yến sao chị không đến?” Omega có chút ủy khuất nhìn Vân Khởi, như không biết tin tức Vân Khởi xuất hiện ở Lâm gia.
“Bạn bè của em đều ngưỡng mộ chị, các nàng không thấy chị tại yến hội đều rất thất vọng.” Không thể phủ nhận, đôi mắt xám nhạt kết hợp với giọng nói mềm mại thực sự là một vũ khí lợi hại.
Công tước mặt vô biểu tình, chậm rãi đùa nghịch chiếc nhẫn trên ngón tay, “Trước khi ở bên nhau, ta đã nói không muốn ngươi can thiệp vào quyết định của ta, đúng không?”
“Hoặc là nói, ngươi đến đây với thân phận gì?” Công tước ngẩng đầu, nhìn Omega trước mặt với sắc mặt tái nhợt.
Cẩn mạt có chút sợ hãi trước Vân Khởi lúc này, nàng từng nghĩ mình là ngoại lệ. Dù đã nghe nói Vân Khởi đối xử lạnh nhạt với Omega, nhưng sự ôn nhu trước đây của Vân Khởi khiến nàng có ảo giác, cảm thấy Vân Khởi là thật sự động tâm với mình.
“Em chỉ là… lo lắng cho chị.”
“Đại mỹ nữ minh tinh của đế quốc hẳn không phải là kẻ thất học, hoặc là nói ngươi cũng không phải người điếc hay mù.” Alpha cười nhạo, rõ ràng bị lời nói dối của đối phương chọc cười.
Nước mắt dâng lên trong mắt Omega. Nhưng công tước không hề động lòng.
“Ta đã nói ta thích Omega ngoan ngoãn, không phải loại sáng sớm mặc quần áo hở hang chạy đến nhà Alpha, đúng không?” Alpha ngồi dậy trên sô pha, cười hỏi Omega trước mặt.
Vân Khởi có chút nhàm chán, nàng không còn hứng thú tìm hiểu tâm lý của Cẩn Mạt lúc này. Nếu không vì cặn bã giá trị, có lẽ nàng vẫn còn nằm trên giường.
Trong cốt truyện, nữ tử trước mặt không hề nhu nhược và vô tội như vậy. Lâm Thần vài lần bị đánh đều có phần của nàng, và việc “Vân Khởi” cùng bạn bè đánh đố cũng là do Omega này đề xuất. Chỉ cần nghĩ đến những vết roi trên người tiểu Omega, cô liền kiềm chế không được mà đau lòng.
Hơn nữa, không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy Cẩn Mạt có đôi khi biểu hiện rất giống Lâm Thần, giống như cố ý bắt chước Lâm Thần, nhưng chỉ giống về hình dáng, không giống về thần thái, mất đi sự đáng yêu.
【Tích tích tích, cặn bã giá trị +27, chúc mừng ký chủ đạt được danh hiệu “A giới Jung Kyu-bin”, đồng thời mở ra hệ thống mua bán. Mời lựa chọn mở ra luôn hay chờ mở ra.】
“Về phòng ngủ rồi hẳn mở ra.”
Răng rắc.
Lâm Thần từ phòng ngủ bước ra, mặc đồ ở nhà rộng thùng thình, có chút ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vân Khởi đột nhiên cảm thấy chột dạ khi thấy thê tử từ phòng ngủ bước ra, chứng kiến cảnh mình, một Alpha, đang ở cùng một Omega khác trong phòng khách. Hơn nữa, Omega này lại đang rưng rưng nước mắt, chẳng khác nào một cảnh trong phim tình cảm đô thị đầy kịch tính!
Cẩn mạt nhìn thấy Lâm Thần bước ra, lập tức thu lại biểu cảm ủy khuất cùng nước mắt, nàng không muốn mất mặt trước người này.
“Ngươi có phải nên trở về không?” Alpha vẫn không bị ảnh hưởng, nhìn thẳng vào người trước mặt.
Cẩn mạt gật đầu, chật vật rời đi.
Vân Khởi có chút nghi hoặc, tại sao trước đây cẩn mạt luôn ăn vạ không chịu đi, nhưng khi thấy Lâm Thần lại dứt khoát lưu loát rời đi như vậy? Cẩn Mạt giống như…… có phần sợ Lâm Thần?
