Tuyệt Thế Cường Long

Chương 442: “Cậu muốn tôi làm gì?”



Từ Ngạo Long chưa từng nghĩ tới chuyện Tề Đẳng Nhân sẽ biết được hướng đi của Từ gia, còn biết một cách rành mạch như vậy.  

             Bọn họ tự cho rằng bản thân họ đã làm rất cẩn thận, không nghĩ tới, vẫn để Tề Đẳng Nhân biết được, anh ta rất tò mò, rốt cuộc bằng cách nào mà Tề Đẳng Nhân lại biết được.  

             Hay là, bên trong Từ gia có nội gián?  

             Hẳn là không thể nào, Tề Đẳng Nhân đã rời khỏi thủ đô nhiều năm, không có một chút cảm giác tồn tại nào, sẽ không có thế lực nào ở thủ đô giúp đỡ hắn.  

             Từ Ngạo Tuyết cũng lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Từ gia tẩm ngẩm tầm ngầm lại có động thái lớn như vậy, bọn họ vậy mà lại có thể tìm được sự giúp đỡ của Vinogradov ở Tuyết Quốc!  

             “Cho dù cậu biết thì làm sao? Tập đoàn Từ thị của chúng tôi, hiện tại đã được bảo đảm, cậu tưởng cậu muốn làm gì thì làm sao!” Từ Ngạo Long cười lạnh nói.  

             “Phải không? Các người thật sự cảm thấy như vậy rất an toàn sao?” Tề Đẳng Nhân lấy điện thoại của mình ra, hơi mỉm cười.  

             Từ Ngạo Long lãnh đạm nói: “Ếch ngồi đáy giếng vẫn mãi là ếch ngồi đáy giếng, cậu rời khỏi thủ đô quá nhiều năm rồi, đã sớm biến thành một tên quê mùa, ngay cả lời vô nghĩa như vậy mà cũng nói được.”  

             Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên trực tiếp im lặng, nếu Từ gia thật sự đã có chuẩn bị như vậy, vậy cô ta đúng thật là dư thừa.  

             Hiện tại cô ta chết đi, là lựa chọn có lợi nhất cho Từ gia.  

             Tề Đẳng Nhân nhìn Từ Ngạo Long, vẻ mặt cười nhạo nói: “Nếu tôi đã có thể biết được chuyện này, như vậy, anh cảm thấy, tôi sẽ không có chuẩn bị cho sau đó sao?”  

             Từ Ngạo Long lạnh mặt không nói gì, nhưng trong lòng lại bắt đầu cảm thấy bất an.  

             Tề Đẳng Nhân nói: “Mối quan hệ giữa các nhà đầu tư của Tuyết Quốc, tuy nói là mối quan hệ đối địch, nhưng thực chất đều là một, mối quan hệ của bọn họ rất phức tạp. Đối với người không hiểu rõ mấy chuyện này như anh, có lẽ sẽ có chút khó hiểu?”  

             Sau khi nói xong, hắn lấy điện thoại di động ra gọi đi một cuộc.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 973: Hành động bí mật

             “Giảm giá cổ phiếu tập đoàn Từ thị xuống 5 điểm!” Tề Đẳng Nhân lạnh lùng nói.  

             Từ Ngạo Long khinh thường nói: “Cậu bảo giảm 5 điểm là giảm 5 điểm sao? Nói vậy thì tôi cũng nói được, hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Từ thị sẽ tăng vọt một đường đi lên!”  

             Tề Đẳng Nhân lười biếng nói: “Tập đoàn Từ thị nếu còn muốn được bảo toàn, thì còn phải dựa vào Từ Ngạo Tuyết, để cô ấy ngoan ngoãn nghe lời tôi trong thời gian này, nếu không, tôi cho cả nhà các người đi uống gió Tây Bắc!”  

             Từ Ngạo Long đang muốn đáp lại một cách khinh bỉ, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại từ nhà.  

