Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 556: Ngược Đãi Tần Xuyên



– Thật quyết đoán!

Nhìn ánh mắt lạnh lùng đen nhánh của Lâm Phong, trong lòng mọi người đều thầm run rẩy, không động thì thôi, động thì thế như sét đánh, gần như không để Tần Xuyên có cơ hội thở dốc.

Lúc này, sắc mặt Tần Xuyên âm trầm cực điểm, chân nguyên toàn thân cuồn cuộn trào lên, cổ họng hắn cũng nhúc nhích, miệng cũng mở ra.

– Cút!

– Giết!

Lâm Phong quát lớn một tiếng, trong giọng nói mang theo sát khí cùng tức giận không thôi. Trong luồng khí lưu này, ngoài chân nguyên lực này còn có Phật Ma lực, ngưng tụ thành một thanh kiếm, thanh kiếm sát phạt.

– Ùng ùng…

Lực lượng hai người va chạm giữa không trung, hai tay Lâm Phong mang theo ánh sáng phật ma cản phía trước, trực tiếp xuyên qua khí lưu cuồng bạo, hắn vẫn không bỏ qua Tần Xuyên.

– Vũ hồn!

Sắc mặt Tần Xuyên rét lạnh như băng, từng tiếng ù ù gào thét. Sau lưng hắn, một thanh kiếm hiện lên, là thanh kiếm nhỏ màu vàng mà không phải là trường kiếm.

Chân nguyên lực thối lui nhưng lực lượng không giảm, trước người Tần Xuyên tràn ngập từng tia tiểu kiếm, toàn bộ đều là túc sát chi khí, bao chặt lấy Lâm Phong, cực kỳ sắc bén.

– Dùng Vũ hồn rồi!

Mọi người kinh ngạc, không ngờ được, nhanh như vậy mà Tần Xuyên đã bị Lâm Phong bức tới mức phải dùng Vũ hồn. Tên Lâm Phong này có thể đánh bại Viên Đồng này quả thật không đơn giản.

Tất nhiên bọn họ cũng nhìn ra được, khí tức trên người Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng bốn, nhưng lực lượng Phật ma lưu chuyển trong tay hắn mang theo lực trấn áp. Dù là người có thực lực Huyền Vũ cảnh tầng sáu cũng không dám dễ dàng đón được. Vì vậy, Tần Xuyên mới không ngừng lui về sau mà không dùng lực lượng ngạnh kháng.

– Vũ hồn?

Sắc mặt Lâm Phong vẫn lạnh lùng như trước, trong lòng vừa động, nhất thời, Thiên Phệ Vũ hồn điên cuồng gào thét mà ra rồi bay thẳng về phía Tần Xuyên, vô cùng nhanh.

– Giết!

Tần Xuyên tức giạn quát lớn, chân nguyên ngưng tụ trước người mà hóa thành kiếm, đâm thẳng về Thiên Phệ Vũ hồn.

– Rầm, rầm….

Cái đầu Thiên Phệ va chạm với kiếm, phát ra từng tiếng ầm ầm, khí lưu cuồng bạo. Nhưng lúc đầu Thương Long của Thiên Phệ Vũ hồn không thể chịu nổi thì hóa thành một đoàn khói mây mà biến mất, giống như là chưa từng xuất hiện vậy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

– Grào…

Thương long gầm thét, hai đầu Thương Long đột phá tới trước người Tần Xuyên, trong nháy mắt đã cuốn lấy hắn. Một đầu Thương Long há mồm, muốn nuốt trọn Tần Xuyên.

Động tác hai người rất nhanh, tất cả giao phong chỉ trong nháy mắt liền hoàn thành, nhanh tới mức hoa mắt.

– Diệt!

Tần Xuyên thấy cái đầu Thương Long há mồm muốn nuốt lấy mình, hắn không nhìn được mà gầm một tiếng. Vũ hồn sau lưng liền đâm tới đầu Thương Long. Một tiếng ấm vang, Thương Long bị diệt cho tiêu tán.

Lực lượng Vũ hồn Huyền Vũ cảnh tầng bốn mà đối kháng với Vũ hồn Huyền Vũ cảnh tầng sáu thì vẫn yếu hơn một chút.