“Thân thể nhìn có vẻ khoẻ ha.” Công tước cười nhưng ánh mắt lại không cười, nhìn vợ mình với giọng điệu châm biếm.
“Hôm qua ngất xỉu, hôm nay đã leo lên giường rồi. Có phải lại muốn đi khách sạn thêm lần nữa không?”
Tối qua, khi nàng ôm Lâm Thần, tiểu Omega thường xuyên đổ mồ hôi lạnh, nhíu mày và khẽ kêu lạnh. Sáng nay, khi nàng đến phòng ngủ của Lâm Thần, tiểu Omega lại thức dậy sớm, bây giờ còn mặc một chiếc áo mỏng như vậy xuất hiện ở phòng khách. Thật không biết quý trọng thân thể của mình.
Mặc dù lời của Vân Khởi rất chói tai, nhưng Lâm Thần lại nghe ra được sự quan tâm ẩn giấu trong đó.
Lúc nàng nằm trên giường, mơ màng nghe thấy âm thanh quen thuộc. Đó là “Vân Khởi”, người đã từng mang Omega về nhà. Trước đây, nàng không để tâm, hoặc có để ý cũng chẳng ích gì. Nhưng bây giờ, nàng đột nhiên cảm thấy giọng nói của kẻ xâm nhập vào phủ công tước này có chút chói tai, liền mặc đồ ở nhà và bước ra.
“Em muốn đi xem Hề Nhi, hôm qua không ở cạch bên con ngủ, em sợ con sợ hãi.”
!!!
Vân Khởi đột nhiên nhớ ra, trong cốt truyện, Lâm Hề hình như đến 8 tuổi mới bắt đầu ngủ một mình. Hôm qua, nàng ôm Lâm Thần trở về, đã quên mất Lâm Hề.
“Đại nhân có thể cùng đi không? Hề Nhi luôn rất muốn được mẫu thân ôm một cái.” Tiểu Omega do dự mở miệng.
“Ta cũng không làm gì khiến ngươi nghĩ rằng ta thích đứa bé đó.” Công tước cười có chút trào phúng.
“Xin lỗi…” Tiểu Omega có chút thất vọng rời đi.
Vân Khởi cảm thấy có chút áy náy, trẻ con vốn dĩ nên lớn lên trong tình yêu thương của cả hai người.
Có lẽ nàng có thể đến thương thành để xem có món quà nào mà tiểu hài tử thích không?
Vân Khởi trở lại phòng ngủ, đột nhiên trước mắt xuất hiện một con cú tuyết, ngậm một phong thư, bay đến trên đầu nàng ném xuống rồi biến mất. Nàng mở thư ra, bên trong là một tấm giấy thông hành của thương thành, hai chữ “Vân Khởi” dần dần hiện ra trên giấy thông hành. Vân Khởi nhìn thấy trước mắt là giả thuyết thương thành.
“Ngươi bắt chước Harry Potter à?” Vân Khởi có chút nghi ngờ hỏi.
【Ừ! Ngầu không.】 Hệ thống có chút đắc ý.
“Ừ, ngầu =)).”
Thương thành giống như taobao ở thế giới cũ, trung tâm mua sắm lần lượt liệt kê các sản phẩm kỳ lạ: Thuốc cường hóa thân thể sơ cấp, thuốc làm tin tức tố hỗn loạn sơ cấp, thuốc dịch dung sơ cấp, thuốc hiện thân sơ cấp… Các sản phẩm kỳ quái rực rỡ muôn màu, có cái tên mà nàng còn không biết dùng để làm gì. Nhưng tất cả đều có đặc điểm chung, đó là chúng đều màu xám và Vân Khởi đều không mua nổi.
*thuốc hiện thân: trong chương sau hệ thống “tiểu tra” sẽ giải thích nó là gì.Phía dưới thương thành có giá trị cặn bã cộng lại, hiện tại Vân Khởi chỉ có 49 giá trị cặn bã, trong khi sản phẩm rẻ nhất của thương thành có giá 88 giá trị cặn bã.
Vân Khởi cảm thấy tuyệt vọng, nàng đóng thương thành lại, rồi tự bế mà ngã lên giường. Ngủ! Không có gì mà giấc ngủ không thể chữa lành, sau khi tỉnh dậy, nàng lại một lần nữa làm hảo hán.