*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhạc Phong từng bước một đi tới, tiếng giày da của anh ta giẫm lên sàn nhà như đang gõ vào trong lòng Thượng Hảo Hảo
Một cơn sợ hãi bao trùm toàn thân Thượng Hảo Hảo, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy hai bên quẩn run nhè nhẹ không ngừng lại được
Nhạc Phong đi tới đứng giữa Cẩm Mặc Nhiên và Thượng Hảo Hảo, sự tức giận khiến người khiến Cẩm Mặc Nhiên không thể khống chế bản năng mà lùi về phía sau một bước
Anh ta phản bác lời Nhạc Phong nói: “Không thể nào, đêm đó Hảo Hảo uống rượu, tuy tôi bị cảnh sát hiểu lầm mang đi, nhưng Hảo Hảo uống say cũng không thể chạy tới phòng anh được chứ.” Nhạc Phong cười2nhạo một tiếng: “Cô ta không chạy tới, nhưng cũng không có nghĩa không xảy ra chuyện gì với tôi.” “..” Cẩm Mặc Nhiên giật mình, cứng ngắc đưa mắt nhìn Thượng Hảo Hảo
Cô sợ hãi người đàn ông này, đủ để chứng minh đêm đó bọn họ quả thật đã xảy ra chuyện gì đó
Tuy anh không biết vì sao mọi chuyện lại diễn biến thành như vậy, nhưng Thượng Hảo Hảo nhất định chịu không ít ấm ức
Cho nên vừa rồi Thượng Hảo Hảo mới trăm phương nghìn kế muốn cắt đứt qua lại với anh sao? Cẩm Mặc Nhiên nghĩ mà tim cũng đau, chậm rãi vươn tay cầm lấy đôi tay nhỏ bé đang run rẩy của Thượng Hảo Hảo
“Hảo Hảo, đừng sợ! Ngày đó9nếu không phải anh dẫn em tới bữa tiệc sẽ không xảy ra chuyện này, muốn trách thì cứ trách anh, đều là lỗi của anh
Anh sẽ chịu trách nhiệm với em.” “…” Thượng Hảo Hảo giật mình nhìn Cẩm Mặc Nhiên
Cô nghĩ sau khi Cẩm Mặc Nhiên biết sự thật sẽ ghét bỏ cô, ghê tởm cô, nhưng anh không làm vậy, mà ngược lại còn muốn chịu trách nhiệm với cô
Chuyển biến khác thường đó khiến Thượng Hảo Hảo nhất thời không phản ứng lại được
“..” Ngay cả Nhạc Phong cũng không nghĩ Cẩm Mặc Nhiên lại nói ra lời này
Anh ta nghĩ sau khi mình nói ra sự thật, tên nhóc này sẽ ghét bỏ Thượng Hảo Hảo, rời khỏi nơi này cắt đứt quan hệ6với Thượng Hảo Hảo luôn chứ.
Thằng nhóc này ngốc à? Hay là đầu bị úng nước, ngay cả phụ nữ từng ngủ với người khác mà cậu ta cũng muốn
“Thật không ngờ thủ đoạn dụ dỗ của cô đúng là cao siêu, đùa giỡn đàn ông vòng quanh.” Nói xong tầm mắt Nhạc Phong chuyển lên người Cẩm Mặc Nhiên
“Thằng nhóc, cậu nhìn cho kỹ, vì muốn dụ tôi tới đây, tối hôm qua cô ta đã lừa đứa em gái thần kinh có vấn đề của tôi tới đây.” Nhạc Phong chỉ vào Nhạc Nhu đang ngồi trước bàn ăn bữa sáng
“…”Nghe thấy lời Nhạc Phong nói, tuy tức giận nhưng Thượng Hảo Hảo đã chết lặng, cô cũng lười giải thích nhiều
Bởi vì cô biết, cho dù0cô có giải thích như thế nào, nhưng nếu Nhạc Phong đầy địch ý, muốn chụp mũ cho cô thì mọi giải thích của cô đều là vô dụng
Thượng Hảo Hảo rút tay từ trong tay Cẩm Mặc Nhiên ra
Cô lạnh nhạt ngước mắt lên nhìn Nhạc Phong
“Anh Nhạc, phiền anh đưa em gái anh về
Bệnh này tôi không khám
Tin rằng anh Nhạc cũng có thể tìm thấy một bác sĩ khác vĩ đại hơn ở thành phố S này.” “Anh chế tối ghê tởm, tôi cũng chê anh tồi tệ, chúng ta không làm phiền lẫn nhau, sau này vĩnh viễn không gặp lại, anh muốn hủy cửa hàng của tôi cũng được, cưỡng chế bán đi cũng được, tùy anh!” “Bây giờ, lập tức, cút ra ngoài7cho tôi!” Thượng Hảo Hảo phẫn nộ chỉ vào cửa.