Vô Thượng Sát Thần

Chương 1713: Nhân Tính Xấu Xa



Trên mặt biển, Chiến Phi Dương chờ nửa ngày, vẫn chưa nhìn thấy mười tên chiến Thánh Cảnh cường giả xuất hiện, lông mày không khỏi nhíu lại.

Sau đó, hắn thả linh hồn lực chậm rãi tràn ngập khắp nơi, dò xét bên trong nước biển.

Điều tra nửa ngày, Chiến Phi Dương lại không phát hiện được bóng dáng bất cứ kẻ nào, Hồ Mạnh Nhiên cùng mười tên chiến Thánh Cảnh cường giả cứ như vậy mà biến mất.

Thu lại linh hồn lực, trong mắt Chiến Phi Dương nổi lên lãnh quang, nổi giận mắng: “Một đám phế vật, vậy mà để cho hắn chạy!”

Chiến Phi Dương mặc dù là Chiến Thần cảnh, nhưng linh hồn lực của hắn cũng không phải rất cường đại, trong nước biển cũng chỉ có thể bao phủ phạm vi khoảng mười dặm.

Vì vậy, hắn tự nhiên không biết sự tình ngoài mười dặm kia, hắn phái ra mười tên Chiến Thánh cường giả, bây giờ đều đã táng mệnh dưới hoàng tuyền.

Một khắc sau, ánh mắt Chiến Phi Dương lại rơi vào trên chiến thuyền, nhếch miệng cười nói: “Thật không ngờ, chỉ một chiếc Hải Luân nho nhỏ, vậy mà chứa nhiều tài nguyên như vậy, khó trách có người nói có kẻ giúp Tu La Điện chuẩn bị tài nguyên, trước đó ta còn không tin, bây giờ nhìn thấy, xem ra bản thân chút nữa đã phạm phải sai lầm lớn.

Trên chiến thuyền, những tu sĩ nghe thấy lời này rất nhiều người sắc mặt hơi đổi một chút, nhưng cũng rất nhanh khôi phục bình tĩnh.

Ở đây, có không ít người lúc trước đi theo Tiêu Phàm tiến về Chân Long cốc, hơn nữa còn biết rõ thân phận của Tiêu Phàm.

Nếu như những người này thực sự là vì muốn đối phó với Tu La điện mà đến, vậy thì bọn họ đoán chừng đều sống không được.

“Tiền bối, chúng ta không biết Tu La điện là gì, chúng ta chỉ vì mưu cầu một miếng cơm ăn mà thôi, mong tiền bối thứ tội!” Nghe được lời Chiến Phi Dương nói, một tu sĩ cố lấy dũng khí nói.

Giờ phút này còn không cầu tình, đợi qua một lúc sẽ không có cơ hội nữa.

“Đúng vậy a tiền bối, chúng ta chỉ là thủy thủ bình thường, căn bản không biết Hồ lão ngũ cùng Tu La điện có quan hệ, tất cả những thứ này cũng không quan hệ gì tới chúng ta.”

“Xin tiền bối nhìn rõ mọi việc, chúng ta đều là bị Hồ lão ngũ mê hoặc, bị buộc lên thuyền!”

“Người nhà của ta đều bị Hồ lão ngũ nắm trong tay, không thể không thay hắn ra sức, mong tiền bối tha cho chúng ta, về sau chúng ta nhất định sẽ không bị Hồ lão ngũ uy hiếp.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 88: C88: Yêu thích

Những tu sĩ trên chiến thuyền ngươi một câu, ta một câu, lý do gì cũng nghĩ ra, bọn hắn hiện tại chỉ muốn đẩy tất cả tội danh lên thân Hồ Mạnh Nhiên, tất cả chỉ vì mưu cầu sống sót.

Những người này, phần lớn là về sau mới gia nhập đội tàu của Hồ Mạnh Nhiên, có một chút sự thật bọn họ không nói láo, bọn họ đều vì miếng cơm, không biết sự tình gì của Tu La điện.

Nhưng tuyệt đối không phải Hồ Mạnh Nhiên bức bọn hắn lên thuyền, thậm chí còn bắt người nhà để uy hiếp bọn hắn.

