Kì Tài Giáo Chủ

Chương 250: Trầm Giang Nhất Kiếm



A Tỳ Đạo Tam Đao của Sở Hưu chỉ cần trấn áp được luồng ma khí phản phệ, lực lượng tuyệt đối là một trong những võ kỹ có lực sát thương cường đại nhất trong cùng cấp độ, hại người hại mình, vô cùng cực đoan.

Ngày trước khi giao thủ cùng Phí Mặc của Kiếm Vương Thành, cho dù hắn dùng tất cả vốn liếng cũng bị đao thế của Sở Hưu chém cho hộc máu. Còn giờ đối thủ đổi thành Thẩm Bạch, đối mặt với đao thế của y, Thẩm Bạch không lùi mà tiến, kiếm thế trong tay hắn đột nhiên thay đổi, từ sắc bén vô song chuyển thành mạnh mẽ hùng hồn, kiếm khí vô tận như tràng giang đại hải lập tức cuốn tới!

Lúc này mọi người đã không thấy rõ hình dáng Sở Hưu cùng Thẩm Bạch nữa, hai người đều bao phủ trong kiếm khí, mọi người chỉ có thể mơ hồ chứng kiến ánh đao đen kịt của Sở Hưu tung hoành trong kiếm khí.

Thương Lan Hãn Hải, Tịch Quyển Thiên Hạ!

Kiếm pháp của Thương Lan Kiếm Tông vốn vô cùng bá đạo, nếu không đã chẳng có chuyện Liễu Công Nguyên dùng một nhát kiếm đánh chìm cả con sông.

Lúc này Thẩm Bạch cũng phát huy kiếm pháp của Thương Lan Kiếm Tông tới cực hạn, A Tỳ Đạo Tam Đao của Sở Hưu dẫu mạnh nhưng hắn cũng có thể vận dụng kiếm khí cường đại liên miên bất tuyệt này ngăn cản.

Thực lực của hai người đang giao thủ lật đổ nhận biết của mọi người về võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh.

Kính Hồ Sơn Trang cùng Tàng Kiếm Sơn Trang cũng có không ít võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh, nhưng trong số họ không ai có cường độ chân khí sánh nổi hai người trước mắt. Căn cơ cường đại đó cho dù võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên ra mặt cũng chẳng sánh nổi.

Quái vật, hai quái vật!

Sở Hưu có căn cơ cường đại như vậy không phải dựa vào thiên phú mà là công pháp bản thân cùng kỳ ngộ.

Nói tới thiên phú thật ra Sở Hưu rất bình thường, nhưng bất luận Tiên Thiên cảnh hay Lưu Ly Kim Ti Cổ rồi Thiên Trọc Địa Độn Đại Hỗn Nguyên Công mà y nhận được sau này đều từ từ tích lũy gia tăng thiên phú của Sở Hưu, dần dần phát triển tới mức kinh khủng như hiện giờ.

Còn Thẩm Bạch lại hoàn toàn ngược lại, thiên phú bản thân hắn vốn cực kỳ kinh khủng, hơn nữa trong Thương Lan Kiếm Tông hắn được Liễu Công Nguyên đích thân dạy bảo, người ngoài không cách nào tưởng tượng nổi mười năm qua hắn sống ra sao.

Có thể nói là ngăn sạch mọi dụ hoặc của thế giới bên ngoài, hết khổ tu lại tới khổ tu, chẳng khác gì những khổ tu sĩ của Phật môn.

Căn cơ do thiên phú và khổ tu không kém gì Sở Hưu.

Lúc này trong kiếm cương như bão tố giữa biển đó, Sở Hưu dẫn ma khí của A Tỳ Đạo Tam Đao nhập thể, bộc phát lực lượng của Huyết Luyện Thần Cương, trực tiếp lấy lực lượng đánh thẳng vào kiếm thế của Thẩm Bạch.

