Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 802: C802: Chương 802



Bối Thần Vũ thầm nghĩ: Hình như nhà họ Tô cực kỳ cưng chiều cô bé Túc Bảo này. Trẻ con rất dễ dỗ ngọt, chưa biết chừng cô ta khóc lóc cầu xin một lát thì cô bé này sẽ nhận cô ta vào nhà….

Nghe Bối Thần Vũ đòi làm trâu làm ngựa đền ơn mấy lần, Túc Bảo càng cau chặt mày.

“Dì ơi, dì tìm việc thì cứ tìm việc, sao phải làm trâu làm ngựa? Nhà con không thiếu trâu ngựa nha!”

Bối Thần Vũ: “…”

Cô ta thầm hít sâu một hơi, sau đó nói: “Dì không có trình độ học vấn cao, cũng không được lên đại học, dì, dì thực sự chỉ xứng làm trâu làm ngựa….”

Gương mặt nhỏ của Túc Bảo nhuốm vẻ nghiêm túc, bé nói: “Dì đến làm trâu ngựa nhà con, thế nhà con có phải trả lương cho dì không? Nhưng nếu như vậy thì chẳng phải dì dùng tiền của nhà con để trả ơn cho nhà con ư?”

Tính toán như thế thì hình như nhà cô bé chịu thiệt rồi!!

Nhà họ Tô đâu có việc gì để trâu ngựa làm, thành ra trâu ngựa chỉ biết ăn không biết làm à??

Thiệt muốn chết!!

Bối Thần Vũ: “…”

Cô ta sắp hộc máu rồi!

Con nhóc khỉ gió này, năng lực hiểu vấn đề gì không biết!!

Theo lẽ thường, chẳng phải nên nói: “Dì ơi dì thật đáng thương, dì ở lại đi, nhà con sẽ không đối xử tệ với dì đâu…”

Tham Khảo Thêm:  Chương 42

Bối Thần Vũ vội nói: “Không cần, không cần, cho dì miếng cơm là được rồi…..”

Hai đầu chân mày Túc Bảo nhíu lại thành hình chữ xuyên, bé nói: “Vậy ý dì là muốn nhà con nuôi dì cả đời à?”

Bối Thần Vũ: “…”

Túc Bảo lắc đầu: “Dì ơi dì không trả lại tiền đã đành, còn muốn nhà con nuôi dì cả đời, dì đến đây không phải để báo ơn đúng không? Dì như này gọi là…”

Tiểu Ngũ đứng bên cạnh bồi thêm một câu: “Cảm ơn mọi người! Ngày sau tôi sẽ báo thù mọi người!”

Túc Bảo: “À đúng, dì ơi dì tới để báo thù nhà con đúng không?”

Bối Thần Vũ: “….”

Cô ta như chết lặng, sao nói thế nào lại đến mức báo thù thế này?

“Dì không có ý đó…”

Túc Bảo hồ nghi: “Thế dì có ý gì?”

Bối Thần Vũ nhất thời nghẹn họng, chỉ đành nhìn về phía Tô Nhất Trần: “Anh Nhất Trần….”

Tô Nhất Trần chỉ trưng ra bản mặt tê tiệt cảm xúc, nói: “Chú Nhiếp, đuổi cô ta ra ngoài! Còn nữa, năm đó cô ta vay 500 vạn tệ, chú theo dõi sát sao và yêu cầu cô ta trả tiền nhé!”

Chú Nhiếp: “Được!”

Bối Thần Vũ hoảng sợ: “Anh Nhất Trần, em không, em…”

Chú Nhiếp dứt khoát nắm cánh tay Bối Thần Vũ rồi lôi cô ta ra ngoài: “Cô thế nào chúng tôi không quan tâm, nhớ trả tiền!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1374: Tương lai tăm tối

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.