Tuyệt Thế Cường Long

Chương 307: “Chào chủ tịch Dương!”



“Tiểu tử thối lần này chết chắc rồi, Jesus cũng không cứu được cậu, tôi nói cho cậu biết!”  

             Sau khi Long Tông Toàn cúp điện thoại, không kìm nổi cơn giận, hết lần này đến lần khác bị sỉ nhục, đã làm tổn thương lòng tự trọng của ông ta.  

             Một nhân vật như Long Tông Toàn, ai đi ngang cũng phải cúi đầu, hôm nay lại bị một tên bụi đời nhục nhã liên tục, vả lại những người ông ta gọi tới đều bị hắn dễ dàng xử lý, đây là sao?  

             “Nãy Long tổng gọi điện thoại cho ai? Nếu tôi không nghe nhầm, hình như đó là giọng chủ tịch Dương!”  

             “Không sai, chính là chủ tịch Dương, vị Long tổng này chính là chủ tịch của tập đoàn Long thị ở đế đô, tài sản mấy chục tỷ, ai đi qua cũng phải cúi đầu?”  

             “Mẹ kiếp, đây thật sự là thần tiên đánh nhau, vừa mới gọi tới Hoàng tiên sinh,  giờ lại gọi cho chủ tịch, trâu bò!”   

             Mọi người không khỏi cảm thấy kinh ngạc, vừa rồi Hoàng Văn Đào bởi vì tình nghĩa mà bỏ qua cho Tề Đẳng Nhàn, điều này khiến mọi người cảm thấy Tề Đẳng Nhàn có vận khí tốt.  

             Nhưng hiện tại, Long Tông Toàn gọi một cuộc điện thoại, người này còn lợi hại hơn Hoàng Văn Đào!  

             Đây là có năng lực như thế nào? Quả thực không dám tưởng tượng!  

             Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi mặc kệ ông gọi điện thoại cho ai, nhưng phải nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng tôi dành cho ông.”  

             “Cơ hội? Ha ha ha…”  

             Long Tông Toàn trực tiếp cười to, hai gò má bị biến dạng, đầy vẻ hung ác, nghiến răng nói: “Tôi sẽ không cho cậu cơ hội gì nữa, tôi bảo đảm, nhất định phải chỉnh chết cậu!”  

             “Sau khi chỉnh chết cậu, tôi sẽ từ từ chơi đùa vợ của cậu Kiều Thu Mộng, nếu như phế rồi thì trực tiếp ném tới đất nước đang có chiến tranh làm kỹ nữ.”  

             “Kiều gia, cũng phải chôn cùng đồ ngu xuẩn cậu!”  

             Tề Đẳng Nhàn cười, nói: “Ông nói ba lời vô nghĩa làm tôi không thích, cho nên, ông muốn giữ được cái mạng chó này, tốt nhất là lấy ra ba trăm triệu. Nếu không, hôm nay ông dù thế nào cũng không thể ra khỏi đây!”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 922: Tâm sự về cuộc đời

             “Người này là ai, giọng điệu lớn như vậy, Long tổng chỉ gọi một cuộc điện thoại là mời được Dương Lệnh Quang tới, hắn cho rằng mình có thể đối phó được với chủ tịch Dương sao?”  

             “Rõ ràng là không biết sự việc nghiêm trọng bao nhiêu, ỷ vào chính mình có ơn với nhà họ Hoàng thì có có thể ở tung hoành ở Trung Hải hả? Tôi nghĩ hắn suy nghĩ nhiều!”  

             “Chậc chậc, Long tổng chính là lão đại ở đế đô, lại có gia thế lớn, tên này không biết tốt xấu, khẳng định lát nữa sẽ chịu nhiều thiệt thòi!”  

             “Chịu thiệt? Cậu sai rồi, tôi nghĩ hắn muốn chết, đoán chắc là ngày mai không nhìn thấy mặt trời.”  

             Mọi người thấy Đẳng Nhàn lúc này vẫn còn kiêu ngạo, thậm chí muốn thu thêm của Long Tông Toàn ba trăm triệu phí giữ mệnh, thì không khỏi lắc đầu, cảm thấy hắn không biết tốt xấu.  

             “Xe chủ tịch Dương tới rồi!”  

             Cũng không biết là ai hét lên, hiện trường trực tiếp sôi trào.  

             Các lãnh đạo bệnh viện sửng sốt, không biết chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ trong bệnh viện có chuyện gì khiến chủ tịch không hài lòng, cho nên tới mà không gọi trước?  

             Nghe xong câu này, những người có mặt đều không khỏi kinh ngạc.  

             “Thật đúng là gọi chủ tịch tới, Long tổng thật lợi hại, loại người như vậy không thể trêu vào!” Có người khẽ nói.  

             Long Tông Toàn kiêu ngạo ngẩng đầu, nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: “Họ Tề kia, lần này tôi gọi người tới, đủ để giẫm chết cậu chưa?!”  

             Khi nói lời này, ông ta rất vênh váo, nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn, ánh mắt tràn ngập thù hận và kiêu ngạo.  

