Tuyệt Thế Cường Long

Chương 277: vô cùng hỗn loạn!”



Dù sớm hay muộn, Tề Đẳng Nhàn cũng muốn gặp mặt mẹ của Lý Vân Uyển, có điều không phải ngay lúc này, ít nhất thì cũng đừng nên giáp mặt bà ta vào mấy ngày nay.  

             Lý Vân Uyển nói rằng sinh nhật của mình sắp tới rồi, đến lúc đó sẽ chính thức giới thiệu hắn với mẹ mình  

             Tuy rằng Tề Đẳng Nhàn cảm thấy rất đau đầu, nhưng cuối cùng hắn vẫn đồng ý.  

             Khi sắp tới lúc tan làm, Hướng Đông Tinh gọi điện thoại tới cho Tề Đẳng Nhàn, hỏi rằng: “Tề tổng, chuyện lần trước tôi nhờ anh làm đã sắp xếp tới đâu rồi?”  

             “Yên tâm, yên tâm đi, đã lo liệu xong xuôi. Lần này tôi mời tới cho cô tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Tuyết Phi đến từ Tuyết Quốc, Bogdanov!” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên đáp lại.  

             “Ha ha, nếu đã như vậy thì tôi yên tâm rồi.” Hướng Đông Tinh mỉm cười tiếp lời.  

             Tề Đẳng Nhàn cảm thấy mình chẳng khác gì một kẻ làm công, còn Hương Đông Tinh là một ông chủ máu lạnh vô tình.  

             Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy hơi khó chịu, bởi vì trước nay vai ông chủ máu lạnh vô tình đều là do hắn đảm nhiệm, còn vai kẻ làm công là của người khác.  

             Hướng Đông Tinh nói: “Nếu như chuyện này được giải quyết êm xuôi, tôi sẽ mời anh một bữa cơm.”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Làm như tôi thèm bữa cơm cô mời lắm ấy!”  

             Hướng Đông Tinh vừa nói chuyện chính xong thì lập tức cúp mấy, lười nói mấy lời vô nghĩa với Tề Đẳng Nhàn, kẻo hắn lại lên mặt với mình.  

             Tề Đẳng Nhàn nhún vai, không hiểu sao tự dưng hắn lại cảm thấy hơi tức giận, hắn trở thành người làm công mạnh nhất cho cô ta, vậy mà cô ta dám đối đãi với hắn bằng thái độ như thế này sao?  

             “Được rồi, tôi nhịn, nếu không phải vì nể mặt hai cô nàng Ngọc Tiểu Long và Từ Ngạo Tuyết kia, còn lâu tôi mới bỏ qua cho cô!” Tề Đẳng Nhàn oán thán trong lòng.  

             Vào đúng buổi tối ngày hôm ấy, chuyến bay từ Tuyết Quốc sang Hoa Quốc cũng đã hạ cánh.  

             “Trông kìa, khí hậu ở Hoa Quốc tốt hơn khí hậu khắc nghiệt ở Tuyết Quốc chúng ta nhiều đấy nhỉ, thật là ấm áp ghê!” Trong khoang máy bay, một người đàn ông trung niên cởi chiếc áo khoác dày trên người mình.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 1262

             Bên cạnh ông ta có vài tên vệ sĩ, kẻ nào cũng là kẻ luyện võ, có thực lực, có vẻ cực kỳ mắt mặt, khiến cho các hành khách xung quanh đều đồng loạt đứng cách xa ông ta.  

             Vừa mới đi tới sân bay, người đàn ông này đã gặp Từ Ngạo Tuyết.  

             “Quý ngài Shevchenko!” Từ Ngạo Tuyết phất tay, mỉm cười gọi ông ta.  

             Shevchenko đến từ Tuyết Quốc hơi bất ngờ, ông ta nhanh chóng đi tới, vươn đôi tay, lịch thiệp trao cho Từ Ngạo Tuyết một cái ôm, mỉm cười nói: “Cô Từ Ngạo Tuyết, rất hân hạnh được gặp cô!”  