             “Ngạo Long, không xong rồi, cổ phiếu tập đoàn Từ thị nhà chúng ta bỗng nhiên tụt 5 điểm! Hiện tại các nhà đầu tư nhỏ lẻ đang vội vàng bán tháo đi, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ giảm sàn!”  

             Sau khi Từ Ngạo Long nghe thế, đồng tử đột nhiên trợn to, nhìn về phía Tề Đẳng Nhân một cách không thể tin được.  

             Sao có thể, hắn nói giảm 5 điểm, là thật sự giảm 5 điểm!  

             Chiêu thả con tép, bắt con tôm này của Tề Đẳng Nhân thoạt nhìn chỉ là khiến cổ phiếu giảm xuống 5 điểm, nhưng gần đây tình huống của tập đoàn Từ thị vẫn luôn không ổn, trong lòng mọi người đều tràn ngập bất an, sau khi những người đầu tư nhỏ lẻ nhìn thấy cổ phiếu không còn nổi bật sẽ từ bỏ, lúc đó phỏng chừng sẽ trực tiếp giảm sàn.  

             Từ Ngạo Long luống cuống gọi đi một cuộc điện thoại, dùng tiếng nước ngoài nói: “Vinogradov tiên sinh, hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Từ thị chúng tôi đã giảm xuống 5 điểm, đã có chuyện gì xảy ra? Không phải anh nói sẽ giúp chúng tôi, sẽ bảo vệ tập đoàn chúng tôi sao?”  

             Vinogradov lười biếng nói: “Từ tiên sinh, người Hoa Quốc các người có câu một câu nói, gọi là kế hoạch không theo kịp biến hóa. Tôi ở chỗ này, xảy ra chút biến hóa, cho nên chỉ có thể bất lực không giúp được gì!”  

             Từ Ngạo Long kinh hoảng nói: “Vinogradov tiên sinh, anh cũng không thể không giữ chữ tín!”  

             Vinogradov nói: “Xin lỗi, tôi không giúp các cậu được, các cậu tự mình nghĩ cách đi!”  

             Sau khi nói xong lời này, Vinogradov trực tiếp cúp điện thoại!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 152: Chương 156

             Giữ chữ tín? Những nhà đầu tư làm ăn như họ mà biết giữ chữ tín, thì đã sớm chết ở ngóc ngách nào rồi.  

             Cúp điện thoại xong, Vinogradov khịt mũi coi thường, chỉ bằng chút lợi ích mà Từ gia đưa ra mà muốn anh ta trở mặt với thế lực của tập đoàn Cổ Tân Tư Cơ, đúng là chả khác nào chuyện nghìn lẻ một đêm!  

             “Ngu xuẩn!”  

             Nhìn thấy bộ dạng luống cuống tay chân của Từ Ngạo Long, Từ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói ra hai chữ.  

             Sắc mặt Từ Ngạo Long nhất thời tái xanh sau đó chuyển sang đỏ bừng, khi nảy lúc anh ta tràn ngập tự tin đi tới đây, không nghĩ tới, chỉ trong chớp mắt đã bị Tề Đẳng Nhân vả mặt, đánh đến đầu anh  ta vang lên tiếng ong ong.  

             “Sao có thể?” Sắc mặt Từ Ngạo Long tái nhợt lẩm bẩm nói, không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra.  

             Tề Đẳng Nhân lười biếng nói: “Tôi xem cái thái độ này của Từ gia, hiển nhiên có vẻ là không muốn bảo vệ tập đoàn Từ thị nữa, vậy thì dứt khoát làm nó phá sản ngay tại đây luôn đi!”  

             Thân thể Từ Ngạo Long lập tức giật mình một cái, giận dữ nói: “Cậu dám!”  

             Tề Đẳng Nhân nhún vai, nói: “Tôi không dám, tôi mỗi ngày làm cho tập đoàn Từ thị giảm xuống 5 điểm thôi, để xem các người có thể chống đỡ được mấy ngày.”  