             Gọi một cuộc điện thoại là có thể mời chủ tịch xuất hiện vì mình, người như vậy, dĩ nhiên là rất lợi hại, không thể phủ nhận được.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 478: Không cần suy nghĩ

             Nhưng mà Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy không có gì, Long Tông Toàn gọi điện thoại mời chủ tịch tới đây, mà ông ta muốn gặp hắn thì phải đích thân tới!  

             “Hình như vẫn chưa đủ, nếu đây là át chủ bài mà ông nói, vậy thì trò chơi này  không có gì hồi hộp!” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.  

             Sở dĩ hắn giáo huấn Long Tông Toàn, là bởi vì Long Tông Toàn ỷ vào mình có gia thế nên bắt nạt Kiều Thu Mộng thê thảm.  

             Tề Đẳng Nhàn muốn cho ông ta biết, như thế nào mới gọi là có gia thế!  

             Tề Đẳng Nhà nói xong, trực tiếp khiến mọi người kinh ngạc, như vậy còn chưa đủ? Bộ dáng giống như khinh thường?  

             Có thể mời chủ tịch tới chống lưng cho mình, ở trong mắt mọi người đó là chuyện lớn, còn trong mắt Tề Đẳng Nhàn, lại là khinh thường?!  

             “Đùa à, Long tổng mời chủ tịch tới, hắn còn cảm thấy chưa đủ?  

             “Không phải hắn ảo tưởng mình là con trai của thủ tướng chứ? Hắn có thể nói mà không cần suy nghĩ?”  

             “Tôi cảm thấy loại người này hẳn là vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng, biết Long tổng sẽ không buông tha cho hắn, nên dứt khoát không cầu xin tha thứ, nếu kiên cường đến cùng, còn có thể giữ chút thanh danh cùng mặt mũi.”  

             Long Tông Toàn cười to, cảm thấy đã nắm chắc phần thắng, nói: “Còn chưa đủ, vậy cậu cũng nên nói ra gia thế của mình!”  

             “Gia thế? Tôi không có gia thế.”  

             “Nếu nói về gia thế, thì tôi chính là gia thế lớn nhất!”  

             “Một mình tôi là đủ rồi.”  

             Tề Đẳng Nhàn nhìn Long Tông Toàn, giọng bình tĩnh, lời nói so với Long Tông Toàn còn kiêu ngạo hơn vạn lần!  

             Nói ra câu này, lại lần nữa hiện trường bùng nổ.  

             “Không thể không nói, người anh em này giả bộ rất tốt, thua người cũng không thể thua mặt mũi.”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 30

             “Chính xác, nói ra lời này thực sự rất cháy, nhưng vô dụng thôi… Chết chắc rồi!”  

             “Thật không hổ danh là vua một đời, đợi chủ tịch tới còn có thể giả bộ được nữa không.”  

             Tất cả mọi người không nhịn được cười lên, nhất thời cảm thấy kinh ngạc lại có chút buồn cười, trên đời này làm gì có chuyện kì quái đến như vậy, ai có giả bộ cường đại như vậy?  

             Long Tông Toàn cũng cảm thấy buồn cười, lúc trước có một nữ minh tinh nói “Gả vào nhà giàu? Thì tôi làm nhà giàu” đã bị phong sát, giờ lại gặp được tên ngốc cũng nói lời tương tự.  

             Chẳng qua, kết cục của người sau so với người trước chắc chắn thảm hại hơn!  

             Bởi vì, người này đắc tội với ông ta, ông ta chính là Long Tông Toàn là chủ tịch của tập đoàn Long thị!  

             “Chào chủ tịch Dương!”  

             “Hoan nghênh chủ tịch dương đến viện chỉ đạo công tác.”  

             “Nhiệt liệt hoan nghênh chủ tịch Dương đã đến!”  

             Nhóm lãnh đạo bệnh viện giật mình, xếp hàng nghênh đón Dương Lệnh Quang, mặt tươi cười, tràn ngập ý tứ nịnh hót.  

             Dương Lệnh Quang vẫy vẫy tay, trực tiếp đi thẳng qua đám người.  

             Long Tông Toàn trực tiếp tiến lên nghênh đón, nói: “chủ tịch Dương, cuối cùng ngài cũng tới! Vị này chính là chủ tịch tỉnh Đông Hải, phải quyết định cho khách nhân đến từ đế đô!”  

             Dương Lệnh Quang nghe thấy những lời này, không khỏi nhíu nhíu mày, giương mắt thì thấy gò má Long Tông Toàn, không khỏi có chút kinh ngạc  

             Long Tông Toàn đi nơi nào cũng là bộ dáng chủ nhân, lại chịu thiệt ở thành phố Trung Hải nhỏ bé? Mặt bị đánh biến dạng như đầu heo.  

             Trong lòng ông ta vừa buồn cười vừa có chút bực mình, rốt cuộc là ai to gan lớn mật, cư nhiên dám đánh Long Tông Toàn, hay là không biết làm như vậy, sẽ tổn hại đến danh tiếng của Tỉnh Đông Hải sao?  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.