Nhưng Lâm Phong cũng không trông cậy nhiều vào lực lượng Vũ hồn để diệt Tần Xuyên. Một kích vừa rồi là chỉ muốn quấn lấy Tần Xuyên một khắc, mục đích của hắn đã đạt được.

Vốn khoảng cách đã rất gần, khi Lâm Phong tiến sát bên người Tần Xuyên, lực lượng bốn ngàn Phật Ma lực hóa thành một quyền hắc ám khủng bố, đấm thẳng lên người Tần Xuyên.

– Cút ngay!

Tần Xuyên biết không thể tránh được, hắn giơ quyền muốn ngăn cản một quyền của Lâm Phong. Nhưng trong lúc vội vã, lực lượng ngưng tụ sao có thể sánh được với bốn ngàn Phật Ma lực của Lâm Phong. Từng tiếng răng rắc truyền ra, Tần Xuyên tru lên một tiếng, xương cốt trên nắm đấm đã vỡ vụn.

– Grào…

Lại một tiếng gầm chấn động không gian vang lên, trên người Lâm Phong lại có Vũ hồn xuất hiện, Vũ hồn màu tím hóa thành yêu xà màu tím, theo quả đấm của Lâm Phong mà xuyên quả thân thể Tần Xuyên.

– Rầm!

– Ah…

Một quyền của Lâm Phong trực tiếp ấn lên ngực Tần Xuyên, làm cho Tần Xuyên rên rỉ một tiếng, khóe miệng tràn đấy máu tươi.

– Rầm, rầm, rầm…

Bốn ngàn Phật Ma lực vẫn cuộn trào không nghỉ trên nắm đấu của Lâm Phong, từng quyền đấm lên người Tần Xuyên, Tần Xuyên không ngừng phun ra máu tươi, tiếng rên rỉ thống khổ lộ ra thê thảm cực kỳ.

Mọi người ngây ngốc nhìn mọi chuyện phát sinh trên hư không, dường như không dám tin tưởng, Tần Xuyên bị Lâm Phong ngược đãi?!

Ngay khoảnh khắc Lâm Phong xuất thủ, từ đầu tới cuối, Tần Xuyên vẫn luôn bị Lâm Phong áp chế, căn bản không có năng lực phản kháng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 95: Vô tình phát hiện bí mật

– Rầm!

– Cút!

Rốt cục, một tiếng quát vang lên, Lâm Phong thu hồi Vũ hồn song sinh, thân thể Tần Xuyên như một mũi tên mà bay ra ngoài, khí tức phù phiếm, cả người tràn đầy máu tươi, sắc mặt đã không còn thần thái phi dương như trước, nhìn thật rệu rã.

– Thật bá đạo!

Mọi người đều khiếp sợ, Tần Xuyên có cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng sáu, là thiên tài xếp hàng đầu của đế quốc Long Sơn. Hắn tự tin mà tới, muốn đánh bại Lâm Phong chứng mình sự cường đại của mình. Là người cường đại hơn Viên Đồng, nhưng hôm nay, kết cục của hắn còn bi thảm hơn Viên Đồng nhiều, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, bị người ta đập cho trọng thương.

Lâm Phong đứng trong hư không, ánh mắt rét lạnh nhìn mọi người, sau đó hắn phất tay áo trực tiếp rời đi, không để ý tới người bên dưới, không nói lời nào.

Đúng như lời hắn đã nói, hắn không có hứng thú với luận bàn, muốn đánh liền dùng thủ đoạn chấn động mà đánh cho Tần Xuyên trọng thương.

– Đợi một chút!

Lúc này, một giọng nói vang lên, gọi Lâm Phong dừng lại.

Lâm Phong hơi ngừng lại, quay đầu nhìn người mới nói, lạnh giọng hỏi:

– Ngươi là kẻ nào?

– Có lẽ ngươi chưa nghe qua, ta là Thôi Vô Mệnh!

Người này lãnh đạm nói, làm cho Lâm Phong hơi kinh ngạc, nói:

– Hắc Ám Tả Thủ, Thôi Vô Mệnh!