             Từ Ngạo Tuyết dẫn Shevchenko rời sân bay, cô ta nói: “Ngài Shevchenko, hôm nay xin ngài ở tạm tại khách sạn một đêm, ngày mai mọi chuyện sẽ chính thức bắt đầu.”  

             Shevchenko nói: “Cô Từ thật là khách khí, còn phiền cô lặn lội đường xa tới sân bay để đón tiếp tôi nữa.”  

             Từ Ngạo Tuyết nói: “Nào có nào có, ngài Shevchenko lặn lội từ Tuyết Quốc xa xôi tới đâu, tôi tới đây tiếp đón ngài không phải lẽ thường tình hay sao?”  

             Shevchenko chính là một thương nhân máu mặt đến từ Tuyết Quốc, có một tập đoàn quy mô lớn làm việc dưới trướng ông ta. Ông ta khống chế toàn bộ tài nguyên thiên nhiên phía Đông Bắc của Tuyết Quốc. Lần này ông ta nhận lời mới đi tới Trung Hải vì đang chuẩn bị đầu tư vận hành một công ty chế tạo khoa học kỹ thuật, chủ yếu hướng tới nguồn năng lượng cung cấp cho các thiết bị.  

             Loại hình đầu tư này quả đúng là thứ mà Dương Lệnh Quang – người đứng đầu tỉnh Trung Hải nhiệt liệt hoan nghênh và hưởng ứng.  

             “Có Shevchenko tương trợ, hẳn là tôi sẽ nắm chắc được quyền xây dựng cảng Nước Sâu!”  

             “Nắm được quyền xây dựng cảng Nước Sâu, doanh nghiệp của liên minh doanh nghiệp Từ thị cũng sẽ được hưởng lợi lớn, sẽ đứng đầu toàn bộ tỉnh Đông Hải!”  

             “Hơn nữa lợi nhuận của việc xây dựng cảng Nước Sâu cũng lớn đến đáng sợ, chính quyền tỉnh ta đầu tư vào đó khoảng chừng bảy mươi tỷ nhân dân tệ.”  

             “Tập đoàn Hướng thị, Hướng Đông Tinh, cô lấy tư cách gì mà đấu với tôi? Cô tưởng rằng có mười tỷ USD của Tề Đẳng Nhàn thì gây ra được sóng gió gì cơ chứ?”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 611

             Lúc này trong lòng Từ Ngạo Tuyết vô cùng đắc ý, cô ta cảm thấy bản thân đã nắm chắc phần thắng.  

             Ngọc Tiểu Long đã vận dụng quan hệ của mình, nhờ người của bộ ngoại giao liên hệ với Shevchenko.  

             Shevchenko được Từ Ngạo Tuyết dẫn tới khách sạn lớn Thiên Địa, cô ta sắp xếp cho ông ta một căn phòng tổng thống, chi phí một đêm lên đến tám vạn nhân dân tệ!  

             Đương nhiên, đối với Từ Ngạo Tuyết mà nói, chút tiền ấy cũng chẳng đáng là bao, chỉ cần có thể khiến Shevchenko đầu tư cho cô ta, để cô ta có cơ hội phô bày hết tài năng trước đại hội chiêu thương, thì bao nhiêu tiền mà chẳng kiếm được!  

             “Ngài Shevchenko, hôm nay ngài hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai tôi sẽ tìm đến ngài.” Từ Ngạo Tuyết khách khí bảo.  

             “Vâng, thưa cô Từ.” Shevchenko gật gật đầu, mỉm cười đáp lại.  

             Từ Ngạo Tuyết cảm thán trong lòng, Shevchenko không hổ là kẻ khống chế toàn bộ vung Đông Bắc của Tuyết Quốc, quả đúng là phong độ, có khí chất hơn người.  

             Shevchenko đợi Từ Ngạo Tuyết rời đi, ăn no uống đủ, chuẩn bị rời khỏi phòng tổng thống để đi thăm thú khắp nơi.  

             Vừa mới ra khỏi cửa, ông ta đã trông thấy một người đàn ông trẻ tuổi bước ra từ thang mắt.  