Bởi vì thu nhập trên tàu của Hồ Mạnh Nhiên cao hơn hai lần so với các đội tàu khác nên bọn hắn mới gia nhập đội tàu.

Rất nhiều tu sĩ từ đáy lòng luôn kính phục Hồ Mạnh Nhiên, nghe lời nói của những kẻ kia liền phẫn hận không thôi, nhưng bọn hắn cũng không dám đứng ra, giờ phút này nếu dám công khai đứng về phía Hồ Mạnh Nhiên, ai biết vị kim bào nam tử kia có giết bọn họ hay không?

Dù sao, ai cũng là sợ chết, đứng trước thực lực tuyệt đối, không có ai là không sợ chết.

“Ồ, theo như lời các ngươi nói, tên Hồ lão ngũ kia là thật đáng chết?” Chiến Phi Dương nhe răng cười, nhìn về phía những tu sĩ đảng ra sức chỉ trích Hồ Mạnh Nhiên nói.

“Không sai, hắn đáng chết!

“Đâu chỉ đáng chết, chính là đáng chết vạn lần!”

Rất nhiều người vội vàng phụ họa Chiến Phi Dương, nhìn thấy trên mặt Chiến Phi Dương lộ ra nụ cười, trong lòng bọn hắn khẽ thở phào, chỉ cần có thể sống sót, bọn hắn không quan tâm Hồ Mạnh Nhiên đối với bọn hắn tốt hay không.

Đây chính là nhân tính xấu xa.

“Ồ, xác thực nên chết vạn lần!” Chiến Phi Dương vô cùng nghiêm túc gật đầu.

Những tu sĩ kia nghe thấy thế cũng lập tức cũng cười lên, không ít tu sĩ đã bắt đầu kích động, rốt cuộc họ cũng có hi vọng được sống.

Nhưng mà nụ cười trên mặt Chiến Phi Dương bỗng ngưng lại, lộ ra vẻ lạnh lùng, con ngươi rét lạnh đảo qua những Tu Sĩ trên thuyền.

Tất cả mọi người đều không ngờ Chiến Phi Dương có thể trở mặt nhanh như vậy, vẻ mặt bọn hắn tựa như ăn phải chuột chết, bộ dáng dở khóc dở cười.

Tham Khảo Thêm:  Chương 16: 16: Cơn Gió Lùa Đáng Ghét

“Nhưng ta lại nhận được tin tức là tu sĩ ở cả tòa Lâm Hải Cảng đều tranh nhau muốn gia nhập đội tàu của Hồ lão ngũ, căn bản không cần đi uy hiếp cùng bức bách.” Chiến Phi Dương khẽ khép hờ hai mắt nói.

Lúc này, khí tức trên người Chiến Phi Dương phát ra càng thêm lạnh lẽo, tiếp tục nói: “Hắn đúng là đáng chết, nhưng so với loại người ăn cháo đá bát như các ngươi thì càng đáng chết hơn.”

Tiếng nói vừa xuống, một luồng sức mạnh từ trên người Chiến Phi Dương nở rộ ra, xông thẳng tới chiến thuyền, uy áp của Chiến Thần cảnh, những kẻ bình thường sao có thể chịu đựng được?

“Bùm bùm bùm!”

Từng tiếng nổ vang truyền đến, không ít tu sĩ trên thuyền thi nhau nổ tung, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã biến thành vô số mưa máu tràn ngập trên không trung.

Chiến Thần cảnh đồ sát tu sĩ cấp thấp, chỉ cần một ý niệm trong đầu mà thôi, bọn hắn chỉ là tu sĩ Chiến Đế cảnh và Chiến Thánh cảnh cấp thấp sao thể ngăn cản linh hồn uy áp của Chiến Thần cảnh được?

Nhìn thấy nguyên một đám tu sĩ nổ tung, những kẻ khác đều bị dọa cho phát sợ, một cảm giác tử vong bao trùm trên đầu đám người.

Một số ít tu sĩ lại cảm thấy hưng phấn không thôi, bởi vì kẻ chết đi đều là những kẻ vừa nãy cất tiếng châm chọc và quở trách Hồ Mạnh Nhiên, một đám vô ơn, chết cũng đáng đời.