Nghe được lời này, trong mặt Thôi Vô Mệnh lộ vẻ ngạc nhiên, tên Lâm Phong này mới tới Thiên Long Thành đã biết tên hắn, nhưng điều này cũng chứng mình hắn có lực ảnh hưởng ở đế quốc Long Sơn.

– Là ta!

Thôi Vô Mệnh lôi bàn tay trái trong ống tay ra, quả nhiên có màu đen, đặc biệt chói mắt.

Lâm Phong cẩn thận đánh giá Thôi Vô Mênh, ánh mắt lạnh lùng. Vừa rồi, khi hắn đánh Tần Xuyên trọng thời thì chỉ có hai người không kinh ngạc gì, một là Kiếm Thần, người còn lại chính là Thôi Vô Mệnh này.

Lam Kiều từng nói với hắn, ở bên trong bảng xếp hạng thiên tài đế quốc Long Sơn, người xếp đầu là Quân Mạc Tích của hoàng thất đế quốc Long Sơn. Thứ hai cùng thứ ba là Đường U U của Đường gia và Thanh Mộng Tâm của Tinh Mộng các. Xuống nữa chính là Kiếm Thần được xếp thứ tư.

Lúc khi còn ở nước Tuyết Nguyệt, Kiếm Thần có nói chuyện một lúc với hắn. Khi đó hắn biết được người này bất phàm, kẻ này hẳn làkKiếm tu, hơn nữa còn có thể nắm giữ lực lượng ý chí kiếm đạo.

Tham Khảo Thêm:  Chương 37: C37: Hướng dẫn sinh tồn ở trường học ma quỷ 2

Dưới Kiếm Thần, người xếp hạng thứ năm chính là người này, Hắc Ám Tả Thủ, Thôi Vô Mệnh.

Giờ phút này nhìn thấy hắn, Lâm Phong tự nhiên không nhịn được mà nhìn một chút.

Hắn tham gia đại hội Tuyết Vực, nếu muốn ngạo nghễ đứng trong đó thì phải đánh bại vô số thiên tài cường giả. Mặc dù đế quốc Long Sơn cùng một trận doanh với hắn, nhưng nếu đến trên chiến trường thì chính là đối thủ của hắn, vậy thì cũng phải đánh bại. Năm người đứng đầu đế quốc Long Sơn đều có thể uy hiếp được hắn, hắn nhất định phải đánh thắng những người này, ít nhất phải bước vào thứ ba, thậm chí là thứ hai.

Nếu không, bốn đại đế quốc, một một đế quốc có một hai thiên tài như thế, còn một ít yêu nghiệt của chính nước phụ thuộc nữa thì ngay một chỗ đặt chân hắn cũng không có.

– Lực lượng kia của ngươi không tệ, có thể thử tiếp đón một chưởng của ta không?

Thôi Vô Mệnh nhìn Lâm Phong nói, đôi mắt sắc bén lộ ra chiến ý. hắn cũng nhận rõ ràng, lực lượng trên người Lâm Phong lúc trước không phải là chân nguyên lực, mà là một loại lực lượng kỳ lạ mà kinh khủng. Mỗi một quyền đánh lên người Tần Xuyên, thân thể Tần Xuyên chứa đầy chân nguyên lực cũng không cách nào chống cự.

Trong lúc Thôi Vô Mệnh nói chuyện, cánh tay trái màu đen của hắn phóng ra từng tia hắc ám làm người ta sợ hãi.

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Thôi Vô Mệnh, ánh mắt lóe lên, ngay sau đó, hắn liền lăng không mà đứng, nói:

– Tốt!

Nếu những người khác muốn luận bàn với hắn thì hắn sẽ cự tuyệt, nhưng người này là Hắc Ám Tả Thủ Thôi Vô Mệnh, vừa lúc dò xét chiến lực Thôi Vô Mệnh một chút.

Thôi Vô Mệnh giơ tay trái lên, từng tia hắc ám càng làm cho người ta run rẩy, chỉ cần nhìn thì cũng có thể thấy được sự cường đại của cánh tay trái màu đen này.

Lâm Phong không dám khinh thường, bốn ngàn Phật Ma lực điên cuồng vận chuyển, không sử dụng pháp thuật thần thông, bốn ngàn phật ma lực có thể đối chọi với Hắc ám tả thủ của Thôi Vô Mệnh không?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.