             Sau khi nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi kia, Shevchenko vô cùng kinh ngạc, toàn thân run lên bần bật  

             “Ồ? Ông Shevchenko, sao ông lại ở chỗ này?” Người đàn ông trẻ nhìn Shevchenko, điềm đạm hỏi.  

             “Ngài Bogdanov đáng kính, xin chào ngài, có thể gặp được ngài ở Hoa Quốc như vậy thật là vinh hạnh cho tôi quá!” Shevchenko lập tức cúi đầu chào hỏi người đàn ông trẻ kia.  

             Đám vệ sĩ xung quanh Shevchenko nghe thấy cách xưng hê vào thái độ của ông ta với người này cũng vô cùng kinh ngạc.  

             Người đàn ông trẻ này chính là kẻ tai to mặt lớn nhất Tuyết Quốc, con trai của Cô Tân Tư Cơ, Bogdanov hay sao?  

            Bây giờ Bogdanov đã thừa kế toàn bộ tài sản của Cổ Tân Tư Cơ, ngay cả chuyện tập đoàn Shevchenko Wallen có thể độc chiếm tài nguyên ở vùng Đông Bắc cũng là do tập đoàn quốc tế Tuyết Phi cho cơ hội.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 2597

             Nếu như không có tập đoàn quốc tế Tuyết Phi, cũng sẽ không có thương nhân Shevchenko nổi danh khắp trời nam đất bắc.  

             Shevchenko vội vàng giải thích: “Tôi được một người bạn gửi lời mời, cho nên mới đến thành phố Trung Hải của Hoa Quốc, chuẩn bị đầu tư xây dựng xưởng ở chỗ này.”  

             Bogdanov cũng chỉ thờ ơ gật đầu, sua đó nói: “Ông tới đây đầu tư xây dựng xưởng ở đây cũng không có vấn đề gì, nhưng phải quản lý công ty của mình cho thật tốt, về sản nghiệp mỏ khí thiên nhiên ở vùng cao nguyên Đông Bắc tại Tuyết Quốc, tôi không muốn chuyện này bị bại lộ một chút nào.”  

             “Hơn nữa, gần đây tình hình ở Tuyết Quốc cũng không yên ổn cho lắm. Đặc biệt là vùng Đông Bắc, vô cùng hỗn loạn!”  

             “Nếu như chỗ này xảy ra vấn đề gì, vậy thì ông mang đầu tới đây gặp tôi đi.”  

             Shevchenko cuống quít cúi đầu tới, cung kính đáp lại: “Xin vâng, thưa ngài Bogdanov đáng kính, tôi nhất định sẽ lo liệu ổn thỏa mọi chuyện!”  

             “Tôi có thể mạn phép hỏi ngài một câu hay không, ngài đến thành phố Trung Hải, cũng là vì muốn đầu tư xây dựng sao?”  

             Bogdanov liếc ông ta một cái, nói rằng: “Tôi chỉ tới đây một chuyến theo lời dặn của cha mình mà thôi, còn tới đây vì chuyện gì, trước mắt tôi cũng chưa biết được.”  

             Toàn thân Shevchenko không khỏi run lên, Cổ Tân Tư Cơ là trùm sò lớn nhất Tuyết Quốc, ông ta đang có mâu thuẫn gay gắt với chính quyền của Tuyết Quốc nên không thể không tránh đi một thời gian, giao lại toàn bộ sản nghiệp của mình cho Bogdanov xử lý.  

             Trước mắt, chính phủ Tuyết Quốc chưa bắt được Cổ Tân Tư Cơ, nên cũng không dám hướng mũi dùi về phía Bogdanov hay tập đoàn Phi Tuyết. Bọn họ sự Cô Tân Tư Cơ sẽ tạo ra cục diện cá chết lưới rách người trước truyền thông phương Tây, đến lúc đó, uy tín quốc tế của chính phủ Tuyết Quốc có thể sẽ rơi thẳng xuống đáy chỉ trong tích tắc.  

             “Được rồi, ông bạn già này, không cần căng thẳng như vậy đâu, cứ làm chuyện của ông là được.” Bogdanov điềm đạm trấn an ông ta.  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.