Lần này, ông chủ lại muốn tìm một người nữa, thân làm trợ lý đặc biệt, đương nhiên Phương Tuân phải hoàn thành tốt nhiệm vụ mà ông chủ đã giao phó, vì thế cậu ấy đành phải làm phiền anh họ thêm lần nữa.
“Vợ chồng của ông chủ em vẫn chưa làm hòa à?” Trong điện thoại, anh họ nghe xong yêu cầu của Phương Tuân thì hỏi.
Phương Tuân suy đoán: “Chắc là vậy, lần trước bà chủ đòi ly hôn với ông chủ, ông chủ của bọn em đã nhờ em tìm cho ngài ấy một chuyên gia tư vấn tình cảm. Lần này, ngài ấy lại bảo em tìm người, em đoán bà chủ lại bắt đầu đòi ly hôn rồi.”
Phương Tuân và anh họ của mình luôn rất thân thiết với nhau. Trước đây, khi gặp chuyện gì không vui trong công việc, cậu ấy đều sẽ tâm sự với anh họ. Vì vậy lúc thư ký Phương giúp ông chủ tìm một chuyên gia tư vấn tình cảm, cậu ấy cũng không giấu diếm anh họ, kể cho anh ấy nghe về việc bà chủ nhà mình đòi ly hôn với ông chủ.
“Anh họ, nói mới nhớ, anh và bà chủ nhà em cũng biết nhau, đều là người chung ngành, thậm chí còn xuất hiện trên cùng một chương trình. Anh hẳn cũng biết bà chủ nhà em muốn gì thì có đó, mà tổng giám đốc Giang, mặc dù có tiền nhưng em làm thư ký của ngài ấy, em biết rất rõ tổng giám đốc Giang là người tham công tiếc việc như thế nào, thế nên á, trước kia em từng nghĩ việc bà chủ đòi ly hôn ông chủ chỉ là vấn đề thời gian thôi, quả nhiên cuối cùng cũng thành sự thật.”
Phương Tuân biết nhân phẩm của anh họ mình, cho nên cậu ấy chẳng mấy dè dặt khi nói chuyện với anh ấy, nghĩ gì thì nói đó.
Giang Trầm không phải là một ông chủ rất dễ phục vụ, Phương Tuân làm thư ký của anh, trong những năm qua gần như phải túc trực 24/24, chính là kiểu vừa gọi là phải có mặt ngay, tất nhiên mức lương mà cậu ấy nhận được cũng là một con số nằm ngoài tầm với của người bình thường. Mặc dù ông chủ Giang Trầm có yêu cầu cao, tiêu chuẩn khắt khe nhưng không hề keo kiệt với nhân viên, tuy không dễ phục vụ nhưng cũng coi là một ông chủ tốt.
Phương Tuân đã giúp Giang Trầm xử lý rất nhiều việc, bao gồm cả việc ghi nhớ mỗi một ngày kỷ niệm của vợ chồng tổng giám đốc Giang, sau đó vào những ngày đặc biệt này, cậu ấy sẽ chuẩn bị chiếc túi xách đắt đỏ nhất thế giới cho bà Giang, lấy danh nghĩa của tổng giám đốc Giang gửi tặng cô.
Phương Tuân biết rõ mọi thứ về cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt của ông chủ mình.
“Theo em nghĩ, bà chủ của bọn em nên làm ầm ĩ thêm nữa, nếu không thì người đàn ông kia sẽ không để ý đến cô ấy. Giống như hiện tại, bà chủ vừa đòi ly hôn, chẳng phải tổng giám đốc Giang của bọn em đã lật đật đi tìm một chuyên gia tư vấn tình cảm nào đó sao?” Hiếm khi Phương Tuân có cơ hội phàn nàn về ông chủ nên cậu ấy không khỏi nói thêm vài lời trong cuộc gọi.
Anh họ ở bên kia điện thoại nói: “Anh sẽ giúp em liên lạc với chuyên gia tư vấn tình cảm. Em chờ tin tức của anh nhé.”
“Được rồi, cảm ơn anh họ.”
Hai người lại hàn huyên thêm vài câu trước khi cúp máy.
Quý Ôn Luân trầm ngâm nhìn chiếc điện thoại đã cúp máy.
Quý Ôn Luân biết em họ Phương Tuân làm việc ở Lăng Vũ Tư Túc và là trợ lý của Giang Trầm – ông chủ của Lăng Vũ. Đôi khi Phương Tuân quá mệt mỏi với công việc, cậu ấy sẽ gọi điện cho anh ấy để phàn nàn về ông chủ của mình. Bởi vậy, Quý Ôn Luân luôn biết có một người như Giang Trầm.
Lần đầu tiên Phương Tuần nhờ anh ấy tìm giúp một chuyên gia tư vấn tình cảm, Quý Ôn Luân đã biết được từ chỗ Phương Tuân rằng ông chủ của Lăng Vũ Tư Túc và vợ sắp ly hôn, lúc đó anh ấy chỉ nghĩ đó là tin đồn của nhà hào môn. Nhưng mãi đến khi mối quan hệ giữa Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu bị bại lộ, Quý Ôn Luân mới biết hoá ra bà chủ của Lăng Vũ Tư Túc thực sự chính là Thẩm Minh Dữu!