Ngài cầm bút lên viết hai chữ “có thể”, để cho ám vệ giao cho Tiêu Hàn Tranh.
Cũng để cho hôm nay Thời Khanh Lạc vào cung, làm xong chuyện này trước khi Trác Quân truyền tin về cho Cẩm Vương.
Nếu Trác Quân có vấn đề cũng không sợ, Cẩm Vương thấy Thời Khanh Lạc có giá trị, sau khi đến Bắc Cương, cũng sẽ không hại c.h.ế.t người.
Hơn nữa trong tối ngoài sáng, ngài đều phái thêm người bảo vệ phu thê Tiêu Hàn Tranh.
Tất nhiên, trừ bảo vệ ra, cũng có ý theo dõi.
Dù sao lòng người khó dò, mặc dù bây giờ ngài tín nhiệm phu thê Tiêu Hàn Tranh, nhưng không có nghĩa là sau khi hai người này đến Bắc Cương sẽ không phản bội.
Mặc dù khả năng rất nhỏ, nhưng cũng không thể không đề phòng được.
Tất nhiên bên cạnh Trác Quân cũng có người canh chừng.
Một khi có vấn đề gì, sẽ bị xóa sổ.
Nếu như Trác Quân đầu hàng là thật, tương lai ngài sẽ thành toàn cho nàng ta, còn không đến nổi ngay cả người đầu hàng mình cũng không thả.
Tiêu Hàn Tranh nhận được thư của Hoàng đế, để cho tiểu tức phụ đi tìm Tịch Dung, sau đó dẫn bọn họ vào cung.
Như vậy mới không bị người khác nghi ngờ.
Tịch Dung nghe được Thời Khanh Lạc nằm mơ thấy được lão thần tiên lại cho phương pháp mới, kích động không thôi.
“Vậy lần này ngươi mơ thấy phương pháp gì?”
Thời Khanh Lạc cũng không giấu diếm: “Phương pháp làm thủy tin.”
Tịch Dung trợn to hai mắt: “Lợi hại như vậy, sư phụ ngươi còn biết làm thủy tin nữa.”
Thời Khanh Lạc cười nói: “Đúng vậy, sư phụ ta tương đối giỏi về những cái này.”
“Có lẽ ngài ấy đã từng du lịch Tây Vực, cho nên mới biết phương pháp làm thủy tinh, từ đó cải tiến.”
Sư phụ à, thật lâu chưa để cho ngài đội nồi rồi, đoán chừng ngài cũng cảm thấy không quen đi.
Cho nên cái nồi này, ngài tiếp tục đội nhé.
Tịch Dung sùng bái nói: “Sư phụ ngươi thật là quá giỏi.”
Nàng ấy kéo cánh tay Thời Khanh Lạc: “Đi, ta dẫn ngươi đi gặp Hoàng cữu.”
Sau đó ba người vào cung.
Rất nhanh rất nhiều người cũng nhận được tin tức, Tịch Dung mang theo phu thê Tiêu Hàn Tranh vào cung.
Giống như lại muốn dâng phương pháp mới.
Vì vậy mọi người lập tức lên tinh thần, trong lòng thật tò mò lúc này Thời Khanh Lạc muốn dâng phương pháp gì.
Bây giờ bọn họ đều biết, chỉ có phương pháp quan trọng, Thời Khanh Lạc mới dâng cho Hoàng đế.
Nếu không đã trực tiếp hợp tác với mấy người Lương Hữu Tiêu rồi.
Cho nên lần này tuyệt đối không đơn giản.
Mấy người Hề Duệ cũng nghe nói Thời Khanh Lạc đi vào cung dâng phương pháp, cũng rất tò mò.
Trác Quân nghe được Thời Khanh Lạc vào cũng dâng phương pháp cũng ngẩn ra, hiển nhiên cũng bất ngờ.
Cũng gần đi Bắc Cương rồi, phu thê Thời Khanh Lạc dâng phương pháp là có ý gì.
Vốn dĩ nàng ta chuẩn bị truyền tin, bây giờ lại muốn chờ một chút.
Chờ Thời Khanh Lạc dâng phương pháp gì, sau khi chắc chắn thì sẽ truyền tin.