             Từ Ngạo Long hoàn toàn sợ hãi.  

             “Có chuyện gì từ từ nói, không cần thiết phải làm căng như vậy!” Sắc mặt Từ Ngạo Long trong nháy mắt thay đổi đến cứng đờ, khóe miệng cười lên, cả người nhìn qua trông rất khôi hài.  

             “Đúng là trò hề.” Trong lòng Từ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng.  

             Quả nhiên, sức mạnh của Tề Đẳng Nhân đã vượt ngoài dự kiến của Từ gia, những gì bọn họ chuẩn bị đằng sau lưng căn bản hoàn toàn vô dụng.  

             Hiện tại, Tề Đẳng Nhân muốn làm cho tập đoàn Từ thị phá sản, cũng chỉ bằng một câu nói mà thôi.  

             Tề Đẳng Nhân nói: “À? Mới vừa rồi không phải anh còn rất doạ người sao? Không phải nói tôi không làm được sao? Như thế nào hiện tại biến thành dáng vẻ như này?”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 541: C541: Lưu vân thánh giả

             Từ Ngạo Long nói: “Vừa rồi là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, không biết tốt xấu, xin Tề tổng rộng lượng bỏ qua, đừng chấp nhặt tôi làm gì!”  

             Trong lòng anh ta miễn bàn có bao nhiêu nghẹn khuất, vốn tưởng rằng có thể thoát khỏi sự kìm kẹp của Tề Đẳng Nhân, nào có nghĩ được rằng, người ta vẫn có khả năng làm tập đoàn Từ thị như cũ.  

             “Nói thật, nếu như không phải Từ Ngạo Tuyết hầu hạ tôi khá tốt, thì tập đoàn Từ thị các người, tôi đã sớm không để cho nó tồn tại.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.  

             Sau khi Từ Ngạo Tuyết nghe được những lời này, cô ta tức giận đến mặt đỏ tai hồng, lời nói như vậy, đối với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ là một sự nhục nhã to lớn nhường nào!  

             Trong lòng cô ta có chút hận Từ gia muốn khiến cô ta trở thành vật hi sinh, nhưng lý trí nói cho cô ta biết, tập đoàn Từ thị không thể đổ.  

             Nếu như tập đoàn Từ thị sụp đổ, một loạt phản ứng dây chuyền sẽ nối gót theo tới, cô ta căn bản không thể ứng phó nổi, đến lúc đó Triệu gia cũng không nhất định sẽ tiếp tục giúp đỡ cô ta.  

             “Đúng đúng đúng, cảm ơn Tề tổng đã giơ cao đánh khẽ! Ngạo Tuyết, em cứ ở lại bên cạnh Tề tổng, ngoan ngoãn nghe lời Tề tổng.” Từ Ngạo Long quay đầu nói với Từ Ngạo Tuyết, một khẩu khí giao trọng trách cho người.  

             Từ Ngạo Tuyết ôm tay cười lạnh, nhìn Từ Ngạo Long như nhìn một vai diễn hề, vừa rồi còn muốn ép chết cô ta, hiện tại thế cục thay đổi, quay đầu liền trở thành một tên nô tài khom lưng uốn gối, đúng là buồn cười!  

             Từ Ngạo Long nói: “Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy thì tôi đi trước.”  

             Nói xong lời này, anh ta chuẩn bị chạy lấy người.  

             Tề Đẳng Nhân lại nói: “Từ từ, tôi có nói là để cho anh đi sao?”  

             Từ Ngạo Long chỉ có thể đứng lại tại chỗ, dù sao, hiện tại anh ta không thể đắc tội Tề Đẳng Nhân.  

             “Đến đây ra vẻ xong giờ liền muốn chạy, trên thế giới này nào có chuyện tốt như vậy?” Tề Đẳng Nhân từ trên cao nhìn xuống Từ Ngạo Long, vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo và lạnh nhạt.  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.