Tham Khảo Thêm:  Chương 13: Áo hoa, giày thêu hoa

Trong quá khứ Sở Hưu thích nhất là dùng lực ép người, bởi bất luận võ giả cùng giai hay võ giả hơn cấp, tích lũy về mặt lực lượng đều không bằng y, còn giờ xem như y gặp được đối thủ.

Kiếm thế mạnh mẽ hùng hồn của Thương Lan Kiếm Tông được Thẩm Bạch thi triển tới cực hạn, trong thời gian ngắn Sở Hưu cũng không đột phá nổi.

Trong kiếm cương tung hoành, Thẩm Bạch mặt không đổi sắc nói: “Ta đã nói mà, ngươi không thắng được ta đâu. Ngươi tu luyện công pháp ma đạo tà ác quái dị đó, mặc dù có sức bật cường hãn tới kinh người, nhưng ngươi kiên trì được bao lâu? Hao tổn tới cuối sợ rằng ta chẳng cần ra tay giết ngươi, bản thân ngươi đã bị Ma công kia phản phệ tới chết.”

Sở Hưu đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe sáng nói: “Ai bảo ngươi ta chỉ biết Ma công?”

Lấy chính khắc kỳ, lấy kỳ khắc chính.

Võ đạo của Sở Hưu trước nay không theo con đường cố định nào, y chỉ theo đuổi lực sát thương cực hạn. Chỉ cần giết được người, dùng võ công gì cũng như nhau, loại này không được thì ta đổi loại khác!

Sở Hưu vốn thân hình bao phủ trong ma khí, kết thành Nội Sư Tử Ấn trấn áp bản thân sau đó lại nhanh chóng đánh ra một quyền ấn, phương viên vài trượng xung quanh người y lập tức bị cương khí bao phủ quấn quanh như một cái lưới lớn phong tỏa không gian, ngưng trệ mọi vật!

Liệt Tự Quyết Trí Quyền Ấn!

Kiếm cương vốn mạnh mẽ hùng hồn của Thẩm Bạch đánh vào phạm vi của Trí Quyền Ấn lại lập tức chậm lại, bị cương khí của Sở Hưu quấn lấy, giam cầm lại.

Còn Sở Hưu lại nhân lúc này đánh tay luồng cương khí hùng hồn phía trước, tay niết Đại Kim Cương Luân Ấn trực tiếp đánh ra, tiếng nổ ầm ầm vang lên!

Thẩm Bạch cau mày, hắn chưa từng thấy Sở Hưu xuất thủ, đương nhiên chưa lĩnh giáo Khoái Mạn Cửu Tự Quyết vô cùng thần dị này.

Ngưng trệ không gian như lĩnh vực, không ngờ còn trực tiếp phá hỏng kiếm thế của hắn. Hơn nữa Sở Hưu có vẻ còn am hiểu dùng tay không chiến đấu cận thân, chẳng phải y dùng đao à?

Thẩm Bạch giơ kiếm trước người, mũi kiếm lập tức nổi lên từng khối kiếm băng nhỏ bé chằng chịt, như má khí bạo vũ lê hoa bắn về phía Sở Hưu.

Mấy năm qua Thẩm Bạch học hết công pháp kiếm điển của Thương Lan Kiếm Tông, trừ công pháp bí truyền của Thương Lan Kiếm Tông bọn họ là Thương Lan Kiếm Kinh, giờ hắn dùng Ngưng Băng Chỉ Kiếm Quyết, đây là kiếm pháp hắn vận dụng thuần thục nhất.

Dùng cương khí dung hợp với kiếm khí, cô đọng hơi nước trong không trung hóa thành kiếm, mặc dù uy năng cực lớn biến hóa khó lường nhưng yêu cầu đối với kiếm khí và cương khí lại vô cùng hà khắc. Toàn bộ Thương Lan Kiếm Tông không ai muốn đi tu luyện môn công pháp vừa tốn thời gian tốn công sức vừa khó nhập môn này.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1737

Nhưng Thẩm Bạch thiên phú dị bẩm, lại thêm hắn khổ tu hơn mười năm, tâm cảnh bản thân cực kỳ trầm ổn, có thể khống chế kiếm khí cương khí tinh tế tới mức nhập vi, ngược lại tùy tiện nhập môn kiếm pháp này.