Chỉ là bọn hắn không hiểu, tại sao Chiến Phi Dương lại động thủ với những kẻ nhục mạ Hồ Mạnh Nhiên?

Nếu như không phải trước đó người của Chiến Phi Dương đã đánh bay Hồ Mộng Nhiên, bọn họ còn tưởng rằng Chiến Phi Dương là bằng hữu của Hồ Mạnh Nhiên, bây giờ đang giúp Hồ Mạnh Nhiên thanh lý môn hộ.

Thời gian chỉ vẻn vẹn vài nhịp hô hấp, tu sĩ trên thuyền đã chết hơn phân nửa, dường như chỉ còn lại một phần ba, những người này đều là người ủng hộ Hồ Mạnh Nhiên.

Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ, bọn hắn cũng không dám đắc tội với tên điên này, ở đây có những mấy chục người, lại bị hắn một nhát giết chết.

Đáng tiếc, bọn hắn không đắc tội Chiến Phi Dương, Chiến Phi Dương sẽ bỏ qua cho bọn hắn sao?

Tham Khảo Thêm:  Chương 579

Hiển nhiên là không thể nào!

Thật lâu sau, ánh mắt Chiến Phi Dương lần nữa rơi vào chiến thuyền, nhìn đám tu sĩ còn lại, nói: “Xem ra các ngươi hẳn là kẻ trung thành của Tu La điện? Kỳ thật ta cũng không phải bởi vì các ngươi là Tu La điện tu sĩ mà muốn giết các ngươi, các ngươi đoán xem, ta tại sao muốn giết các ngươi, ai đoán đúng, ta sẽ thả người đó.”

Trong lời nói của Chiến Phi Dương có mấy phần nghiền ngẫm ý tứ, hắn xem sự sống chết của người khác như một trò chơi.

Đám người đều im lặng không nói, Chiến Phi Dương ngược lại không tức giận, tựa như đã sớm đã đoán được kết quả này, lập tức cười nói: “Kỳ thật không vì cái gì khác, chỉ bởi vì ta mạnh hơn so với các ngươi!”

Đám người nghiến răng nghiến lợi nhìn Chiến Phi Dương, cảm thấy tức giận tới cực điểm, thiếu chút nữa thì nhịn không được xông lên, ai cũng không ngờ tới, Chiến Phi Dương lại vô sỉ như vậy, muốn giết người làm niềm vui.

Chỉ bởi vì ta so với ngươi mạnh hơn, ta muốn giết ngươi thì sẽ giết ngươi, ngươi có thể làm như thế nào?

Không thể không nói, Chiến Phi Dương là kẻ tàn nhẫn và vô cùng bá đạo.

“Được rồi, nói nhiều như vậy với các ngươi, cũng nên đưa các ngươi lên đường rồi!” Chiến Phi Dương đột nhiên lại nói.

Nói xong, lập tức khoát tay, sau lưng hắn, bóng người như ong vỡ tổ xông lên, phát ra khí thế sát phạt vô cùng đáng sợ.

Mỗi người bọn hắn đều là cường giả Chiến Thánh cảnh hậu kỳ, chém giết tu sĩ cấp thấp Chiến Thánh cảnh, chẳng phải bắt ba ba trong hũ?

Đám người trên thuyền đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, không ít người không chút do dự chạy trốn về phía xa, có điều trốn càng nhanh, chết cũng nhanh hơn.

Lấy tính tình của Chiến Phi Dương, chắc chắn sẽ không bỏ qua bọn hắn.

Mắt thấy mấy chục cường giả Chiến Thánh cảnh đánh tới, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên trắng bệch, trong lòng sợ hãi không thôi, căn bản không có tâm tư phản kháng.

“Bùm bùm bùm ~ ”

Cũng đúng lúc này, tại hư không đột nhiên truyền tới một trận nổ, thẳng hướng các cường giả Chiến Thánh cảnh đang chuẩn bị ra tay với đội tàu của Hồ Mạnh Nhiên, làm tất cả đều nổ tung!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.