Như vậy có thể đảm bảo Cẩm Vương càng xem trọng vợ chồng Tiêu Hàn Tranh, bọn họ đi đến Bắc Cương cũng có thể làm việc thuận tiện hơn.
An toàn cũng sẽ được đảm bảo, lấy tính tình của Cầm Vương, sẽ không cam lòng g.i.ế.c c.h.ế.t nhân tài như vậy.
Trác Quân đoán được Hoàng đế và Tiêu Hàn Tranh không hoàn toàn tin tưởng mình, chẳng qua cũng không thèm quan tâm.
Nếu hai người này thật sự tùy tiện tin tưởng hoàn toàn, nàng ta cũng sẽ không dám hoàn toàn giao phó tính mạng.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên.
Trác Quân lập tức nhét thư đã viết xong vào trong lòng: “Vào đi!”
Một tùy tùng đi vào: “Phía trên có lời truyền đến.”
Trác Quân lạnh nhạt nói: “Nói.”
Tùy tùng đi thẳng vào vấn đề: “Để cho ngươi nhanh chóng lôi kéo phu thê Tiêu Hàn Tranh, nếu như vẫn không được, vậy thì thi hành phương án thứ hai.”
Trác Quân biết phương án thứ hai trong miệng gã chính là gạo nấu thành cơm với Tiêu Hàn Tranh.
Nàng ta nói: “Trong lòng ta hiểu rõ, cùng sắp rồi, không cần dùng phương án thứ hai.”
Thái độ của tùy tùng này có chút kiêu ngạo, bên trong lời nói còn thêm mấy phần cảnh cáo: “Ngươi biết thì tốt, nhưng đừng chậm trễ chuyện lớn của chủ tử.”
Nàng ta lạnh lùng liếc nhìn đối phương: “Chuyện này không cần ngươi quan tâm.”
“Ngươi có thể đi ra ngoài được rồi.”
Tùy tùng hừ hai tiếng: “Nếu không phải xảy ra vấn đề, mọi người đều ở trong một thuyền, ngươi cho rằng ta muốn quan tâm.”
Thấy sắc mặt Trác Quân lạnh xuống, gã mới bĩu môi, xoay người đi ra khỏi thư phòng.
Trác Quân cũng không tức giận, chẳng qua chỉ nhắm mắt lại, nhìn qua giống như rất bình tĩnh.
Nhưng từ hai tay nắm chặc kia, có thể thấy được tâm trạng của nàng ta.
Tịch Dung mang hai người Thời Khanh Lạc vào cung, còn chưa dẫn hai người đến cung điện của nàng ấy chờ, đã bị người của Hoàng đế mời qua.
Lúc này không chỉ có Hoàng đế ở đó, còn có mấy đại thần cũng đang ở thư phòng nghị sự.
Sau khi ba người đi vào, Hoàng đế cũng không để cho bọn họ đi ra ngoài.
Hôm nay chính là cố ý để cho mấy người này đến diễn trò.
Thật ra các đại thần cũng không muốn ra ngoài, trong lòng tò mò ba người này đến đây làm gì.
Trước tiên ba người Thời Khanh Lạc hành lễ với Hoàng đế.
Hoàng đế phất tay lên nói: “Bình thân!”
Ngài đã sớm biết Thời Khanh Lạc muốn dâng phương pháp mới, chẳng qua trên mặt lại làm bộ không có gì, cười hỏi: “Nghe nói ngươi lại muốn dâng phương pháp mới?”
Thời Khanh Lạc cười trả lời: “Hoàng thượng anh minh, dân phụ vừa đến ngài đã nhìn ra rồi.”
Hoàng đế bật cười: “Nha đầu nhà ngươi thật biết cách nói chuyện.”
Thời Khanh Lạc lấy ra một tờ giấy đưa cho Đại thái giám: “Đây là phương pháp dân phụ muốn dâng lên, mời Hoàng thượng xem qua!”
Hoàng đế nhận lấy phương pháp nhìn một cái, trên này viết cặn kẽ phương pháo chế tạo thủy tinh.
Phía sau còn có một ít phương pháp chế tạo đồ vật bằng thủy tinh.
Hoàng đế có chút tò mò: “Gương to là thứ gì?”