Mỗi khối băng nhỏ bé đều là một luồng kiếm khí, nhưng dưới Đại Kim Cương Luân Ấn của Sở Hưu, Phật quang chói mắt bùng lên, uy thế Kim Cương Hàng Ma hoàn toàn hiển lộ, những khối băng kia lần lượt tan rã.

Quyền ấn đánh lên mũi kiếm Thẩm Bạch, lập tức vang lên một tiếng keng nhỏ, Thẩm Bạch bị đánh lui lại phía sau một bước.

Sở Hưu nheo mắt lại, kiếm của Thẩm Bạch là bảo binh lục chuyển, xem ra Liễu Công Nguyên thật sự rất thương đệ tử của mình.

Phải biết đôi khi đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất cũng không có tư cách dùng bảo binh lục chuyển.

Lúc này thân hình Sở Hưu lại không hề dừng lại, ngay khi đòn thế Đại Kim Cương Luân Ấn đánh lui Thẩm Bạch, y lại đánh liền ba chiêu Đại Kim Cương Luân Ấn, mỗi lần đều xuất thủ toàn lực, ba đòn quyền ấn trực tiếp ép Thẩm Bạch lui lại ba bước, hoàn toàn áp đảo.

Trận chiến giữa Sở Hưu cùng Thẩm Bạch khiến mọi người vô cùng kinh hãi thán phục, thực lực hai người có đặt đâu cũng đủ ngạo thị quần hùng.

Có điều giờ xem ra Sở Hưu vẫn cao hơn một bậc, quyền ấn cương mãnh vô song đó có đổi đối thủ thành ai đi nữa cũng chẳng dễ chịu. Thực lực Thẩm Bạch dẫu mạnh nhưng giờ cũng bị Sở Hưu áp chế.

Nhưng không đợi mọi người kinh ngạc, ngay khi lui lại kiếm của Thẩm Bạch đã bùng lên một luồng thần mang chói mắt, cương khí toàn thân Thẩm Bạch hội tụ trong nhát kiếm này, ngưng đọng không tan. Trong nháy mắt kiếm khí ngập trời, nhát kiếm như phá núi đoạn sống, kiếm ý kinh người!

Thấy chiêu kiếm này, Trình Đình Phong vốn không chút động tĩnh lại đột nhiên biến sắc, hắn kinh hãi nói: “Liễu Công Nguyên lại dạy cả kiếm ý Trầm Giang Nhất Kiếm cho Thẩm Bạch rồi, hắn điên rồi ư? Hay coi Thẩm Bạch này là hy vọng duy nhất của Thương Lan Kiếm Tông?”

Chiêu kiếm Thẩm Bạch đang thi triển rất quen thuộc với Trình Đình Phong, chính là Trầm Giang Nhất Kiếm vang danh giang hồ của Liễu Công Nguyên. Khi đó Trình Đình Phong còn chưa tới cảnh giới tông sư võ đạo, trước mặt Liễu Công Nguyên hắn cũng chỉ là một tiểu bối mà thôi, chiêu kiếm kia khiến hắn cực kỳ ấn tượng.

Quan trọng nhất, đây vốn không phải kiếm pháp mà là kiếm ý. Liễu Công Nguyên học kiếm cả đời, đem lĩnh ngộ của bản thân với kiếm đạo phát huy tới cực hạn phát huy ra một kiếm đỉnh phong, thứ này không thể giảng giải hay dùng văn tự truyền lại được.

