Nghe con gái ngọt ngào nói nhớ ba, trái tim của Giang Trầm như tan chảy. Khoảng thời gian gần đây, Thẩm Minh Dữu bận quay phim nên không thể về nhà, hầu như anh là người chăm sóc Niệm Niệm. Trước đây, anh không có cảm giác gì nhiều, nhưng bây giờ tự tay chăm sóc con, Giang Trầm mới tự nhận ra rằng nuôi dạy một đứa trẻ không phải là chuyện đơn giản. Nuôi con không chỉ là cho con ăn uống đầy đủ, mà còn đòi hỏi ba mẹ phải có sự kiên nhẫn rất lớn, từ bỏ thời gian riêng tư của bản thân để bầu bạn cùng con…
Chỉ trong vòng hai ba tháng, Giang Trầm đã học được rất nhiều mẹo để chung sống cùng Niệm Niệm, mối liên kết với con gái cũng sâu đậm hơn trước rất nhiều, anh mới đi công tác có mấy ngày đã nóng lòng muốn gặp lại vợ con.
Giang Trầm nói: “Ba cũng rất nhớ Niệm Niệm, hai ba ngày nữa ba sẽ về nhà.”
Niệm Niệm gật đầu, vâng một tiếng.
“Niệm Niệm đưa điện thoại cho mẹ đi, ba muốn nói vài câu với mẹ.”
Thẩm Minh Dữu ở bên cạnh chỉ đành nhận lấy điện thoại rồi hỏi anh: “Có chuyện gì à?”
“Không có gì.” Ánh mắt của Giang Trầm chăm chú nhìn khuôn mặt của Thẩm Minh Dữu trên màn hình, anh nhếch khóe miệng, nói: “Chỉ là nhớ em thôi.”
Điện thoại đang bật loa ngoài, không chỉ Thẩm Minh Dữu nghe được lời Giang Trầm nói mà cả Niệm Niệm, lái xe và trợ lý trên xe cũng nghe thấy.
Đôi tay nhỏ bé của Niệm Niệm che miệng, đôi mắt mang theo ý cười nhìn mẹ, trợ lý Tiểu Tây cũng cố gắng nhịn cười, ngay cả tài xế cũng vểnh tai lên tựa như đang hóng chuyện.
Thẩm Minh Dữu: “…”
Giang Trầm bây giờ có thể mở miệng là “thả thính”, hoàn toàn khác với Giang Trầm lạnh lùng trước đây, có lúc ngay cả cô cũng không thể chống đỡ được.
Giang Trầm vẫn đang hỏi: “Dữu Dữu, em có nhớ anh không?”
“Được rồi, tạm thời cứ như vậy đi.” Nghe giọng điệu rõ ràng đang làm nũng của Giang Trầm, Thẩm Minh Dữu sợ anh lại nói ra điều gì gây sốc nên cô nhanh chóng nhấn cúp máy.
Giang Trầm ở nước ngoài xa xôi nhìn điện thoại đã bị cúp máy, rơi vào im lặng.
Tiến độ theo đuổi vợ của anh gần đây có vẻ hơi chậm, mặc dù thái độ của Thẩm Minh Dữu với anh đã tốt hơn rất nhiều, nhưng đối với anh, như vậy vẫn chưa đủ, điều anh muốn chính là Thẩm Minh Dữu cũng thích anh nhiều như anh thích cô.
Khoảng thời gian này, anh đã học được cách “thả thính” từ chuyên gia tư vấn tình cảm, cũng tặng hoa, tặng quà dưới sự hướng dẫn và tư vấn của chuyên gia, ngay cả cách làm nũng cũng đã học sắp xong rồi… nhưng anh vẫn chưa theo đuổi được vợ!
Giang Trầm có chút lo lắng.
Cùng lúc đó, trợ lý gõ cửa, mang tài liệu vào.
Giang Trầm ký tên vào văn kiện, anh đưa văn kiện cho thư ký Phương, tiện thể dặn dò: “Phương Tuân, cậu lại giúp tôi liên lạc với một chuyên gia tư vấn tình cảm khác nhé.”
Chuyên gia mà Giang Trầm vẫn đang liên lạc qua WeChat hiện tại cũng là do Thư ký Phương tìm cho anh ngay từ đầu. Khoảng thời gian này, chuyên gia này cũng đã cho anh rất nhiều mẹo để theo đuổi người khác. Sau khi sàng lọc, anh đã sử dụng tất cả những gì có thể sử dụng, nhưng hiệu quả không được như mong đợi, Giang Trầm nghĩ có lẽ anh nên tìm thêm một vài chuyên gia, học thêm chút mẹo theo đuổi vợ sẽ không bao giờ sai.
Phương Tuân sửng sốt một lát, sau đó cậu ấy cầm lấy văn kiện, cung kính đáp: “Vâng.”
Sau khi rời khỏi văn phòng, Phương Tuân lập tức gọi điện cho anh họ của mình. Khi vợ của tổng giám đốc Giang đòi ly hôn với ngài ấy lần trước, ngài ấy đã nhờ Phương Tuân tìm một chuyên gia tư vấn tình cảm cho mình. Nhà Phương Tuân có một người họ hàng làm việc trong ngành giải trí và khá nổi tiếng, đó là anh họ của cậu ấy. Anh ấy có quen biết với một vài vị chuyên gia tư vấn tình cảm nên Phương Tuân đã tìm đến anh họ mình, thông qua sự giới thiệu của anh họ, cậu ấy đã tìm được một vị chuyên gia tư vấn tình cảm rất nổi tiếng trong ngành cho tổng giám đốc Giang.