Muốn học kiếm này thật ra rất đơn giản, chỉ cần Liễu Công Nguyên biểu thị thần vận ra cho Thẩm Bạch là được. Chỉ khi người sử dụng đích thân truyền thụ thần vận mới có thể lĩnh ngộ kiếm ý.

Tham Khảo Thêm:  Chương 48

Chỉ có điều Liễu Công Nguyên đã hơn mười năm chưa từng xuất thủ, giờ hắn cũng rất già, tuổi thọ sắp hết. Trầm Giang Nhất Kiếm này khi hắn còn đỉnh phong dùng ra còn tiêu hao không ít, giờ hắn sử dụng khi không còn đỉnh phong, có thể hiểu Liễu Công Nguyên phải trả giá ra sao, rõ ràng là tự cắt bớt tuổi thọ bản thân!

Lúc này giữa trận, Thẩm Bạch dùng ra kiếm này, lạnh lùng nói: “Do ta tính sai. Trước đó ta cứ nghĩ mình đã đánh giá cao ngươi, giờ xem ra là ta khinh địch rồi. Chiêu kiếm này vốn không chuẩn bị vì ngươi, giờ ngươi được thấy là vinh hạnh cho ngươi rồi.”

Từ ban đầu Thẩm Bạch đã nói, Sở Hưu chỉ là đá kê chân cho hắn, mục tiêu của hắn là mười hạng đầu trên Long Hổ Bảng. Tuyệt chiêu cuối cùng Trầm Giang Nhất Kiếm hắn cũng chuẩn bị vì bọn họ.

Nhưng khi thật sự giao thủ, Thẩm Bạch mới phát hiện lực lượng của Sở Hưu vượt ngoài tưởng tượng của hắn. Có trời mới biết hắn tu luyện ra sao mà chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã tích lũy được nội tình thậm hậu đến vậy, dẫu sao cũng không thể là thiên phú.

Nếu thiên phú Sở Hưu này thật sự kinh khủng đến vậy, Thương Lan Kiếm Tông cũng chẳng phải ngu ngốc mà bỏ qua một thiên tài như vậy không để ý tới. Nếu thế chắc người được Liễu Công Nguyên thu làm đệ tử không phải Thẩm Bạch hắn mà là Sở Hưu.

Cho nên khi thấy lực lượng nội tình của Sở Hưu, Thẩm Bạch cũng quả quyết xuất thủ, trực tiếp xuất ra Trầm Giang Nhất Kiếm kết thúc trận chiến này.

“Không phải chuẩn bị cho ta? Lát nữa ngươi sẽ biết ngươi nên chuẩn bị thêm vài chiêu nữa cho ta mới được!

Đây là kiếm ý của Liễu Công Nguyên chứ không phải kiếm ý của ngươi. Ngày trước Liễu Công Nguyên có thể nhất kiếm trầm giang, nhưng ngươi, không làm được!”

Sở Hưu đón lấy chiêu kiếm uy thế kinh người đó, mỗi bước tiến lên ma khí quanh người lại mãnh liệt thêm một phần, tới cuối cùng toàn thân y đã bao phủ trong ma khí hận ý vô biên vô tận.

Nhưng thân trong ma khí, Sở Hưu lại như một Tà Thần đứng thẳng giữa trận, không chỉ toát lên ma khí hận ý điên cuòng mà còn bao hàm một chút thần tính uy nghiêm.

A Tỳ Địa Ngục, Vĩnh Đọa Vô Gian!

A Tỳ Đạo Tam Đao vốn là đao pháp Địa Ngục dùng A Tỳ Địa Ngục làm chân ý, phàm là kẻ phạm vào năm nghịch tội đều bị đánh vào trong A Tỳ Địa Ngục vĩnh viễn không được siêu sinh. Chân ý của đao cuối cùng trong A Tỳ Đạo Tam Đao chính là hóa thân thành Địa Ngục Minh Thần, thành lưỡi đao phán quyết tội nghiệt trên thế gian!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.